Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1342: Giai Giai học hư 1

Chương 1342: Giai Giai học hư 1Chương 1342: Giai Giai học hư 1
Chương 1342: Giai Giai học hư 1
Nghe Giai Giai nói vậy, Trương Thiền thực sự không biết phải trả lời thế nào, chỉ đành trừng mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, tên khốn này, sớm muộn gì Giai Giai cũng bị anh dạy hư.
Giai Giai thấy mẹ mình không trả lời, liền nói tiếp: "Mẹ, mẹ cho em gái mẹ ra gặp chú đi, mẹ xem chú khó chịu kìa.”
Lúc này, Lưu Tiểu Viễn nào có khó chịu gì, trên mặt rõ ràng còn nở một nụ cười nhàn nhạt.
Trương Thiến thấy nụ cười gian xảo trên mặt Lưu Tiểu Viễn, lập tức trừng mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, tên khốn này, lát nữa xem cô xử lý anh thế nào. Lưu Tiểu Viễn đành phải thay Trương Thiến giải quyết vấn đề, nói với Giai Giai: "Được rồi, Giai Giai, đợi về đến nhà là chú có thể gặp em gái của mẹ cháu rồi."
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, Giai Giai lập tức nói: "Được, cháu cũng muốn xem em gái của mẹ."
Trương Thiến lập tức nồi đầy gân xanh, con gái mình đã bị tên hư hỏng Lưu Tiểu Viễn này dạy hư rồi.
Về đến nhà, Lưu Tiểu Viễn ngồi xuống ghề sofa nhà Trương Thiến.
Trương Thiến thì đi tắm cho Giai Giai, vì đã muộn rồi, ngày mai Giai Giai còn phải đi học.
Giai Giai tắm xong liền nói với Lưu Tiểu Viễn: "Chú ơi, chú có thấy em gái của mẹ không, mẹ bảo em gái đi ngủ rồi." Lưu Tiểu Viễn nói: "Vậy thì Giai Giai đi ngủ nhanh đi, ngày mai còn phải đi học."
Giai Giai liền quay về phòng ngủ, Trương Thiến nhìn Lưu Tiểu Viễn nói: "Được rồi, em cũng có thể về rồi."
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Em không về đâu, Giai Giai bảo em ở lại đây đêm nay, em không thể không nghe lời Giai Giai được, đúng không chị Thiến?"
"Hừ, em không đi thì thôi, tự ngủ trên ghế sofa đi." Nói xong, Trương Thiến đi tắm, mặc kệ Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn cười khúc khích, lập tức cởi quần áo, cũng chui vào phòng tắm tắm rửa.
Trương Thiến vừa cởi quần áo trên người ra thì thấy Lưu Tiểu Viễn chạy vào, nói: "Em vào đây làm gì, ra ngoài ngay đi."
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Em vào tắm mà, tiện thể xem em gái của chị họ một chút."
Trương Thiến đỏ bừng cả khuôn mặt, thực sự không có cách nào với tên khốn Lưu Tiểu Viễn này, đành để mặc tên khốn Lưu Tiểu Viễn này làm bậy.
"Chị Thiến, mấy hôm không gặp em gái chị, em gái chị càng ngày càng quyến rũ." Lưu Tiểu Viễn cười híp mắt nói với Trương Thiến.
Trương Thiến nghe vậy, khép chặt hai chân, nói: "Tên khốn, em còn nói nữa thì chị không thèm đề ý đến em, không cho em nữa."
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Được, em không nói nữa, em không nói nữa, em chỉ xem thôi."
Ngay sau đó, trong phòng tắm vang lên những âm thanh không dành cho trẻ em, Trương Thiến thở hồn hến nói: "Tên khốn, em nhẹ... một chút, nếu để... Giai Giai... nghe thấy... thì phiền to."
Một lúc lâu sau, phòng tắm mới trở lại bình thường, hai người mới nghiêm túc tắm rửa.
Khi Trương Thiến tắm xong bước vào phòng ngủ, Giai Giai đã ngủ rồi, lúc này hẳn đang mơ một giác mơ đẹp.
Trương Thiến đắp chăn cho Giai Giai, nhìn Giai Giai ngủ ngon lành, trên mặt nở nụ cười.
"Chị Thiến." Lưu Tiểu Viễn cũng bước vào phòng ngủ, từ phía sau ôm lấy Trương Thiến, Trương Thiến thấy Lưu Tiểu Viễn đi vào, vội vàng hỏi: "Sao em lại vào đây?"
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Chị Thiến, cửa không đóng mà, sao chị vào được mà em không vào được."
Trương Thiến thực sự không còn cách nào với tên khốn Lưu Tiểu Viễn này, nếu tên khốn này ở đây làm chuyện xấu, chắc chắn sẽ đánh thức Giai Giai.
Vì vậy, Trương Thiến đành để tên khốn này ra ngoài.
Một đêm vất vả, tự nhiên không cần phải nói nhiều, Lưu Tiểu Viễn đã cày cuốc trên người Trương Thiến ba lần, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy hơi mệt, chủ yếu là Trương Thiến có một bảo bối khác thường.
Nhưng Trương Thiền thì tinh thần sảng khoái, sáng còn làm bữa sáng cho Lưu Tiểu Viễn và Giai Giai.
Lưu Tiểu Viễn không muốn dậy nhưng bị Giai Giai kéo dậy, Giai Giai nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Chú ơi, tối qua chú có gặp em gái của mẹ cháu không?”
Lưu Tiểu Viễn thấy Giai Giai còn nhớ đến vấn đề này, đầy đầu là vạch đen, nói: "Giai Giai à, nhanh đi ăn sáng đi, lát nữa phải đi học rồi."
Giai Giai nghe nói phải đi học, lập tức không dây dưa với vấn đề này nữa, ngoan ngoãn đi ăn sáng.
Trương Thiến ở đây đã sớm chuẩn bị sẵn bàn chải đánh răng và khăn mặt cho Lưu Tiểu Viễn, Lưu Tiểu Viễn cầm khăn mặt và bàn chải đánh răng đi đánh răng rửa mặt.
Lúc ăn sáng, Trương Thiến nói với Lưu Tiểu Viễn: "Sau này đừng nói bậy trước mặt Giai Giai nữa, bây giờ Giai Giai đã lớn rồi."
Giai Giai vừa ăn sáng vừa nhìn mẹ mình, hỏi: "Mẹ ơi, chú nói bậy trước mặt con lúc nào vậy?”
Trương Thiến nhìn Giai Giai nói: "Ăn sáng đi, đừng nói nữa, lát nữa muộn học."
Ăn sáng xong, Lưu Tiểu Viễn và Trương Thiến đưa Giai Giai đến trường.
"Chị Thiến, vậy em về trước." Lưu Tiểu Viễn nói với Trương Thiền.
Trương Thiến cũng biết Lưu Tiểu Viễn còn có việc khác phải làm, gật đầu nói: "Được rồi, em đi làm việc đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận