Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 959: Tu sĩ Kim Đan

Chương 959: Tu sĩ Kim ĐanChương 959: Tu sĩ Kim Đan
Chương 959: Tu sĩ Kim Đan
Trương Trường Phát thấy vậy, sắc mặt nghiêm trọng, xem ra, tối nay anh ta sẽ gặp nhiều hung hiểm, ngay cả khi cường giả Kim Đan đó không ra tay thì anh ta cũng ước tính là sẽ chết.
Vừa rồi Trương Trường Phát ra sức tấn công, quả thực đã tạo ra không ít áp lực cho Lưu Tiểu Viễn, Lưu Tiểu Viễn đều cảm tháy linh khí trong đan điền bị tổn thát rất nghiêm trọng.
Lưu Tiểu Viễn không dễ chịu, Trương Trường Phát càng không dễ chịu, chỉ cảm thấy bụng dưới của mình lại một trận khí huyết cuộn trào, giống như cho vài giọt nước vào chảo dầu sôi vậy.
"Phốc!" Máu tươi của Trương Trường Phát một lần nữa phun ra, cái rìu khổng lồ của anh ta dưới sự tán công của Phi kiếm, dần dẫn thu nhỏ lại, cuối cùng trực tiếp khôi phục lại nguyên trạng.
Nên thừa thắng xông lên truy kích kẻ địch, Lưu Tiểu Viễn tiếp tục để Phi Vân Kiếm tấn công Trương Trường Phát như mưa rào.
Dưới thế công mãnh liệt, chiếc rìu của Trương Trường Phát đột nhiên phát ra tiếng kim loại vỡ vụn.
Đồng tử của Trương Trường Phát đột nhiên mở to, tiếng kim loại vỡ vụn này anh ta nghe rõ ràng, rõ ràng, cái rìu không lồ của mình lại bị Phi kiếm của đối phương phá hủy?
Cùng lúc đó, Trương Trường Phát chỉ cảm thấy đan điền của mình đau từng cơn, linh khí bên trong như không chịu sự khống chế của mình, như muốn nỗ tung.
Trương Trường Phát cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy Phi Vân Kiếm của Lưu Tiểu Viễn đã đâm thủng đan điền của anh ta bằng một nhát kiếm.
Do tốc độ quá nhanh, mãi đến khi đan điền của mình có phản ứng, lúc này Trương Trường Phát mới cảm thấy không ồn.
"Anh... Anh thật tàn nhẫn!" Đan điền bị đâm thủng, Trương Trường Phát dù không chết cũng tàn phé.
Trương Trường Phát mở to mắt, vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm Lưu Tiểu Viễn, dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống Lưu Tiểu Viễn vậy. Tuy nhiên, anh ta không còn cơ hội nữa rồi, Trương Trường Phát nói xong lời trăn trối cuối cùng, trực tiếp ngã xuống đát. Trương Trường Phát chết rồi, chết không thể bàn cãi thêm được nữa.
"Định đong, chúc mừng người chơi Lưu Tiêu Viễn tiêu diệt một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, nhận được bốn nghìn điểm kinh nghiệm!" Trong đầu đột nhiên vang lên giọng nói của hệ thống.
Bốn nghìn điểm kinh nghiệm? Không đúng, lần trước giết hai người là một vạn, sao bây giờ một người chỉ có bốn nghìn, người khác đều là mua nhiều mới được giảm giá, hệ thống đúng là ngược đời.
Được rồi, bốn nghìn thì bốn nghìn, có còn hơn không!
Lưu Tiểu Viễn không quan tâm nhiều như vậy, dù sao cũng có bốn nghìn điểm kinh nghiệm trong tay. Đi đến bên cạnh Trương Trường Phát, Lưu Tiểu Viễn lục soát túi trữ vật trên người anh ta, phát hiện trong túi trữ vật có một tám thẻ bài tượng trưng cho thân phận, nhìn cũng biết là của Thiên Cực Tông.
Chết tiệt! Lại là đệ tử của Thiên Cực Tông, xem ra mình có thù với đệ tử của Thiên Cực Tông, tên này cũng là người của Thiên Cực Tông.
Xem xét lại những thứ trong túi trữ vật, ngoài linh thạch và một quyền bí tịch, không có thứ gì khác, Lưu Tiểu Viễn lấy quyền bí tịch ra xem, căn bản không có tác dụng gì đối với mình, bởi vì quyển bí tịch này đối với Lưu Tiểu Viễn mà nói, chẳng khác gì rác rưởi.
"Irương sư đệ!" Đúng lúc Lưu Tiểu Viễn chuẩn bị đốt Trương Trường Phát thì một tu sĩ đột nhiên đến đây, khiến Lưu Tiểu Viễn không hề hay biết.
"Là hai người giết Trương sư đệ?" Người đến là một nam tử hơn ba mươi tuổi, vậy mà lại là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, không kém gì Tô Tuyết.
Thảo nào tu sĩ này đến trước mặt mà Lưu Tiểu Viễn cũng không phát hiện ra, hóa ra là vì là tu sĩ Kim Đan kỳ.
Tô Tuyết này là đồ ngốc sao lại không nhắc nhở một tiếng? Lưu Tiểu Viễn nhìn về phía Tô Tuyết, muốn hỏi cô tại sao không nói một tiếng.
Ai ngờ Tô Tuyết này lại nhìn đối phương một cách lạnh lùng, dáng vẻ đó có vẻ như muốn đánh nhau.
Nếu đối phương là tu sĩ đã bước vào Kim Đan sơ kỳ lâu rồi thì chắc chắn tu vi đã được củng có, còn Tô Tuyết chỉ mới bước vào Kim Đan kỳ, căn cơ căn bản không được củng cố và vững chắc như người khác.
Nếu hai người đối đầu nhau, Lưu Tiểu Viễn ước tính Tô Tuyết sẽ không chiếm được lợi thế.
"Kim Đan sơ kỷ!" Người đàn ông trung niên nhìn về phía Tô Tuyết, thấy tu vi của Tô Tuyết giống mình, lập tức cảnh giác.
Hơn nữa, Tô Tuyết lại có vẻ lạnh lùng, như thể núi Thái Sơn sụp đồ cũng không liên quan đến cô.
Khí thế này khiến tên tu sĩ trung niên này có chút sợ hãi. Bởi vì theo tên tu sĩ trung niên thấy, sự bình tính của Tô Tuyết chứng tỏ cô không hề sợ hãi. Tu sĩ trung niên lại nhìn Lưu Tiểu Viễn, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ nhưng lại là một Kiếm tiên, nếu hai người liên thủ, e rằng mình không có cơ hội chiến thắng.
Nghĩ thông suốt điểm này, người đàn ông trung niên hừ lạnh một tiếng: "Hừ, chuyện tối nay Thiên Cực Tông chúng ta ghi nhớ!”
Nói xong, Tu sĩ này muốn nhân cơ hội chuồn mắt!
Tô Tuyết nhưữ bóng ma chắn trước đường đi của đối phương, hỏi: "Muốn đi như vậy sao?"
Thấy Tô Tuyết chặn đường đi của mình, tu sĩ trung niên biết rằng chuyện tối nay sẽ không thể bỏ qua dễ dàng.
"Cô muốn làm gì?" Tu sĩ trung niên cảnh giác hỏi. "Muốn làm gì? Tất nhiên là giữ ông lại!" Lưu Tiểu Viễn trả lời thay Tô Tuyết, sau khi dứt lời, Phi Vân Kiếm liền tần công đối phương!
Người đàn ông trung niên là đệ tử của Thiên Cực Tông, nếu để ông ta trốn thoát, rồi kể lại chuyện này cho Thiên Cực Tông thì Lưu Tiểu Viễn và Tô Tuyết chắc chắn sẽ gặp không ít phiền phức.
Với bản lĩnh của Lưu Tiểu Viễn và Tô Tuyết, hiện tại vẫn chưa đủ để chống lại một môn phái.
Vì vậy, cách tốt nhát là giữ lại tu sĩ Kim Đan kỳ này, như vậy, Thiên Cực Tông sẽ không biết chuyện này.
Còn có thể giữ lại đối phương hay không, Lưu Tiểu Viễn không biết nhưng không thử thì làm sao biết được. Kể cả để đối phương trốn thoát, cũng chẳng sao, dù sao cũng đã kết thù với Thiên Cơ Tử, cũng không sợ thêm chuyện này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận