Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 343: Cô gái bí ẩn mặc trang phục màu ti

Chương 343: Cô gái bí ẩn mặc trang phục màu tiChương 343: Cô gái bí ẩn mặc trang phục màu ti
Chương 343: Cô gái bí ẩn mặc trang phục màu trắng †
Thấy không thể moi được thông tin hữu ích từ miệng hai người, Lưu Tiểu Viễn chuẩn bị rời đi.
Nhưng ngay lúc này, hai người đàn ông kia nhìn nhau, sát ý lập tức bộc lộ, muốn giết Lưu Tiểu Viễn.
Hai người đàn ông này muốn nhân lúc Lưu Tiểu Viễn không chú ý, thừa cơ giết chết anh.
Mặc dù Lưu Tiểu Viễn nói sẽ không tiết lộ chuyện ở đây, nhưng hai người bọn họ vẫn không tin, cho rằng chỉ có người chết mới khiến người ta yên tâm được.
Hai người nào biết được Lưu Tiểu Viễn là cao thủ Hoá kình, cho nên khi sát ý của họ bộc lộ, thì dù Lưu Tiểu Viễn không cần quay đầu lại cũng lập tức cảm nhận được.
Đây chính là cảm nhận của cao thủ, khi nguy hiểm sắp xảy ra, sẽ lập tức cảm nhận được, từ đó đưa ra biện pháp phòng ngừa tương ứng, để vượt qua nguy hiểm.
"Tự tìm đường chết!" Thấy hai người này không biết lượng sức mình mà muốn giết mình, Lưu Tiểu Viễn cũng không ngại mà xử lý hai người bọn họ, thậm chí là giết luôn bọn họ.
Tuy nhiên, ngay lúc này, trong núi đột nhiên nổi lên một trận gió lớn. Gió thổi khiến lá cây xào xạc, những bụi cây nhỏ thì đung đưa trái phải.
Trong núi vô duyên vô cớ nổi gió lớn, vốn đã không bình thường, hơn nữa, Lưu Tiểu Viễn đã từng gặp phải trận gió lớn như vậy hai lần rồi, chỉ là lần nào cũng có Cáo nhỏ ở đó.
Chẳng lẽ trận gió lớn này lại có liên quan đến Cáo nhỏ?
Lưu Tiểu Viễn nghĩ như vậy thì nheo mắt lại, cố gắng nhìn cảnh vật xung quanh. Nhưng mà cơn gió này quá lớn, thổi tung bay bụi đất và lá cây, khiến anh căn bản không dám mở mắt ra.
Chờ đến khi gió ngừng, Lưu Tiểu Viễn mở mắt ra nhìn, chỉ thấy hai người đàn ông vừa nãy còn khỏe mạnh đã nằm trên mặt đất, không biết sống chết thế nào.
Còn ở không xa còn có một cô gái đang đứng. Cô gái này mặc váy dài màu trắng cổ trang, trên mặt đeo một tám mạng trắng không nhìn thấy gì, chỉ lộ ra một đôi mắt to. Mặc dù không nhìn rõ dung mạo của cô gái, nhưng từ đôi mắt to yêu mị đó và thân hình quyến rũ đó có thể thấy, cô gái chắc chắn là một đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành.
Đặc biệt là đôi mắt to yêu mị đó, hoàn toàn câu hồn đoạt phách, khiến người ta chìm đắm trong đó ngay lập tức.
Lưu Tiểu Viễn không kịp thưởng thức thân hình của cô gái, bởi vì trong núi này đột nhiên xuất hiện cô gái kỳ lạ này, hai cao thủ Ám kình vừa nãy còn khỏe mạnh, trong chớp mắt đã nằm trên mặt đất không biết sống chết, tất cả đều vô cùng quỷ di.
"Tôi khuyên anh tốt nhất là đừng nhúng tay vào chuyện này, nếu không lần sau tôi sẽ không khách sáo như vậy đâu, mau đi đi!" Giọng nói của cô gái tuy rất dễ nghe, nhưng lại vô cùng lạnh lùng, như thể là băng ngàn năm không tan, khí lạnh bức người.
Khi đối mặt với cô gái này, Lưu Tiểu Viễn rõ ràng có thể cảm thấy hơi thở nguy hiểm bao quanh mình, như thể chỉ cần cô gái này động ngón tay, mình sẽ không có sức phản kháng.
"Này, hệ thống đẹp trai, cô gái này rốt cuộc là cao thủ cảnh giới gì?" Lưu Tiểu Viễn không nhịn được hỏi hệ thống vô địch thần cấp.
Giọng nói của hệ thống vô địch thần cấp lập tức vang lên trong đầu Lưu Tiểu Viễn: "Tôi nói này, cô gái đứng trước mặt anh rất đáng sợ. À. Cái từ "đáng sợ" này tất nhiên là chỉ dành cho những đối tượng gà mờ như anh mà thôi." Mẹ kiếp! Có thể nói chuyện tử tế không, vừa mở miệng đã đả kích người ta rồi, cho anh chút tự tin không được hả?
"Vậy rốt cuộc cô ta là cảnh giới gì, mày mau nói đi." Lưu Tiểu Viễn tiếp tục hỏi, anh rất muốn biết cô gái đáng sợ này rốt cuộc là cảnh giới gì.
"Cô ta không phải người!" Hệ thống vô địch thần cấp nói một câu không đầu không đuôi, khiến Lưu Tiểu Viễn chẳng hiểu gì cả.
"Chuyện gì vậy? Không phải người? Chẳng lẽ là quỷ?" Lưu Tiểu Viễn không nhịn được lắm bẩm trong lòng. Chết tiệt, ban ngày ban mặt, sao lại gặp quỷ được?
Ngay lúc Lưu Tiểu Viễn và hệ thống vô địch thần cấp đang giao lưu, cô gái kia đứng không xa thấy Lưu Tiểu Viễn đứng im không nhúc nhích, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào mình thì tức giận trừng mắt với anh: "Nhìn cái gì mà nhìn, có tin tôi móc mắt anh ra không hả?” Giọng nói lạnh như băng của cô gái lại một lần nữa vang lên.
Lưu Tiểu Viễn nghe vậy, lập tức rời mắt đi. Lưu Tiểu Viễn tin rằng đối phương nói được là làm được, vì vậy, để mình có thể tiếp tục thưởng thức thế giới tươi đẹp này, tốt nhất là nên rời mắt đi.
Hơn nữa, bây giờ Lưu Tiểu Viễn cũng không có tâm trạng thưởng thức thân hình của cô gái trước mặt. Vừa rồi anh nhìn vào người cô ta hoàn toàn là vì đang trò chuyện với hệ thống vô địch thần cấp, căn bản không có ý định xâm phạm cô ta.
"Nhanh chóng rời khỏi đây! Nếu không tôi không ngại ném anh ra ngoài đâu!" Cô gái hừ lạnh.
Chết tiệt, quá bá đạo rồi, hoàn toàn là phong cách của tổng tài bá đạo mà.
Hừ! Đợi đến một ngày nào đó tôi có thể đánh thắng được cô, tôi nhất định sẽ đánh mạnh vào mông côi
Nghĩ như vậy, ánh mắt của Lưu Tiểu Viễn vô thức nhìn về phía cô gái. Nhưng mà, bởi vì cô gái đang đứng đối mặt với anh, nên Lưu Tiểu Viễn đương nhiên không nhìn rõ được mông của cô gái này là cong hay phẳng rồi. Nhưng mà anh có thể nhìn thấy hai quả đồi trước ngực cô gái, cao vút lên trời, sừng sững lỒ lộ.
Mẹ kiếp! Vừa to vừa tròn! Lưu Tiểu Viễn khó khăn nuốt một ngụm nước bọt. Mặc dù cách một lớp quân áo, nhưng nhưng Lưu Tiểu Viễn dám đảm bảo, hai con thỏ trắng của cô gái này lớn nhất trong số những người phụ nữ mà Lưu Tiểu Viễn từng gặp, thậm chí có thể gọi là đẹp nhát.
Lúc đầu vì sợ hãi, Lưu Tiểu Viễn không kịp nhìn kỹ, bây giờ nhìn kỹ lại, quả thực rất hấp dẫn, còn đẹp hơn cả chữ đẹp nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận