Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 629: Chị em Tô Tuyết dọn đến nhà 1

Chương 629: Chị em Tô Tuyết dọn đến nhà 1Chương 629: Chị em Tô Tuyết dọn đến nhà 1
Chương 629: Chị em Tô Tuyết dọn đến nhà 1
Lưu Tiểu Viễn lái xe về nhà thì thấy Tô Tuyết lại ngồi trên giường phòng mình vừa sạc điện vừa chơi điện thoại.
"Tô Tuyết à, tối nào cô cũng tới nhà tôi sạc điện, cô có mệt không vậy?" Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Tô Tuyết lắc đầu, nói: "Có tí đường này thôi, có gì mà mệt."
Lưu Tiểu Viễn nói: "Tối nào cô cũng đến nhà tôi sạc điện chơi điện thoại, hay là dọn đến nhà tôi ở luôn điI”
Lưu Tiểu Viễn chỉ tiện miệng nói thế thôi, không ngờ Tô Tuyết đột nhiên ngắng đầu nhìn Lưu Tiểu Viễn nói: “Được thôi, ngày mai tôi và Tô Vân dọn đến nhà anh ở luôn."
Trời ạ! Anh chỉ tiện miệng nói thế thôi, cô còn tưởng thật à?"
"Cô thật sự muốn dọn đến nhà tôi ở à?" Lưu Tiểu Viễn ngạc nhiên hỏi.
Tô Tuyết gật đầu nói: "Đúng vậy, anh đã mời như vậy thì tôi không thể từ chối lòng tốt của anh được. Hơn nữa, ở nhà anh có thể sạc điện cho vật thần kỳ, lại có thể xem tivi, tốt lắm."
Lưu Tiểu Viễn chỉ muốn tự tát mình một cái, cái miệng hại cái thân, nói thế làm gì, giờ Tô Tuyết thật sự muốn dọn đến ở, sau này ở chung với bố mẹ chắc chắn sẽ phiền phức lắm.
Mẹ không ưng Tô Tuyết lắm, nếu Tô Tuyết dọn đến ở, với tính cách của Tô Tuyết thì chẳng phải ngày nào cũng cãi nhau với mẹ sao?
Cứ nghĩ đến cảnh Tô Tuyết và mẹ ngày nào cũng cãi nhau, Lưu Tiểu Viễn không dám tưởng tượng nữa.
"Sao thế? Chẳng lẽ anh đổi ý rồi sao?" Tô Tuyết ngắng đầu nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Lưu Tiểu Viễn vội lắc đầu nói không, đùa à, đàn ông nói phải giữ lời, sao có thể nói mà không giữ lời được.
Một lát sau, Lưu Tiêu Viễn chỉ vào cái rương gỗ ở góc phòng nói: " Tô Tuyết à, cô có thể thu cái rương gỗ kia vào không?”
Một cái rương gỗ to đùng như vậy để trong phòng, nếu bố mẹ đột nhiên xông vào phòng mình, mở rương ra xem thì mình lại phải tốn một hồi giải thích. Tô Tuyết nghe vậy, nhàn nhạt hỏi: "Sao thế? Chọn xong cho mấy cô gái của anh rồi à2"
Lưu Tiểu Viễn nói: "Thôi, đừng hỏi nhiều thế nữa mà, cô có thu vào được không?”
Tô Tuyết nhìn Lưu Tiểu Viễn một cái, cuối cùng vẫn thu cái rương gỗ vào túi trữ vật.
Sáng hôm sau, Lưu Tiểu Viễn vừa ngủ dậy đã nói với mẹ: "Mẹ ơi, hôm nay Tô Tuyết và Tô Vân có thể sẽ dọn đến nhà mình ở!"
Chỉ cần mẹ không phản đối thì bố anh chắc chắn không phản đối, vì bố anh người không quan tâm đến chuyện gì cả.
Mẹ nghe vậy, lập tức nhảy dựng lên, nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Con nói gì cơ, con nói Tô Tuyết muốn đến nhà mình ở à?"
"Vâng, mẹ ạ, Tô Tuyết muốn đến nhà mình ở, mẹ thấy cho cô ấy ở phòng nào thì hợp lý ạ?" Lưu Tiểu Viễn cười hỏi.
Mẹ hỏi: "Tiểu Viễn, con nói thật với mẹ đi, con có làm gì với Tô Tuyết không?"
Lưu Tiểu Viễn lập tức hiểu ý mẹ, cái gọi là làm gì đó chính là lên giường.
"Không có, mẹ, mẹ nghĩ gì vậy." Lưu Tiểu Viễn lắc đầu nói.
"Nếu không có thì mẹ không đồng ý cho cô ta dọn vào ở." Mẹ lập tức nói.
"Tại sao vậy?" Lưu Tiểu Viễn không hiểu, chẳng lẽ không lên giường thì không được dọn vào ở sao? Mẹ nói: "Tô Tuyết mặc dù xinh đẹp nhưng không hiểu phép lịch sự, mẹ không thích lắm. Nếu con cho ba cô gái đến thăm con lần trước dọn đến ở, mẹ không có ý kiến gì."
Nói đi nói lại, mẹ vẫn cho rằng Tô Tuyết không phải là lựa chọn tốt nhát làm con dâu nên không đồng ý cho Tô Tuyết dọn vào ở.
Nghĩ một lát, Lưu Tiểu Viễn nói: "Mẹ, Tô Tuyết ở nhà chúng ta không phải ở không, cô ấy sẽ trả tiền thuê nhà."
Lưu Tiểu Viễn hiểu rất rõ tính cách của mẹ, biết mẹ là người thích tiền, bình thường không nỡ tiêu tiền nhưng nếu là chuyện ma quỷ thì lại đặc biệt hào phóng.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn tin rằng, chỉ cần mình nói Tô Tuyết sẽ trả tiền thuê nhà, mẹ sẽ lập tức thay đổi thái độ.
Quả nhiên như Lưu Tiểu Viễn dự đoán, khi nghe nói Tô Tuyết sẽ trả tiền thuê nhà, mẹ lập tức hỏi: "Vậy cô ta trả bao nhiêu tiền thuê nhà?"
Lưu Tiểu Viễn nói: "Một tháng ba trăm, mẹ tháy thế nào? Nếu mẹ thấy ít thì thôi vậy.”
Mẹ lập tức nói: "Được, ba trăm không ít rồi, một tháng ba trăm, một năm là hơn ba nghìn, không ít!"
Sau đó, mẹ nói: "Cho cô ta ở trên lầu đi, phòng trên lầu sáng sủa hơn.”
Thực ra Tô Tuyết làm gì có tiền thuê nhà trả cho Lưu Tiểu Viễn, đây chỉ là lời Lưu Tiểu Viễn cố ý nói để mẹ đồng ý thôi, còn tiền thuê nhà hàng tháng, chỉ có thể Lưu Tiểu Viễn tự bỏ tiền túi. Buồi trưa, Tô Tuyết kéo Tô Vân đến nhà Lưu Tiểu Viễn, vì Tô Tuyết bây giờ đã là khách trọ trong nhà, lại còn trả tiền nên thái độ của mẹ đối với Tô Tuyết cũng thay đổi đôi chút.
Tô Tuyết cũng không giống như lần đầu tiên, không thèm để ý đến mẹ mà lễ phép gọi một tiếng dì, đây đều là Lưu Tiểu Viễn dạy.
"Chưa ăn cơm à, mau đến ăn cơm, mau đến ăn cơm." Mẹ lập tức bảo Lưu Tiểu Viễn đi lấy hai đôi đũa cho chị em Tô Tuyết.
Vì có Tô Vân, một con sâu gạo nên thức ăn đã bị quét sạch, trong khi Lưu Tiểu Viễn và những người khác vẫn chưa ăn no.
Bây giờ mẹ không quan tâm đến chuyện này, mà quan tâm đến việc tiền thuê nhà của Tô Tuyết khi nào thì trả. "Tô Tuyết à, cháu xem có nên trả tiền thuê nhà tháng này trước không?" Mẹ cười tươi hỏi.
"Tiền thuê nhà, tiền thuê nhà gì cơ?" Tô Tuyết hơi khó hiểu hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận