Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1077: Áp lực

Chương 1077: Áp lựcChương 1077: Áp lực
Chương 1077: Áp lực
"Xin lỗi, Huyết Âm Kiếm này là pháp bảo của tôi, không đổi!" Lưu Tiểu Viễn nói cứng rắn. Chết tiệt, Huyết Âm Kiếm là thứ hệ thống thưởng cho mình, đó là thứ tốt, sao có thể trao đổi với bà bằng pháp bảo khác được.
Thấy Lưu Tiểu Viễn không chịu, giọng nói của đối phương lại một lần nữa trở nên lạnh lùng, trực tiếp nói: "Nếu tôi nhất định phải lấy được Huyết Âm Kiếm trong tay cậu thì sao?"
Lưu Tiểu Viễn cầm Huyết Âm Kiếm trong tay, lớn tiếng nói: "Nếu bà nhất định phải lấy được Huyết Âm Kiếm, trừ khi giết chết tôi!"
Đến lúc này rồi, Lưu Tiểu Viễn cũng không sợ nữa, chết tiệt, mình có hệ thống vô địch thần cấp trong tay, sợ gì chứ?
Huống hò, có sợ cũng vô ích, đối phương sẽ tha cho mình sao?
Ngoài ra, tộc trưởng của tộc Hồ Yêu nói nhiều như vậy, thực ra căn bản không có ý định ra tay, nếu thực sự có ý định ra tay, trực tiếp ra tay là được, hà tất phải huyên thuyên như vậy, nói nhiều như vậy.
"Tìm chết!" Tộc trưởng của tộc Hồ Yêu một lần nữa dùng lại chiêu cũ, khiến nhiệt độ xung quanh một lần nữa giảm xuống đến mức đóng băng, không gian xung quanh trong nháy mắt đóng băng.
Thân thể của Lưu Tiểu Viễn cũng bị tảng băng đóng băng trong nháy mắt, căn bản không thể cử động được. Sau khi bị tảng băng đóng băng, Lưu Tiểu Viễn chỉ cảm thấy từng luồng hàn ý xâm chiếm cơ thể mình, khiến cơ thể mình cảm thấy lạnh thấu xương.
"Lạnh quá!" Lưu Tiểu Viễn không nhịn được muốn run rây nhưng sau khi cơ thể bị đóng băng, căn bản không thể cử động được.
"Tiểu tử, cho cậu thêm một cơ hội nữa, đổi Huyết Âm Kiếm cho tôi!" Tộc trưởng của tộc Hồ Yêu lại một lần nữa nói.
"Mơ đi!" Lưu Tiểu Viễn lập tức triệu hồi Kiếm tiên Nguyên Anh hậu kỳ thông qua hệ thống vô địch thần cấp, Kiếm tiên Nguyên Anh hậu kỳ vừa được triệu hồi ra, khí thế trên người đột nhiên tăng lên.
Kiếm tiên Nguyên Anh hậu kỳ vừa nhập vào người, tảng băng đóng băng Lưu Tiểu Viễn lập tức phát ra tiếng "Bốp", sau đó trực tiếp rơi xuống đắt.
"Tan biến!" Lưu Tiểu Viễn quát lớn một tiếng, Huyết Âm Kiếm mang theo tàn ảnh, trong nháy mắt đã chém sạch toàn bộ tảng băng trong phòng.
"Cậu còn là Kiếm tiên hậu kỳ Nguyên Anh?" Tộc trưởng của tộc Hồ Yêu có chút kinh ngạc nói.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Tộc Hồ Yêu các người đều cướp bóc như vậy sao?"
Nghe Lưu Tiểu Viễn chát ván, tộc trưởng của tộc Hồ Yêu thở dài nói: "Thôi, thôi.”
Sau đó, tộc trưởng của tộc Hồ Yêu tiếp tục nói: "Hợp tác mà tôi đã đề cập trước đó, cậu hãy cân nhắc lại.”
Lưu Tiểu Viễn biết tộc trưởng của tộc Hồ Yêu đề cập đến hợp tác gì, đó là chấp nhận tài nguyên tu luyện của tộc Hồ Yêu, sau này giúp tộc Hồ Yêu luyện đan.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Tôi vẫn giữ nguyên điều kiện đó, cậu đưa Tô Tuyết cho tôi, sau này các người tìm tôi luyện đan, chỉ cần tôi có thời gian, tôi đều sẽ luyện cho các người.”
Tộc trưởng của tộc Hồ Yêu không chút do dự nói: "Không được, điều kiện này tuyệt đối không được."
Lưu Tiểu Viễn dang hai tay ra, nói: "Đã không được thì chuyện này không thể bàn bạc được nữa, cũng không cần thiết phải bàn bạc nữa."
Lưu Tiểu Viễn nói xong, định đi ra ngoài.
"Chờ đã!" Tộc trưởng của tộc Hồ Yêu đột nhiên gọi.
Lưu Tiểu Viễn dừng bước, hỏi: "Còn chuyện gì nữa không?”
"Tôi hy vọng cậu cân nhắc lại những gì tôi đã nói, chuyện này có lợi cho cậu và cho cả tộc Hồ Yêu chúng tôi!" Tộc trưởng của tộc Hồ Yêu cuối cùng vẫn cố gắng thuyết phục.
Càng như vậy, Lưu Tiểu Viễn càng biết, tộc Hồ Yêu đang cần hợp tác với một luyện đan sư thiên tài.
Bắt trúng điểm này, Lưu Tiểu Viễn không lo lắng gì đến sự an toàn của mình, vì đan dược, tộc Hồ Yêu không dám đắc tội với công hội luyện đan, bởi vì một khi đắc tội với công hội luyện đan, sau này sẽ mát nguồn cung cấp đan dược.
Cho nên, lời nói và sự gây áp lực của tộc trưởng tộc Hồ Yêu với anh vừa rồi, đều chỉ là để hù dọa Lưu Tiểu Viễn mà thôi.
"Tộc trưởng, tôi vẫn câu nói đó, Tô Tuyết là phụ nữ của tôi, các người bắt đi người phụ nữ của tôi, tôi không so đo, chỉ cần các người trả Tô Tuyết lại cho tôi là được, sau này, các người cần đan dược gì thì cứ đến tìm tôi."
Lưu Tiểu Viễn nói xong, cố ý lấy cái tiêu đỉnh luyện đan lấy được từ nhà họ Đàm ra.
Thấy cái tiểu đỉnh trong tay Lưu Tiểu Viễn, tộc trưởng tộc Hồ Yêu không phải ếch ngồi đáy giếng, đương nhiên biết cái tiểu đỉnh này không phải là vật tầm thường. Một luyện đan sư giỏi, thường cần một đỉnh lô luyện đan tốt, đây là một điều kiện không thể thiếu.
Nếu anh nói anh là luyện đan sư nhưng lại không có một cái đỉnh lô dùng để luyện đan, vậy thì xin lỗi, anh không phải là một luyện đan sư giỏi, anh chỉ là một luyện đan sư không ra gì mà thôi.
"Cái tiểu đỉnh luyện đan này là ai đưa cho cậu?" Tộc trưởng tộc Hồ Yêu có chút kinh ngạc hỏi, bởi vì theo trình độ luyện đan của Lưu Tiểu Viễn, căn bản không cần dùng đến một cái đỉnh lô tốt như vậy.
Lưu Tiểu Viễn cười cười, nói: "Của tôi, đừng có hỏi lạ lùng như vậy, chính là của tôi, không phải ai đưa cho tôi cả."
Tộc trưởng tộc Hồ Yêu sao có thể tin lời Lưu Tiểu Viễn, đang định hỏi tiếp thì Lưu Tiểu Viễn lại nói: "Tộc trưởng, chúng ta đừng nói những chuyện vô bổ này nữa, chúng ta đang bàn điều kiện, bà nói đi, bà có đồng ý không?"
Tộc trưởng tộc Hồ Yêu do dự, đang cân nhắc xem có nên hợp tác với Lưu Tiểu Viễn, đồng ý với điều kiện của Lưu Tiểu Viễn hay không.
Thánh nữ không còn, có thể tìm một người khác, tộc Hồ Yêu lớn như vậy, tìm một Thánh nữ hẳn không quá khó, còn nếu luyện đan sư này không còn, muốn tìm lại một người khác thì không dễ dàng như vậy.
Cho nên, tộc trưởng tộc Hồ Yêu đang do dự.
Đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài truyền đến một giọng nói: "Tộc trưởng, tôi có chuyện quan trọng bẩm báo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận