Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 510: Người đẹp, đồ của cô rơi rồi kìa 1

Chương 510: Người đẹp, đồ của cô rơi rồi kìa 1Chương 510: Người đẹp, đồ của cô rơi rồi kìa 1
Chương 510: Người đẹp, đồ của cô rơi rồi kìa 1
Triệu Sở Sở cầm quần áo trên giường chạy vào phòng tắm, khoảng năm phút sau, Triệu Sở Sở mặc quần áo chỉnh tỀ từ trong phòng tắm đi ra.
"Lưu Tiểu Viễn, tối nay anh phải chịu trách nhiệm với em." Triệu Sở Sở đi đến bên cạnh Lưu Tiểu Viễn, tức giận nói.
Lưu Tiểu Viễn buồn bực không thôi, anh đâu có chủ động gọi cô đến phòng mình tắm rửa? Rõ ràng là cô tự đến mà, sao anh lại phải chịu trách nhiệm với cô?
"Triệu Sở Sở, cô nói xem, tại sao tôi phải chịu trách nhiệm với cô?" Lưu Tiểu Viễn cười hỏi, dù sao chuyện vừa rồi cũng không phải cố ý, Lưu Tiểu Viễn chẳng có lý do gì để phải chịu trách nhiệm cả.
Còn việc nhìn thấy cảnh đẹp tuyệt trần kia, thì coi như là giá phải trả cho việc Triệu Sở Sở tắm trong phòng anh.
Triệu Sở Sở tức giận nói: "Anh nhìn trộm người ta, đương nhiên anh phải chịu trách nhiệm với người ta."
Lưu Tiểu Viễn mặt đắng ngắt nói: "Chuyện này cô thực sự oan cho tôi rồi, tôi chỉ nhìn thấy bóng lưng của cô thôi, còn những chỗ khác, tôi là một chính nhân quân tử, cái gì không nên nhìn thì tôi tuyệt đối không nhìn.”
Nói xong câu này, Lưu Tiểu Viễn trong lòng bổ sung một câu, không nhìn mới lại "Hừ! Dù sao anh cũng phải chịu trách nhiệm với em." Triệu Sở Sở tức giận dậm chân nói, anh còn nói mình là chính nhân quân tử, nếu anh là chính nhân quân tử, thì người trên đời này đều là Liễu Hạ Huệ chuyền thế!
Lưu Tiểu Viễn bát đắc dĩ nói: "Mỹ nữ, cô không thể vô lý như vậy được, nếu cô thực sự muốn tôi chịu trách nhiệm với cô, được thôi, bây giờ cô cởi hết quần áo ra, để tôi nhìn cho thỏa thích, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô.”
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn còn nháy mắt với Triệu Sở Sở.
"Anh lưu manhl" Triệu Sở Sở tức giận dậm chân bỏ ra khỏi phòng Lưu Tiểu Viễn.
Triệu Sở Sở đi rồi, Lưu Tiểu Viễn cười lắc đầu, trêu chọc mỹ nữ một chút, có vẻ cũng không |ệ.
"Tắm rửa đi ngủ thôi!" Lưu Tiểu Viễn vỗ hai tay vào đùi, đứng dậy khỏi ghế sofa, đi vào phòng tắm.
Vừa bước vào phòng tắm, Lưu Tiểu Viễn lập tức ngây người, bởi vì trong phòng tắm đột nhiên xuất hiện thêm một cảnh đẹp. Anh chỉ thấy trên giá để quần áo trong phòng tắm có một bộ quần áo phụ nữ, bao gồm cả đồ lót.
Không cần nói, bộ quần áo này là của Triệu Sở Sở.
Chết tiệt, Triệu Sở Sở để quần áo thay ra ở đây, là cố ý, hay là quên mang đi.
Nhưng dù là trường hợp nào, khi nhìn thấy đồ lót gợi cảm của Triệu Sở Sở ,"cậu em" của Lưu Tiểu Viễn lại không nhịn được mà rục rịch. Triệu Sở Sở đúng là yêu tinh hại người! Lưu Tiểu Viễn nhìn những thứ bày trên giá để quần áo, thì chỉ cảm thấy máu mình chảy nhanh hơn, chết tiệt, cái này muốn cái mạng già này của anh mà.
Hơn nữa, đây lại là trong phòng tắm,"cậu em" của anh cứ kiên cường bát khuất như thế, chẳng lẽ anh phải dùng chiêu "cánh tay thần chưởng'" à?
Lúc này, trong đầu Lưu Tiểu Viễn đồng thời vang lên hai giọng nói, một giọng kêu Lưu Tiểu Viễn lập tức cằm lấy quân lót mà Triệu Sở Sở vừa thay ra, sau đó dùng tay giải tỏa cho mình.
Một giọng nói khác thì cảnh báo Lưu Tiểu Viễn nhất định phải bình tính, ánh mắt không được nhìn về phía đó. Chỉ cần lòng yên tĩnh thì tà hỏa cũng lập tức tiêu tán.
Chết tiệt! Anh sắp bị Triệu Sở Sở hại chết rồi.
Tình huống này tuy không phải lần đầu gặp, lần trước ở nhà Dương Tử Hàm ngủ lại, Lưu Tiểu Viễn cũng vô tình nhìn thấy đồ lót Dương Tử Hàm để trong phòng tắm, nhưng tối nay tình hình này có vẻ hấp dẫn hơn tối đó.
Tối đó ở nhà Dương Tử Hàm, mẹ Dương Tử Hàm ở nhà, thêm nữa trước đó Dương Tử Hàm cũng không làm ra hành động quyến rũ nào. Tối nay thì khác, đây là ở khách sạn, hơn nữa trước đó Triệu Sở Sở còn bày tỏ rõ ràng là có hành động quyền rũ anh...
"Chết tiệt! Néu Triệu Sở Sở bây giờ ở trong phòng, anh nhất định sẽ kéo cô vào phòng tắm, để cô biết được sự lợi hại của anh!" Lưu Tiểu Viễn nghĩ trong lòng.
Cuối cùng, lý trí của Lưu Tiểu Viễn vẫn chiến thắng được tà niệm. Anh nghiêm túc tắm rửa, chỉ tội cho "cậu em" của anh vẫn luôn phản đối.
Sáng sớm hôm sau, cửa phòng Lưu Tiểu Viễn bị người ta gõ, may là lúc này Lưu Tiểu Viễn đã dậy, đang mặc một chiếc quần đùi để trần nửa thân trên tập võ trong phòng.
Nghe tháy tiếng gõ cửa, Lưu Tiểu Viễn lập tức hỏi: "Ai đấy?"
"Là em, mở cửa, mau mở cửal" Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Triệu Sở Sở.
Triệu Sở Sở sớm như vậy đã đến gõ cửa phòng anh, xem ra là đến lấy quần áo mà mình để quên tối qua. Lưu Tiểu Viễn cũng không mặc áo, cứ để trần như vậy mở cửa, Triệu Sở Sở ở cửa thấy Lưu Tiểu Viễn để trần nửa thân trên thì xấu hổ che mắt lại.
"Vào không, không vào tôi đóng cửa đây." Thấy Triệu Sở Sở như vậy, Lưu Tiểu Viễn thấy buồn cười, không biết cô xấu hồ thật hay là giả vờ nữa.
Triệu Sở Sở lập tức bỏ tay che mắt ra, hừ một tiếng rồi đi vào phòng Lưu Tiểu Viễn, sau đó đi về phía phòng tắm.
"Này, cô lại chạy vào phòng tắm của tôi làm gì? Cô muốn ăn trộm à?" Lưu Tiểu Viễn vừa đi theo vừa cười hỏi.
Triệu Sở Sở nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, nghĩ đến tối qua mình để quên quần áo thay ra trong phòng tắm của Lưu Tiểu Viễn, không biết Lưu Tiểu Viễn có cầm đồ lót của cô rồi làm chuyện gì không nên làm không, mặt Triệu Sở Sở đỏ bừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận