Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 608: Nữ tài xế 1

Chương 608: Nữ tài xế 1Chương 608: Nữ tài xế 1
Chương 608: Nữ tài xế 1
Do lão đại trong năm người đã sợ mắt mật nên chỉ sau vài chiêu đã bị Lưu Tiểu Viễn đánh mát khả năng chiến đấu.
Còn về phía Tô Tuyết và Tô Vân cũng đã kết thúc chiến đấu, lão nhị trực tiếp bị Tô Tuyết tiễn về gặp Diêm Vương, còn lão tam thì bị Tô Vân dùng tuyệt chiêu đá hạ bộ khiến cho tuyệt tử tuyệt tôn, trứng vỡ đầy đất.
Sau khi giải quyết xong năm người, Lưu Tiểu Viễn lại tăng thêm 2000 điểm kinh nghiệm, cộng với lần trước ở Thủ Đô đánh bạc, dạy dỗ Tả Tân Thiên, cùng với lần dạy dỗ Trương Vĩ Minh này, tất cả điểm kinh nghiệm cộng lại đã hơn chín nghìn, còn thiếu chừng này nữa là có thể lên cáp.
Lưu Tiểu Viễn trực tiếp phế bỏ tu vi của lão đại, sau đó thảm vấn: "Năm người các anh làm sao biết được chuyện kho báu nhà họ Tả?”
Bởi vì chuyện kho báu nhà họ Tả chỉ có Tả Tân Thiên và mấy người biết, vậy năm người này biết được từ đâu.
Lão đại thành thật khai báo thì ra là do tên mập tên óm bạn đồng hành của Tả Tân Thiên nói cho năm người biết.
Sau khi biết được sự thật, Lưu Tiểu Viễn trực tiếp một chưởng giết chết lão đại, dù sao cũng đã chết hai người rồi, giết thêm một người cũng vậy thôi.
Cuối cùng, năm người toàn quân bị diệt! Tả Tân Thiên ngồi phịch xuống đất thấy cảnh này, sợ đến nỗi suýt tiêu ra quần. Năm cao thủ Tiên Thiên nhị trọng cảnh, chỉ trong vòng chưa đây ba phút đã không còn một mồng, thật là đáng sợ.
"Đứng lên, nhanh lên!" Thấy Tả Tân Thiên không ngừng run rầy trên mặt đát, Lưu Tiểu Viễn bực mình nói.
Tả Tân Thiên run rấy đứng dậy khỏi mặt đất, Lưu Tiểu Viễn túm lấy cổ áo của hắn ta hỏi: "Xem hiểu bản đồ kho báu này chưa?"
Tả Tân Thiên run rấy nói: "Xem, xem hiểu một chút, xem hiểu một chút."
"Vậy thì nhanh chóng nói ra." Lưu Tiểu Viễn bực mình nói, nếu không phải vì còn phải tìm kho báu nhà họ Tả, Lưu Tiểu Viễn thật muốn một bạt tai đánh chết Tả Tân Thiên, đã lừa mình ba lần bốn lượt, Lưu Tiểu Viễn đã vô cùng tức giận.
Tả Tân Thiên sợ đến nỗi nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Đại ca, anh lấy bản đồ kho báu ra, tôi chỉ cho anh xeml"
Lưu Tiểu Viễn lập tức lấy bản đồ kho báu ra trải trên mặt đất, Tả Tân Thiên chỉ vào một thứ giống như hòn đá ở giữa bản đồ kho báu, nói: "Đại ca, anh xem, thứ được vẽ trên đây hẳn là nhà cũ của họ Tả."
Lưu Tiểu Viễn nhìn kỹ, thứ giống như hòn đá này quả thực có hơi giống nhà nhưng nếu không nhìn kỹ thì căn bản không thể nhận ra, được Tả Tân Thiên nhắc nhở như vậy, cảm tháy khá giống.
"Đại ca, anh xem, đây là nhà họ Tả, vậy thì con đường thông ra phía sau hẳn là thông lên núi, rất có thể họ Tả đã chôn kho báu trên núi." Nghe Tả Tân Thiên phân tích, Lưu Tiểu Viễn ngắng đầu nhìn về phía ngọn núi sau nhà họ Tả, mẹ kiếp ngọn núi này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, tìm thế nào đây.
"Chỉ có thế này thôi sao?" Thiệu Dật Thiên nhìn Tả Tân Thiên hỏi.
Ngay cả khi không xem bản đồ kho báu thì Lưu Tiểu Viễn cũng cho rằng kho báu ở trên núi, bởi vì sau nhà họ Tả có một ngọn núi, mà trong núi lại là nơi thích hợp nhất để chôn giấu kho báu.
Cho nên, chỉ cần là người thì đều sẽ nghĩ ngay đến việc kho báu được chôn trên núi.
"Đúng vậy, đại ca, tôi cũng nghĩ đến những điều này, kho báu này chắc chắn là ở trên núi, anh xem bản đồ kho báu này vẽ đến đây là hết, chứng tỏ đích đến cuối cùng của kho báu chính là ở đây." Tả Tân Thiên phân tích.
"Ôi! Đại ca, anh đi đâu vậy?" Tả Tân Thiên thấy Lưu Tiểu Viễn quay về nhà, không khỏi kêu lên.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Về khách sạn!"
"Anh không tìm kho báu nữa sao?" Tả Tân Thiên vội vàng hỏi.
Lưu Tiểu Viễn hừ lạnh một tiếng nói: "Ngọn núi này lớn như vậy, muốn tìm thì tự anh tìm đi, ông đây không rảnh ở đây tốn thời gian với anh đâu."
Tả Tân Thiên lập tức ngây người, vô thức quay đầu nhìn ngọn núi phía sau, đúng là, ngọn núi này lớn như vậy, muốn tìm được kho báu nhà họ Tả, chẳng khác nào mò kim đáy bẻ.
"Đại ca, đợi tôi với, đưa tôi về khách sạn với!" Tả Tân Thiên vội vàng kêu lên, anh ta làm sao dám ở lại nơi này một mình chứ.
"Xe của tôi không chào đón anh, muốn về thì tự bắt xe về!" Lưu Tiểu Viễn hừ lạnh một tiếng rồi lên xe, để lại Tả Tân Thiên một mình đứng đằng sau, vẻ mặt ngơ ngác.
Sau khi khởi động xe, Tô Tuyết đột nhiên lên cơn điên nói: "Có thể cho tôi lái một chút không?”
Lưu Tiểu Viễn nhìn Tô Tuyết, hỏi: "Cô chắc chắn muốn lái xe chứ?"
Tô Tuyết gật đầu nói: "Ừ, tôi thấy xe rất tiện, tôi cũng muốn học lái, sau này tôi cũng sẽ mua một chiếc."
Lưu Tiểu Viễn nhìn con đường đất phía trước, hai bên đều là ruộng rau, cho dù Tô Tuyết có nhằm chân ga với chân phanh thì nhiều nhất cũng chỉ đâm vào ruộng rau, sẽ không có vấn đề gì lớn.
"Được, chúng ta đổi chỗ cho nhau." Lưu Tiểu Viễn mở cửa xe bước xuống. Tả Tân Thiên đứng đằng sau còn tưởng Lưu Tiểu Viễn không về nữa, vội vàng hỏi: "Đại ca, anh không về nữa sao?"
Lưu Tiểu Viễn lười để ý đến Tả Tân Thiên, sau khi đổi chỗ với Tô Tuyết, Lưu Tiểu Viễn liền chỉ cho Tô Tuyết đâu là phanh, đâu là chân ga, đồng thời dặn Tô Tuyết, dù là phanh hay ga thì cũng phải từ từ đạp xuống, không được đạp hét ga, trừ khi gặp trường hợp khẩn cấp, mới có thê đạp phanh hết cỡ.
"Hiểu chưa?" Lưu Tiểu Viễn dạy Sơ qua. Tô Tuyết gật đầu nói: "Hiểu rồi." Sau đó, Lưu Tiểu Viễn để Tô Tuyết từ từ đạp chân ga, cho xe từ từ tiến về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận