Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 713: Lấy thân báo đáp 1

Chương 713: Lấy thân báo đáp 1Chương 713: Lấy thân báo đáp 1
Chương 713: Lấy thân báo đáp †
Vì trời đã tối, Lưu Tiểu Viễn và Tô Vũ đành phải ở lại nhà Tiểu Hân một đêm rồi mới đi, dù sao đường núi gập ghềnh, vẫn nên lái xe vào ban ngày an toàn hơn.
Tuy nhiên, chính đêm đó, đã xảy ra chuyện.
Buổi tối, khi Tiểu Hân sắp xếp chỗ ngủ cho Lưu Tiểu Viễn và Tô Vũ, Tiểu Hân lại sắp xếp cho Lưu Tiểu Viễn và Tô Vũ mỗi người một phòng, theo lời Tiểu Hân nói là, vì Lưu Tiểu Viễn và Tô Vũ không phải là người yêu nên đương nhiên phải ngủ riêng.
Còn về việc tại sao trước đó Tiểu Hân không dọn ra một phòng cho Lưu Tiểu Viễn và Tô Vũ ngủ riêng, đó là vì Tiểu Hân không thích Lưu Tiểu Viễn và Tô Vũ ngủ nhờ ở nhà mình.
Được rồi, ngủ riêng thì ngủ riêng, như vậy thì buổi tối cũng thoải mái hơn một chút, vì ngủ chung với Tô Vũ, chỉ được nhìn chứ không được ăn, chuyện đó đối với Lưu Tiểu Viễn mà nói không khác nào tra tấn.
Đến đêm khuya, Lưu Tiểu Viễn đã ngủ say, trong cơn mơ màng, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy có người chui vào ô chăn của mình, hình như là một người phụ nữ.
Chuyện gì xảy ra vậy? Đêm hôm khuya khoắt sao lại có người chui vào ổ chăn của mình, chẳng lẽ mình đang nằm mơ sao?
Lưu Tiểu Viễn cố sức mở mắt ra, đưa tay sờ ra sau lưng, quả nhiên trên người mình có một người đang nằm.
Chết tiệt, nửa đêm nửa hôm, trên giường của mình đột nhiên có thêm một người, dù Lưu Tiểu Viễn có võ nghệ cao cường, gan dạ nhưng lúc này cũng không khỏi sợ hãi.
Ngay khi Lưu Tiểu Viễn định cầm điện thoại lên để soi rõ xem người nằm bên cạnh mình là ai thì người đó đã đưa hai tay ra ôm lấy Lưu Tiểu Viễn.
Chết tiệt! Thật sự ôm chặt lấy anh, người này là ai, từ mùi hương tỏa ra trên người có thể xác định, đây là một người phụ nữ.
Bây giờ, trong ngôi nhà này chỉ có Tô Vũ và Tiểu Hân là hai cô gái, tất nhiên, bà của Tiểu Hân cũng là phụ nữ nhưng chắc chắn không phải là bà của Tiểu Hân. Người phụ nữ nửa đêm chạy đến giường mình này không phải là Tô Vũ thì cũng là Tiểu Hân. Theo Lưu Tiểu Viễn thấy, Tô Vũ có khả năng lớn hơn, vì đã ngủ chung với Tô Vũ nhiều ngày rồi, biết đâu Tô Vũ đã có tình cảm với mình.
Tuy nhiên, khi Lưu Tiểu Viễn một lần nữa ngửi thấy mùi hương trên người cô gái, Lưu Tiểu Viễn phát hiện ra rằng cô gái này có thể là Tiểu Hân, vì mùi hương trên người Tô Vũ là mùi nước giặt, hoàn toàn khác với mùi hương thoang thoảng của thực vật này.
Có phải là Tiểu Hân thật không, cô gái này nửa đêm chạy đến giường mình, chẳng lẽ là mộng du Sao.
Lưu Tiểu Viễn đưa tay phải ra, trong bóng tối cầm lấy điện thoại, rồi tá trứ màn hình sáng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Hân đang ôm chặt mình từ phía sau, đầu cúi gằm xuống.
"Tiểu Hân, Tiểu Hân!" Lưu Tiểu Viễn còn tưởng Tiểu Hân mộng du nên không nhịn được gọi hai tiếng.
Tiểu Hân nghe thấy tiếng gọi của Lưu Tiểu Viễn, lập tức nói: "Tiểu Viễn, có chuyện gì vậy?"
Nghe Tiểu Hân nói vậy, Lưu Tiểu Viễn giật mình, Tiểu Hân không phải mộng du, tức là cô ấy tỉnh táo, cô ấy biết rõ đây là giường của mình nhưng vẫn chui lên.
Chết tiệt! Cô gái này muốn làm giì vậy? Lưu Tiểu Viễn nghĩ trong lòng, không hiểu Tiểu Hân muốn làm gì.
Bà nội ơi, cô trèo lên giường tôi hỏi tôi có chuyện gì, đáng lẽ tôi phải hỏi cô mới đúng.
"Không phải, Tiểu Hân, nửa đêm nửa hôm cô trèo lên giường tôi cuối cùng có chuyện gì?" Lưu Tiểu Viễn không nhịn được hỏi.
Tiểu Hân ngượng ngùng nói: "Người ta, người ta đến ngủ với anh." Nói xong câu này, Tiểu Hân như dùng hết sức lực toàn thân vậy.
Hả? Ngủ với tôi, chết tiệt! Đừng có trực tiếp như vậy được không? Cuối cùng là sao? Ngủ với tôi?
"Tiểu Hân, cô có thể nói rõ ràng được không, sao lại là ngủ với tôi? Chẳng phải cô có giường riêng sao?" Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Tiểu Hân nói: "Anh đã cứu bà của tôi, chính là ân nhân của Tiểu Hân, Tiểu Hân không có gì báo đáp anh cả, chỉ có tắm thân này..." Chết tiệt! Đây chẳng phải là lấy thân báo đáp trong truyền thuyết sao? Lưu Tiểu Viễn cuối cùng cũng được chứng kiến.
Lưu Tiểu Viễn vội vàng xua tay nói: "Tiểu Hân, không cần đâu, thật sự không cần đâu, tôi cứu bà cô không có bất kỳ ý nghĩ gì, huống hồ, ca phẫu thuật của bà cô vẫn là do bác sĩ bệnh viện thực hiện. Cho nên, Tiểu Hân, làm phiền cô buông tay ra được không?”
Lưu Tiểu Viễn nói, định dùng tay bẻ tay Tiểu Hân ra.
Đây không phải là Lưu Tiểu Viễn cao cả đến mức nào, không bị sắc đẹp cám dỗ đến mức nào, mà là theo quan điểm của Lưu Tiểu Viễn, Tiểu Hân vừa lên đã muốn lên giường ngủ với mình, điều này khiến người ta hơi không thể chấp nhận được.
Huống hồ, Lưu Tiểu Viễn cũng không phải là người tùy tiện như vậy, anh cứu bà của Tiểu Hân cũng hoàn toàn không có tư tâm.
Tiểu Hân thấy Lưu Tiểu Viễn muốn cô buông tay ra, lập tức vẻ mặt tủi thân hỏi: "Ân nhân, chẳng lẽ anh thấy Tiểu Hân không xứng với anh sao?"
Lưu Tiểu Viễn nghĩ, đây không phải là vấn đề xứng hay không xứng, mà là không thể làm như vậy, làm như vậy rõ ràng là thừa nước đục thả câu.
"Tiêu Hân à, đây không phải là vấn đề xứng hay không xứng, làm phiền cô buông tay ra trước được không?" Lưu Tiểu Viễn nói, lại dùng sức bẻ tay Tiêu Hân một cái, lúc này mới bẻ được tay Tiểu Hân ra. Sau khi tay bị bẻ ra, Lưu Tiểu Viễn ngồi dậy, Tiểu Hân thấy Lưu Tiểu Viễn ngồi trên giường, cũng ngồi theo trên giường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận