Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 585: Giải phóng sức mạnh hồng hoang

Chương 585: Giải phóng sức mạnh hồng hoangChương 585: Giải phóng sức mạnh hồng hoang
Chương 585: Giải phóng
sức mạnh hồng hoang
"Chết tiệt Cậu may mắn quá, chuyện như vậy mà cậu lại gặp được. Chết tiệt, sao tớ lại không có vận may như vậy chứ." Vương Siêu phàn nàn một câu rồi cầm lấy chìa khóa xe trong tay Lưu Tiểu Viễn, nói: "Ha ha... Để tớ nếm thử cảm giác lái xe Mercedes xem nào."
Vương Siêu cầm chìa khóa xe của Lưu Tiểu Viễn đi đến bãi đậu xe của khách sạn, khi phát hiện đây là một chiếc Mercedes trị giá hàng triệu đô la, Vương Siêu một lần nữa bị sốc.
Ban đầu anh ta tưởng chỉ là một chiếc Mercedes vài chục vạn, không ngờ lại là một chiếc Mercedes phiên bản giới hạn. Chết tiệt! Lưu Tiểu Viễn này đúng là có bản lĩnh, lại lái được một chiếc Mercedes như vậy.
Vương Siêu lên xe, lập tức nỗ máy, sau đó đuổi theo Trương Vĩ Minh.
Lưu Tiểu Viễn trở về phòng khách sạn, vừa vào cửa, anh đã thấy Tô Vân nằm trên giường dùng điện thoại xem phim hoạt hình, không thấy Tô Tuyết đâu.
Lưu Tiểu Viễn đang định hỏi Tô Vân chị gái cô bé đi đâu rồi thì nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, anh lập tức đoán ra Tô Tuyết đang tắm trong phòng tắm.
Lưu Tiểu Viễn ngồi xuống ghế sofa trong phòng, duỗi người, buồn chán bật tivi lên xem.
Đợi Tô Tuyết tắm xong, Lưu Tiểu Viễn cũng đi tắm rửa, sau đó ngủ một giác thật ngon.
Lái xe mười máy tiếng, Lưu Tiểu Viễn cũng hơi buồn ngủ.
Khoảng mười mấy phút sau, Tô Tuyết bước ra khỏi phòng tắm, mái tóc ướt nhẹp, làn da mịn màng nhưữ có thể véo ra nước, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, đôi gò bồng đảo hùng vĩ, tất cả khiến Tô Tuyết trông thật quyến rũ.
Chết tiệt! Thật là một yêu tinh khuynh quốc khuynh thành!
Nhìn thấy Tô Tuyết vừa tắm xong, Lưu Tiểu Viễn không nhịn được mà đứng thẳng dậy, bày tỏ sự ngưỡng mộ trước vẻ đẹp của Tô Tuyết.
"Nhìn gì thế?" Tô Tuyết thấy ánh mắt của Lưu Tiểu Viễn cứ nhìn chằm chằm vào mình, không nhịn được hỏi.
Lưu Tiểu Viễn thu hồi ánh mắt, nói: "Tôi cũng đi tắm!"
Lưu Tiểu Viễn cầm quân áo thay, đi vào phòng tắm. Vừa bước vào phòng tắm, Lưu Tiểu Viễn phát hiện quân áo thay ra của Tô Tuyết vẫn chưa được mang ra ngoài!
Chết tiệt! Sao những người phụ nữ mà mình gặp đều thích để quần áo thay ra trong phòng tắm, chẳng lẽ là để mình cầm lên ngửi, xem sao?
"Cậu em" của anh từ lúc nhìn thấy Tô Tuyết tắm xong đi ra ngoài thì đã cứng lên rồi, bây giờ nhìn thấy quân áo lót thay ra của Tô Tuyết thì lại càng cứng hơn.
"Chết tiệt, mày đang làm gì thế hả? Ngoan ngoãn một chút! Quản lý Vương không ở đây, không có thịt để ăn đâu!" Lưu Tiểu Viễn tức giận đánh một cái vào cậu em của mình, ra hiệu cho nó ngoan ngoãn.
Bởi vì phản đối cũng vô dụng, Vương Tình không ở bên cạnh, cho dù "cậu em" của hắn có cứng đến nổ tung thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi.
Lưu Tiểu Viễn đành phải cố gắng không nhìn vào quân áo thay ra của Tô Tuyết, nhưng mà càng như vậy thì anh lại càng không nhịn được muốn nhìn.
Đột nhiên, Lưu Tiểu Viễn thấy trên quân lót thay ra của Tô Tuyết có thứ gì đó đen đen, giống như tóc.
Chết tiệt! Nhìn kỹ lại, Lưu Tiểu Viễn lập tức hiểu đó là gì. Bình thường thì chuyện như vậy hình như cũng không có gì lạ cả, nhưng trong hoàn cảnh này, cộng thêm đầu óc Lưu Tiểu Viễn lại bắt đầu nghĩ lung tung, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy toàn thân nóng bừng.
Không được rồi, chết tiệt, thực sự không được rồi, xem ra không luyện công phu cánh tay thần kỳ là không được rồi.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn bắt đầu dùng tay an ủi cậu em của mình.
Tuyệt chiêu này tất cả cánh đàn ông đều biết, dù là chó độc thân hay có bạn gái đều có thể luyện.
Dưới tốc độ tay nhanh như chớp của Lưu Tiểu Viễn, mười máy phút sau, Lưu Tiểu Viễn nhanh chóng giải phóng sức mạnh hồng hoang của mình.
Vì Lưu Tiểu Viễn đang đối mặt với quân áo thay ra của Tô Tuyết nên khi sức mạnh hồng hoang bùng nỗ, một số đã bắn lên cả quần áo thay ra của cô.
Chết tiệt! Không ổn, lần này rắc rối to rồi.
Lưu Tiểu Viễn vừa nãy chỉ lo hưởng thụ, hoàn toàn quên mất chuyện này, bây giờ nhìn đống nhày nhụa kia bắn lên quần áo của Tô Tuyết, anh mới biết được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Sức mạnh hồng hoang của mình rơi vào quân áo lót thay ra của Tô Tuyết, phải làm sao bây giờ?
Nghĩ một lúc, Lưu Tiểu Viễn quyết định giặt sạch quần áo của cô, như vậy mới có thể hủy thi diệt tích.
Những khách sạn cao cấp như thế này đều có dịch vụ giặt là miễn phí, vì vậy, Lưu Tiểu Viễn quyết định lát nữa sẽ lấy quần áo của Tô Tuyết đi giặt cùng, tuyệt đối không thể để cô tự mang đi.
Tắm rửa xong, mặc quần áo xong, Lưu Tiểu Viễn ôm quần áo của mình và Tô Tuyết bước ra khỏi phòng tắm.
Vừa bước ra khỏi phòng tắm, Tô Tuyết thấy Lưu Tiểu Viễn ôm quân áo của mình, lập tức đứng dậy khỏi ghé sô pha, lạnh lùng hỏi: "Anh ôm quân áo của tôi làm gì? Đặt xuống cho tôi ngay."
Chết tiệt! Cô tưởng tôi thích ôm quân áo của cô lắm sao, nếu không phải tôi vô tình không kiềm chế được, thì còn lâu tôi mới động vào quân áo của cô.
"Tôi vừa định mang quân áo đi giặt, tiện thể mang luôn quân áo của cô đi giặt." Lưu Tiểu Viễn có chút chột dạ.
"Hừ, đặt quần áo xuống cho tôi!" Tô Tuyết đi đến trước mặt Lưu Tiểu Viễn, định giật lấy quần áo của mình.
Lưu Tiểu Viễn đương nhiên không muốn buông tay, thế là hai người giằng co như vậy, trong lúc giằng co, chỉ nghe thấy tiếng xé, quân lót của Tô Tuyết bị xé rách.
Chết tiệt! Lần này rắc rối to rồi, Lưu Tiểu Viễn nhớ rõ, sức mạnh hồng hoang của mình đã rơi vào quân lót của Tô Tuyết, bây giờ lại vô tình xé rách quản lót của cô, xem ra không bị phát hiện là không thể rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận