Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 826: Căn lưỡi tự vẫn

Chương 826: Căn lưỡi tự vẫnChương 826: Căn lưỡi tự vẫn
Chương 826: Cắn lưỡi tự
vẫn
Trong quá trình truy đuổi, Lưu Tiểu Viễn để phi kiếm đi trước một bước, phi kiếm như một ngôi sao băng bay về phía trước, sau đó nghe thấy tiếng hét thảm, gân tay chân của người sư huynh kia đều bị phi kiếm cắt đứt.
Bị thương nặng như vậy, tốc độ của người sư huynh kia lập tức chậm lại. Sau đó, Lưu Tiểu Viễn thúc giục phi kiếm, làm theo cách cũ, trực tiếp khiến người sư đệ kia cũng trở thành phế nhân.
Lưu Tiểu Viễn nhẹ nhàng ném hai phế nhân lại với nhau, nơi này vừa vặn là một khu rừng, tối muộn thế này không có người.
"Nói đi, tại sao hai người lại bắt đại tiêu thư nhà họ Đàm?" Lưu Tiểu Viễn đứng trước mặt hai người, từ trên cao nhìn xuống hỏi.
"Tên ác ma này, giết chúng tôi đi, có bản lĩnh thì giết chúng tôi đi!" Tay chân đều bị phế, bọn họ đã là phế nhân, trừ khi cường giả Kim Đan trong môn phái chữa trị cho họ, còn có thể khôi phục.
Nhưng cường giả Kim Đan trong môn phái là loài cực kỳ quý hiếm như quốc bảo, sao có thể vì hai tu sĩ Luyện Khí trung kỳ như bọn họ mà lãng phí tu vi và linh khí của mình.
Vì vậy, hai người biết mình đã trở thành phế nhân, còn không bằng chết ngay đi.
Lưu Tiểu Viễn cười một tiếng nói: "Muốn chết thì còn gì dễ hơn nhưng tôi không để anh như ý, tôi muốn anh sống không bằng chết!" Nghe lời Lưu Tiểu Viễn, người sư huynh nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh... anh là một tên ác ma, anh là một tên ác mail”
Lưu Tiểu Viễn nói: "Ác ma cũng được, người tốt cũng được, tôi đều không quan tâm, bây giờ tôi chỉ muốn biết tại sao các anh lại bắt Đàm Linh San. Nếu các anh thành thật khai báo, tôi có thể cho các anh một cái chết không đau khổ."
"Anh đừng hòng!' Người sư huynh nói xong, trực tiếp cắn lưỡi tự vẫn.
Chết tiệt, hung hăng vậy sao, đúng là nói được làm được, cắn lưỡi tự vẫn là một chuyện vô cùng đau đớn, đầu tiên là lưỡi bị cắn đứt sẽ không chết ngay, mà phải chịu đựng một thời gian rất đau đớn.
"Phụt phụt phụt!" Tu sĩ kia cắn đứt lưỡi mình, một ngụm máu tươi trực tiếp từ trong miệng trào ra, như thể không cần tiền.
Tu sĩ kia thấy sư huynh của mình cắn lưỡi tự vẫn, lập tức cũng đi theo vết xe đổ của sư huynh mình, cũng cắn lưỡi tự vẫn.
Lưu Tiểu Viễn chứng kiến cảnh này, có chút khâm phục sự hung hăng của hai người này, ngay cả chuyện cắn lưỡi tự vẫn cũng làm được, còn có chuyện gì mà không làm được.
"Để tôi giúp các anh một tay." Hai tu sĩ cắn lưỡi tự vẫn nhưng không chết ngay, mà máu vẫn chảy ra từ miệng, thi thoảng người lại giật một cái.
Lưu Tiểu Viễn khâm phục lòng dũng cảm của họ, quyết định cho họ một cái chết không đau khổ, trực tiếp để phi kiếm lấy mạng của hai người.
Sau khi giết chết hai người, giọng nói của hệ thống lập tức vang lên trong đầu Lưu Tiểu Viễn.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
"Chúc mừng người chơi đã tiêu diệt hai tu sĩ Luyện Khí trung kỹ, nhận được 3000 điểm kinh nghiệm!"
Sau khi có được 3000 điểm kinh nghiệm này, cấp độ của Lưu Tiểu Viễn lập tức tăng từ cấp mười một lên cấp mười hai.
Đến cấp mười hai, Lưu Tiểu Viễn trực tiếp từ võ giả Tiên Thiên tam trọng cảnh trở thành tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, tốc độ lên cấp này khiến Lưu Tiểu Viễn mừng như điên.
Trực tiếp bỏ qua Luyện Khí sơ kỳ và trung kỳ, trực tiếp đạt đến Luyện Khí hậu kỳ, điều này thật tuyệt vời, đây hoàn toàn là vượt cấp.
Ngoài ra, Lưu Tiểu Viễn cũng có thể triệu hồi tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thông qua hệ thống vô địch thần cấp, tất nhiên là vẫn có giới hạn thời gian và giới hạn số lần nhưng Lưu Tiểu Viễn dường như đã quen rồi.
Người khác khổ cực tu luyện, từng bước một, từ Luyện Khí sơ kỳ, rồi đến Luyện Khí trung kỳ, sau đó mới có thể lên được Luyện Khí hậu kỳ.
Còn Lưu Tiểu Viễn thì trực tiếp vượt một bước lên Luyện Khí hậu kỳ, điều này hoàn toàn giống như ngồi tên lửa bay lên vậy.
Tuy nhiên, tốc độ tuy nhanh nhưng Lưu Tiểu Viễn lại lo lắng nền tảng không vững chắc, giống như một tòa nhà cao tằng, cho dù có xây cao đến đâu thì nền tảng không vững chắc thì cuối cùng cũng chỉ là công trình đậu phụ.
Vì vậy, đột nhiên từ võ giả Tiên Thiên tam trọng cảnh tân thăng lên Luyện Khí hậu kỳ, Lưu Tiểu Viễn có chút lo lắng nền tảng của mình không vững chắc.
Lưu Tiểu Viễn lập tức nói nỗi lo lắng của mình với hệ thống, hệ thống này có lẽ vẫn đang ngủ, sau khi bị Lưu Tiểu Viễn làm phiền, dường như rất không vui.
"Chàng trai, ý của anh là gì, anh đã có được tôi, nếu ngay cả chút phúc lợi này cũng không có thì tôi còn gọi là hệ thống vô địch thần cấp làm sao."
"Nói như vậy, nỗi lo lắng của tao là thừa thãi rồi sao?" Lưu Tiểu Viễn ngạc nhiên hỏi. Hệ thống tức giận nói: "Tất nhiên là thừa thãi, chẳng khác gì cởi quần đánh rắm, chẳng khác gì cả."
Nghe lời hệ thống nói, Lưu Tiểu Viễn vui mừng khôn xiết, cảm giác được ngồi tên lửa lên cấp này thật tuyệt, nếu như cảnh giới sau này cũng được như thế này thì tốt biết mấy.
Ha ha... Đến lúc đó, thiên tài gì, yêu nghiệt tuyệt thế gì, trước mặt Lưu Tiểu Viễn đều là rác rưởi hết!
Trở thành tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, Lưu Tiểu Viễn có thể cảm nhận rõ ràng linh khí giữa trời đất, sau khi hít không khí vào, linh khí lẫn trong không khí tự nhiên đi vào đan điền của Lưu Tiểu Viễn.
Ngoài ra, sau khi trở thành tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, tuổi thọ của Lưu Tiểu Viễn cũng dài hơn người thường một chút. Người thường sống đến trăm tuổi là trường thọ. Còn đối với tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, sống đến một trăm năm mươi tuổi là có thê.
Đây cũng chính là lý do khiến nhiều người muốn Tu Chân, bởi vì có thể dò xét đại đạo trường sinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận