Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1070: Bị lừa rồi

Chương 1070: Bị lừa rồiChương 1070: Bị lừa rồi
Chương 1070: Bị lừa rồi
Bây giờ phải làm sao đây? Bản thân Lưu Tiểu Viễn lại không biết tộc Hồ Yêu ở đâu? Mình không thể đi tìm lung tung vô định được chứ.
Đang lúc Lưu Tiểu Viễn không biết làm sao thì đột nhiên phát hiện không xa có một con cáo tinh, chỉ là con cáo tinh này là một con cáo tinh chưa hóa thành hình người.
Nhưng bây giờ Lưu Tiểu Viễn cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể liều mạng thôi.
Lưu Tiểu Viễn lập tức bắt lấy con cáo tinh đó, nói: "Cáo nhỏ, đừng sợ, tao sẽ không làm hại mày đâu, yên tâm, tao hỏi mày một câu, nếu mày biết thì gật đầu, nếu không biết thì lắc đầu, được không?" Lưu Tiểu Viễn cười cũng không biết con cáo này có hiểu tiếng người không nhưng đây đều là chuyện bắt đắc dĩ, chỉ có thể như vậy, nói không chừng sẽ có phép màu xuất hiện, con cáo này biết cũng nên.
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói, con cáo nhỏ màu trắng này lại gật đầu, tỏ vẻ hiểu.
Thấy cáo nhỏ lại có thể hiểu được lời mình nói, Lưu Tiểu Viễn mừng rỡ, xem ra mình đã cược đúng rồi, con cáo nhỏ này lại có thể hiểu tiếng người, như vậy thì dễ xử lý hơn nhiều.
"Cáo nhỏ, tao hỏi mày, mày có biết tộc Hồ Yêu ở đâu không?" Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Cáo nhỏ mở to mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, vẻ mặt như đang chát vấn Lưu Tiểu Viễn tại sao lại hỏi vấn đề này. Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Cáo nhỏ, tao không có ý gì khác, tao chỉ muốn hỏi thăm một chút thôi, sau đó đi đến đồ có chút việc phải xử lý."
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói, cáo nhỏ lại gật đầu, tỏ vẻ mình biết tộc Hồ Yêu ở đâu.
"Vậy mày có thể dẫn tao đi không, được không, làm phiền mày rồi!" Lưu Tiểu Viễn dùng giọng cầu xin nói với cáo nhỏ, hy vọng nó dẫn mình đến tộc Hồ Yêu.
Cáo nhỏ cuối cùng cũng gật đâu, đi trước dẫn đường, Lưu Tiểu Viễn đi theo sau cáo nhỏ, đi một đoạn đường, Lưu Tiểu Viễn phát hiện tình hình không ổn lắm, đây hình như không phải đường đến tộc Hồ Yêu.
Mặc dù Lưu Tiểu Viễn chưa từng đến tộc Hồ Yêu nhưng con đường này nhìn là thấy có vấn đề, cáo nhỏ dẫn đường là đi vào bụi rậm, điều này khiến Lưu Tiểu Viễn hơi nghi ngờ.
Tuy nhiên, nghi ngờ thì nghi ngờ nhưng bây giờ Lưu Tiểu Viễn không có cách nào tốt hơn, chỉ có thể đi theo cáo nhỏ, biết đâu tộc Hồ Yêu lại ở bên trong này thì sao.
Đi một lúc thì đến trước một hang động, cáo nhỏ dừng lại, không đi nữa.
Thấy Lưu Tiểu Viễn đến, con cáo chỉ vào hang động, ý nói đây là lối vào tộc Hồ Yêu.
Lưu Tiểu Viễn nhìn lối vào hang động này, sao thấy không giống lối vào tộc Hồ Yêu chút nào.
"Tiểu Gia Hỏa, mày không lừa tao chứ?" Lưu Tiểu Viễn nheo mắt nhìn cáo nhỏ, đầy vẻ nghỉ ngờ. Cáo nhỏ lắc đầu, như thể đang nói với Lưu Tiểu Viễn rằng nó không lừa dối.
Lưu Tiểu Viễn không tin con cáo nhỏ này lắm, lập tức dùng thần thức kiểm tra bên trong hang động, đột nhiên, phát hiện trong hang động có một con quái vật đang bò, con quái vật này lại là một con bò, chỉ có điều con bò này có ba cái sừng, đặc biệt là cái sừng ở giữa, đặc biệt dài, lại vô cùng sắc bén, nhọn hoắt, giống như một thanh kiếm sắc bén.
Ngay khi thần thức của Lưu Tiểu Viễn cảm ứng được sự tồn tại của con bò trong hang động, con bò đó đột nhiên mở mắt, lập tức từ bên trong chạy ra.
Chết tiệt! Bị lừa rồi, nếu lúc này Lưu Tiểu Viễn còn không biết mình bị lừa thì đó chính là thằng ngốc số mội.
Đáng ghét, vậy mà bị một con cáo nhỏ lừa, cái này thật sự là quá mất mặt!
Lưu Tiểu Viễn nhìn sang bên cạnh, con cáo nhỏ màu trắng kia đã sớm chạy mắt dạng.
Chết tiệt, dám lừa gạt lão tử, lần sau bắt được mày, nhất định sẽ nướng mày, rồi ăn cho thật ngon.
Con bò ba sừng trực tiếp từ trong hang động chạy ra, lao thẳng về phía Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn lập tức bay lên không trung tránh né cú húc của con bò ba sừng.
Con bò ba sừng kịp thời dùng bốn chân dừng lại, nhìn Lưu Tiểu Viễn đang bay trên không trung, kêu một tiếng về phía Lưu Tiểu Viễn, tiếng kêu giống như tiếng của một con bò bình thường.
Lưu Tiểu Viễn cười, vẫy tay với con bò ba sừng, nói: "Đến đây nào, đến đây nào, có bản lĩnh thì lên không trung đánh nhau nào?”
Ha ha, Lưu Tiểu Viễn biết con bò ba sừng không bay được nên mới nói như vậy.
Hành động của Lưu Tiểu Viễn lúc này giống như một kẻ đáng đánh đứng trước mặt người khác, vênh váo nói với người khác: "Đến đây nào, có bản lĩnh thì đánh tao nào, đến đây nào..."
Con bò ba sừng nghe Lưu Tiểu Viễn nói, tức giận kêu lên một tiếng nữa, hai luồng hơi trắng trực tiếp phun ra từ lỗ mũi.
Ngay lập tức, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện, chỉ thấy con bò ba sừng này lại mọc ra hai cái cánh, cánh vỗ phành phạch hai cái rồi trực tiếp bay lên.
Chết tiệt! Vậy cũng được à?
Lưu Tiểu Viễn thấy cảnh này, có chút ngây người, đồ khốn, néu đây là trong game thì đây chính là người chơi nạp tiền, đây chính là gian lận, đây chính là dùng phần mềm gian lận!
Con bò ba sừng bay lên, kêu lên một tiếng, lao về phía Lưu Tiểu Viễn, Lưu Tiểu Viễn lập tức sợ hãi tránh ra sau.
Rõ ràng con bò ba sừng không định tha cho Lưu Tiểu Viễn như vậy, nhất định phải dạy cho Lưu Tiểu Viễn một bài học mới được.
Lưu Tiểu Viễn né tránh, còn con bò ba sừng thì kiên trì đuổi theo Lưu Tiểu Viễn, dường như không dạy cho Lưu Tiểu Viễn một bài học thì nó sẽ không bỏ qua.
Lưu Tiểu Viễn thấy con bò ba sừng dây dưa như vậy, cũng không khách sáo nữa, lập tức triệu hồi ra Huyết Âm Kiếm, dạy cho con bò ba sừng này một bài học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận