Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 470: Dạy dỗ Tô Tuyết

Chương 470: Dạy dỗ Tô TuyếtChương 470: Dạy dỗ Tô Tuyết
Chương 470: Dạy dỗ Tô Tuyết
"Cô là đàn bà con gái mà, không biết nhẹ tay một chút sao?" Lưu Tiểu Viễn quay đầu lại nói một cách khó chịu.
Tô Tuyết trong lòng tức giận, muốn lập tức không hầu hạ Lưu Tiểu Viễn nữa, nhưng nghĩ đến việc muốn học nấu ăn thì phải nhờ Lưu Tiểu Viễn, đành phải nhịn xuống.
"Nhẹ nhàng xoa bóp, đúng rồi, cứ xoa bóp như vậy, xoa bóp chậm rãi..." Lần này Lưu Tiểu Viễn rút kinh nghiệm, từ từ hướng dẫn Tô Tuyết.
Dưới sự hướng dẫn của Lưu Tiểu Viễn, Tô Tuyết nhanh chóng nắm được kỹ thuật xoa bóp vai, mặc dù thủ pháp chưa được thuần thục, nhưng tiến bộ rất lớn. Thấy Tô Tuyết dưới sự dạy dỗ của mình mà trở nên ngoan ngoãn như vậy, Lưu Tiểu Viễn trong lòng cảm thấy vô cùng tự hào.
Tô Tuyết xoa bóp vai cho Lưu Tiểu Viễn xong thì nói: "Bây giờ anh có thể dạy tôi nấu ăn rồi chứ?"
Lưu Tiểu Viễn nói: "Nhà cô không có món ăn nào khác, học thế nào được, thế này nhé, chiều nay đến nhà tôi, nhà tôi có rất nhiều món ăn, có thể cho cô luyện tập!"
"Đến nhà anh học sao?" Tô Tuyết có vẻ không muốn lắm.
Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói: "Sao vậy? Không muốn à, không muốn thì thôi”
Thấy Lưu Tiểu Viễn nói vậy, Tô Tuyết đành phải đồng ý.
Lưu Tiểu Viễn trở về nhà, tâm trạng vô cùng tốt, hôm nay để Nữ Hoàng Băng Giá Tô Tuyết này hầu hạ mình, coi như là trả thù chuyện cô bắt nạt mình trước đây.
Đúng lúc này, điện thoại của Lưu Tiểu Viễn đột nhiên reo, lấy ra xem, thì ra là Triệu Tiền Hải gọi đến.
Triệu Tiền Hải là hội trưởng hội thư pháp tỉnh, đồng thời cũng kiêm chức tại Hiệp hội thư pháp quốc gia, được coi là một bậc thầy về thư pháp. Lần trước ở tỉnh, Lưu Tiểu Viễn từng triệu hồi Tống Huy Tông ra, một chữ Thấu Kim đã làm cho đồ đệ của Triệu Tiền Hải kinh ngạc.
Cuối cùng, ngay cả Triệu Tiền Hải cũng bị thư pháp của Lưu Tiểu Viễn làm cho kinh ngạc, còn mời Lưu Tiểu Viễn đến nhà để chỉ giáo.
Lần này Triệu Tiền Hải gọi điện cho mình, không phải lại vì chuyện thư pháp chứ?
Lưu Tiểu Viễn nghĩ vậy, nghe điện thoại: "Alo, Triệu lão tiên sinh, có chuyện gì không?”
Đầu dây bên kia lập tức truyền đến tiếng cười sảng khoái của Triệu Tiền Hải, nói: "Lưu tiên sinh, tôi là Triệu Tiền Hải cậu còn nhớ không?”
Lời nói của Triệu Tiền Hải giống như một người con cháu đang gọi điện cho người lớn tuổi, Lưu Tiểu Viễn nghe vậy thấy ngại vô cùng.
"Ôi chao! Triệu lão tiên sinh, sao cháu lại không nhớ ông được, chẳng phải ngay từ đầu cháu đã gọi ông là ông Triệu sao?" Lưu Tiểu Viễn nói.
"Cậu xem tôi này, tuổi già rồi, đầu óc cũng hồ đồ rồi, Lưu tiên sinh đừng trách tôi!" Triệu Tiền Hải tự trách một câu.
"Không sao." Lưu Tiểu Viễn cười nói một câu, sau đó hỏi: " Ông Triệu, hôm nay gọi điện cho cháu, có chuyện gì không?”
Triệu Tiền Hải nói "Có một chuyện muốn nói với cậu..."
Sau đó, Triệu Tiền Hải kể lại chuyện của ông ta, hóa ra là hai ngày nữa ở Thủ Đô sẽ tổ chức một đại hội thư pháp, nói một cách dễ hiểu thì các nhà thư pháp khắp mọi miền đất nước sẽ tụ họp lại với nhau, làm quen làm quen, tiện thể liên lạc tình cảm, rồi cùng nhau thảo luận một số vấn đề chuyên môn về thư pháp.
Triệu Tiền Hải muốn mời Lưu Tiểu Viễn cũng đến Thủ Đô tham gia đại hội thư pháp này. Lưu Tiểu Viễn tất nhiên là từ chối, đối với thư pháp, Lưu Tiểu Viễn hoàn toàn không hiểu biết gì, đến đó thì làm được gì, đứng một bên nghe Triệu Tiền Hải và những người khác chỉ trỏ vào một bức thư pháp.
"Ông Triệu, cháu vẫn không đi đâu, cháu còn có việc, không thể đi được." Lưu Tiểu Viễn trực tiếp từ chối.
Triệu Tiền Hải nghe Lưu Tiểu Viễn không muốn đi, lập tức nói: " Lưu tiên sinh, cậu nhất định phải đi, tôi đã nói chuyện của cậu với mấy người bạn của tôi rồi mấy người bạn của tôi nghe vậy, đều nói muốn được cậu chỉ giáo. Lưu tiên sinh, cậu nhất định phải đi, coi như ông già này cầu xin cậu vậy!"
Triệu Tiền Hải đã nói đến mức này, Lưu Tiểu Viễn đành phải đồng ý. Hơn nữa đi tham gia đại hội thoải mái này, cũng không phải là không có chỗ tốt, ít nhát có thể ra vẻ một chút, kiếm chút kinh nghiệm cũng không \ệ.
Thấy Lưu Tiểu Viễn đồng ý, Triệu Tiền Hải vui mừng đến nói không nên lời.
Cuối cùng, Triệu Tiền Hải nói với Lưu Tiểu Viễn đại hội thư pháp sẽ được tổ chức ở Thủ Đô năm ngày sau, đến lúc đó gặp nhau ở sân bay Thủ Đô, hoặc hai người gặp nhau ở sân bay tỉnh, cùng nhau đi máy bay đến Thủ Đô cũng được.
Chưa đến năm giờ chiều, Tô Tuyết đã dẫn theo em gái Tô Vân đến nhà.
Một cô gái xinh đẹp như Tô Tuyết vừa bước vào làng, lập tức thu hút sự chú ý của những bà cô rảnh rỗi, thấy Tô Tuyết đi vào nhà Lưu Tiểu Viễn, liền bắt đầu bàn tán xôn xao bên ngoài, bắt đầu đoán già đoán non Tô Tuyết và Lưu Tiểu Viễn có quan hệ gì.
Những bà cô ở nông thôn này đều là những người thích buôn chuyện, có những chuyện chẳng có gì, nhưng lại bị họ đồn thổi có sách mách đèn.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn không thích những người rảnh rỗi tụ tập lại, sau lưng người khác nói xấu.
Vừa đến nhà Lưu Tiểu Viễn, Tô Tuyết liền vào thẳng ván đề bảo Lưu Tiểu Viễn dạy cô nấu ăn.
Lưu Tiểu Viễn chỉ vào một nắm đậu cô ve trên bàn, nói: "Đầu tiên nhặt đậu cô ve này đi."
Tô Tuyết cầm lấy đậu cô ve, hỏi: "Nhặt thế nào?"
Lưu Tiểu Viễn đích thân hướng dẫn, Tô Tuyết lập tức bắt chước Lưu Tiểu Viễn nhặt đậu cô ve rất ra dáng.
Nhặt xong đậu cô ve, Tô Tuyết lập tức hỏi tiếp phải làm gì, Lưu Tiểu Viễn liền bảo Tô Tuyết rửa sạch đậu CÔ ve.
Bạn cần đăng nhập để bình luận