Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1111: La Phương 2

Chương 1111: La Phương 2Chương 1111: La Phương 2
Chương 1111: La Phương 2
Trương Thiến là kiểu phụ nữ khuê các, mặc dù đôi khi cũng nói đùa nhưng vẫn là kiểu phụ nữ khá bảo thủ.
Còn La Phương này nhìn là biết ngay là kiểu phụ nữ phóng khoáng, kiểu phụ nữ như vậy lên giường sẽ rất thoải mái, có thể mở khóa mọi tư thế với bạn, còn Trương Thiến thì không làm được điều đó.
Lưu Tiểu Viễn đoán, Lục Thiên Vũ có lẽ thích sự yêu diễm của La Phương, trên giường khiến anh ta mê mản đến mức không biết trời trăng gì nữa.
La Phương ởi tới, lập tức một mùi nước hoa theo gió bay vào mũi Lưu Tiểu Viễn. "Đồng chí cảnh sát, cô tìm tôi à." La Phương vừa lên, nhìn Lưu Tiểu Viễn và Lục Tư Dao hỏi.
Lục Tư Dao thấy La Phương ăn mặc như vậy, ấn tượng về cô ta càng tệ hơn, cau mày nói: "Cô là La Phương?"
La Phương gật đầu nói: "Tôi chính là La Phương!"
Lục Tư Dao nói: "Đi, tôi có chút chuyện muốn mời cô ra ngoài nói."
La Phương theo Lục Tư Dao đến một gốc cây lớn trước cửa nhà máy, La Phương nói: "Đồng chí cảnh sát, hai người tìm tôi có chuyện gì, tôi còn đang làm việc."
Lục Tư Dao lập tức hỏi: "Cô có quen một người đàn ông tên Lục Thiên Vũ không?”
La Phương gật đầu nói: "Đúng vậy, anh ấy là bạn trai tôi, sao vậy?"
Lục Tư Dao nghe vậy, tức đến nỗi mắt muốn phun ra lửa, đúng là một người phụ nữ không biết xấu hỏ.
"Cô có biết Lục Thiên Vũ đã có vợ không? Cô làm như vậy chính là làm tiểu tam, thật đáng xấu hổ!" Lục Tư Dao tức giận nói.
Nhưng La Phương không quan tâm, nói: "Lục Thiên Vũ trước đây có vợ nhưng hôm nay anh áy đã ly hôn với vợ. Hơn nữa, đồng chí cảnh sát, tôi và Lục Thiên Vũ là tình yêu tự do, cô quản trời quản đất thì cũng không quản được chuyện này chứ?"
Lời này của La Phương không sai, cảnh sát quản trời quản đất nhưng đúng là không quản được chuyện này của cô ta. Hơn nữa, bây giờ Lục Thiên Vũ đã ly hôn với Trương Thiến rồi thì càng không quản được nữa.
Cho dù trước đây, Lục Thiên Vũ và Trương Thiến chưa ly hôn thì chỉ cần La Phương nói một câu tôi không biết Lục Thiên Vũ đã có gia đình thì cô ta không những không sao mà còn trở thành nạn nhân.
Lục Tư Dao tức đến nỗi muốn đánh người nhưng bị Lưu Tiểu Viễn kéo lại, Lục Tư Dao là cảnh sát, vẫn phải chú ý hình tượng.
La Phương thấy Lục Tư Dao muốn đánh mình, lập tức lùi lại mấy bước, nói: "Cô muốn đánh tôi à? Cảnh sát có thể đánh người bừa bãi sao? Cần thận tôi đi kiện cô, bạn trai tôi là doanh nhân nỗi tiếng trong thị trần, em gái anh ấy cũng là cảnh sát trong đồn..."
Nghe La Phương nói vậy, Lưu Tiểu Viễn muốn cười, người này đúng là buồn cười, trước mặt Lục Tư Dao mà khoe khoang tình hình gia đình của Lục Tư Dao.
Cô ta còn gán cho Lục Thiên Vũ cái danh doanh nhân nổi tiếng, không biết cô ta lấy tự tin ở đâu ra nữa.
Nếu có danh doanh nhân nổi tiếng thì cũng phải là bố chồng của Lục Tư Dao là Lục Lâm chứ, làm sao đến lượt Lục Thiên Vũ được!
Lục Tư Dao cười cười, La Phương thấy vậy, cười nói: "Sao vậy? Sợ rồi à? Đừng tưởng cô là cảnh sát thì có thể bắt nạt người khác, tôi có hậu thuẫn đấy!"
Lục Tư Dao nhìn La Phương, như nhìn một đứa ngốc, nói: "Xin lỗi, tôi chính là em gái của Lục Thiên Vũ, chính là Lục Tư Dao cảnh sát trong đồn đáy!" Nghe Lục Tư Dao nói vậy, La Phương lập tức ngây người, hai con mắt như muốn rớt ra ngoài.
"Cô... cô thực sự là em gái của Thiên Vũ à?" La Phương phải mắt một lúc lâu mới thốt ra được câu này.
"Tôi lừa cô làm gì?" Lục Tư Dao liếc nhìn La Phương không vui nói.
Khuôn mặt La Phương lập tức nở nụ cười, tiền lên một bước, nói: "Thì ra là Tư Dao à, tôi thường nghe anh trai cô nhắc đến cô, nói cô xinh đẹp và giỏi giang thế nào, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là như vậy."
"Tự Dao, chuyện vừa rồi là lỗi của tôi, dù sao sau này chúng ta cũng là người một nhà rồi." Nói rồi, La Phương đưa tay ra định nắm lấy bàn tay nhỏ của Lục Tư Dao. Sau khi biết thân phận của Lục Tư Dao, La Phương lập tức nịnh nọt nhưng Lục Tư Dao không hề thích, chỉ khiến Lục Tư Dao thấy La Phương thật ghê tởm.
"Ai là người một nhà với cô?” Lục Tư Dao không vui nói, tay khua một cái, không cho La Phương chạm vào tay mình.
La Phương vô cùng bối rối, cười nói: “Tư Dao à, sau này tôi là chị dâu của cô, sao lại không phải người một nhà chứ.”
Lục Tư Dao thấy La Phương trơ trên như vậy, nói: "Loại đàn bà nhưữ cô, đừng hòng bước vào cửa nhà họ Lục chúng tôi."
La Phương nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, chỉ vào Lục Tư Dao nói: "Tôi có vào được cửa nhà họ Lục hay không không phải do cô quyết định, cô là con gái sẽ đi lấy chồng, sau này nhà họ Lục phải do anh trai cô làm chủ, cô có tư cách gì ngăn cản tôi vào nhà họ Lục?"
Lục Tư Dao nghe vậy, tức đến nỗi phổi muốn nổ tung, người phụ nữ La Phương này thật quá đáng, dám nói ra những lời như vậy.
"La Phương, tôi nói cho cô biết, chỉ cần có Lục Tư Dao tôi ở đây, cô đừng hòng bước vào cửa nhà họ Lục." Lục Tư Dao lớn tiếng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận