Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1042: Ngọc Tiêu Các 1

Chương 1042: Ngọc Tiêu Các 1Chương 1042: Ngọc Tiêu Các 1
Chương 1042: Ngọc Tiêu Các †
Thấy kết giới của Ngọc Tiêu Các có phản ứng, Lưu Tiểu Viễn mừng lắm, anh đang lo không có cách nào vào trong, nhân cơ hội này có thể vào luôn.
Kết giới dao động một cái, thấy một cô gái hơn hai mươi tuổi từ bên trong đi ra, cô gái này cũng mặc một chiếc váy dài màu trắng, giống như tiên nữ thời xưa, dường như không vướng chút bụi trần nào.
Cô gái này tu vi đã là Kim Đan sơ kỳ, nhìn tuổi tác cũng chỉ khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi mà đã đạt tới Kim Đan sơ kỳ, có thể thấy thiên phú tu luyện rất cao.
"Chị Hinh Nhi." Cô gái nhỏ thấy cô gái từ kết giới đi ra, lập tức vui vẻ chào hỏi.
Hóa ra cô bé này cũng là người của Ngọc Tiêu Các, thật khéo, lần này cứ thế đi theo hai cô gái của Ngọc Tiêu Các vào Ngọc Tiêu Các.
"Linh Nhi, em lại nghịch ngợm rồi, ai cho em tự chạy ra ngoài, mau về với chị!" Cô gái tên Hinh Nhi tuy mặt lạnh nhưng giọng điệu vẫn có thể nghe ra sự cưng chiều dành cho cô gái nhỏ.
Cô gái nhỏ lập tức nói với Lưu Tiểu Viễn: "Trả Tiểu Bạch cho tôi, tôi tự về cho Tiểu Bạch giảm cân."
Cô gái nhỏ vừa dứt lời, đã thấy Hinh Nhi như ma như quỷ đến bên Lưu Tiểu Viễn, lạnh lùng hỏi: "Anh là là ai2 Sao lại ở ngoài kết giới của Ngọc Tiêu Các chúng tôi?”
Lưu Tiểu Viễn đã có thể cảm nhận rõ ràng sát khí tỏa ra từ người phụ nữ này, xem ra cô ta cũng là loại người không nói nhiều mà ra tay luôn.
Lưu Tiểu Viễn lần này đến là để gặp Dương Tử Hàm, không phải để đưa Dương Tử Hàm về, cho nên, có thể không ra tay thì cố gắng không ra tay.
Dù sao với tu vi hiện tại của Lưu Tiểu Viễn, vẫn chưa đủ để đưa Dương Tử Hàm ởi khỏi Ngọc Tiêu Các.
"Tôi đến Ngọc Tiêu Các có việc, thật khéo, nếu các cô đều là người của Ngọc Tiêu Các, vậy thì mau dẫn tôi vào đi." Lưu Tiểu Viễn cười hì hì nói.
Hinh Nhi nghe vậy, hừ lạnh một tiếng nói: " Anh tưởng Ngọc Tiêu Các là nơi nào? Là nơi anh muốn đến thì đến sao?"
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Tôi đương nhiên biết Ngọc Tiêu Các không phải là nơi tôi muốn đến thì đến nhưng tôi là người của công hội luyện đan, lần này tôi đến Ngọc Tiêu Các của các cô là có việc."
Nghe Lưu Tiểu Viễn là người của công hội luyện đan, cô gái hơi do dự, nếu Lưu Tiểu Viễn thực sự là người của công hội luyện đan thì tuyệt đối không thể đắc tội.
Nhưng lỡ như Lưu Tiểu Viễn giả mạo người của công hội luyện đan thì sao?
Đang lúc Hinh Nhi không biết phải làm sao thì cô bé tên Linh Nhi nói: "Chị Hinh Nhi, anh ấy là người tốt, anh ấy còn giúp Tiểu Bạch của em giảm cân nữa." Nghe Linh Nhi nói vậy, Lưu Tiểu Viễn biết mình sắp gặp họa, lời nói dối vừa rồi của Lưu Tiểu Viễn có thể lừa được cô bé ngây thơ Linh Nhi nhưng không lừa được người phụ nữ già dặn như Hinh Nhi.
Quả nhiên như Lưu Tiểu Viễn dự đoán, Hinh Nhi nghe Linh Nhi nói xong, lập tức nhìn vào cây gậy trong tay Lưu Tiểu Viễn, nói: "Linh Nhị, người này đang lừa em, anh ta không hề giúp Tiểu Bạch của em giảm cân, mà là muốn ăn thịt Tiểu Bạch của em."
Linh Nhi đương nhiên tin chị Hinh Nhi của mình hơn, nghe Hinh Nhi nói vậy, lập tức rút kiếm trong tay ra, một lần nữa chỉ vào Lưu Tiểu Viễn nói: "Mau thả Tiểu Bạch của tôi ra, mau lên, nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo." Linh Nhi rất tức giận, người này thật đáng ghét, Tiểu Bạch đáng yêu như vậy mà anh ta lại muốn ăn thịt Tiểu Bạch. Hơn nữa, còn lừa mình là đang giúp Tiểu Bạch giảm cân, thật quá đáng.
Thấy cô gái trước mặt tức giận, Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Tôi thực sự đang giúp Tiểu Bạch của cô giảm cân, chỉ là phương pháp giảm cân của tôi hơi khác thôi, cô hãy tin lời tôi."
"Linh Nhi, đừng tin lời anh ta, nhìn anh ta là biết không phải người tốt lành gì rồi." Người phụ nữ tên Hinh Nhi nói lớn.
Mẹ nó! Còn nhìn là biết không phải người tốt lành gì, ngoại hình của anh có tệ đến vậy sao?
"Em gái, tôi trả Tiêu Bạch cho cô, Tiểu Bạch giảm cân mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một chút." Lưu Tiểu Viễn nói nhảm không chớp mắt.
Linh Nhi lập tức nhận lấy Tiểu Bạch của mình, thấy Tiểu Bạch vẫn ồn, lúc này mới yên tâm.
Lưu Tiểu Viễn cũng thầm may mắn, may mà trước đó mình không ra tay giết chết Tiểu Bạch.
Nếu trước đó giết chết Tiểu Bạch thì bây giờ có miệng cũng không thể cãi được, cho nên, làm việc vẫn nên chừa đường lui thì hơn.
"Linh Nhi, chúng ta đi!" Hinh Nhi gọi Linh Nhi rồi định rời đi.
Linh Nhi trừng mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, mắng: "Anh là đồ xấu xa, đồ xấu xaI"
Vất vả lắm mới dỗ dành được cô gái nhỏ này, bây giờ lại bị cô gái Hinh Nhi này phá hỏng, thật là xui xẻo.
"Ôi! Hai vị, cho tôi vào cùng đi, tôi thực sự có việc đến tìm Ngọc Tiêu Các của các cô, tôi được lệnh của công hội luyện đan đến, nếu chậm trễ, các cô sẽ không gánh nổi hậu quả đâu." Lưu Tiểu Viễn nói lớn.
Đây là đang mượn danh hù dọal
Lưu Tiểu Viễn dùng danh nghĩa của công hội luyện đan để hù dọa đối phương và chiêu này hẳn là có tác dụng, bởi vì danh tiếng của công hội luyện đan vẫn có thể hù dọa được đối phương.
Quả nhiên, cô gái tên Hinh Nhi này nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy thì ngắn người, nghĩ thầm nếu đối phương thực sự là người của công hội luyện đan, mình từ chối anh ta, nếu công hội luyện đan biết được thì chẳng khác nào tát vào mặt công hội luyện đan.
Nói nữa thì, cho dù Lưu Tiểu Viễn không phải là người của công hội luyện đan thì đến lúc đó đuổi anh ta ra là được.
Nghĩ vậy, Hinh Nhi cho Lưu Tiểu Viễn vào Ngọc Tiêu Các.
Vừa bước vào Ngọc Tiêu Các, Lưu Tiểu Viễn phát hiện nơi này là một thế giới khác, trời xanh mây trắng, cỏ xanh mướt, là một chốn tiên cảnh.
Hơn nữa, những ngôi nhà trong Ngọc Tiêu Các đều mang phong cách cổ kính, rất đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận