Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1064: Tay ngứa 2

Chương 1064: Tay ngứa 2Chương 1064: Tay ngứa 2
Chương 1064: Tay ngứa 2
Lưu Tiểu Viễn chỉ cảm thấy ngọn lửa trong lòng mình cần được giải tỏa, cần được giải tỏa thật mạnh mã.
Ôm chặt Trần Xảo Linh, Lưu Tiểu Viễn lập tức đè Trần Xảo Linh xuống người mình, hai tay bắt đầu phản công.
Khi đối mặt với sự tấn công của Lưu Tiểu Viễn, Trần Xảo Linh còn chủ động đón nhận, hai chân dùng sức đón nhận sự tấn công của Lưu Tiểu Viễn.
Lúc này, Dương Tâm Nhi vẫn còn giữ được một chút tỉnh táo, chứng kiến cảnh này, mắt cô ta trợn tròn, lý trí trong lòng cô ta đang dần tan biến theo từng đợt tấn công qua lại giữa Lưu Tiểu Viễn và Trần Xảo Linh.
Dương Tâm Nhi vốn cũng giống như Lưu Tiểu Viễn, muốn dựa vào thần thông của mình để xua tan tà hỏa trong lòng nhưng Dương Tâm Nhi phát hiện ra rằng, tà hỏa trong lòng cô ta cứng đầu hơn cô ta tưởng, hoàn toàn không phải thứ mà tu vi của bản thân có thể chống lại được.
Theo tiếng kêu lớn của Trần Xảo Linh, lý trí trong lòng Dương Tâm Nhi trong nháy mắt bị tà hỏa trong lòng nuốt chửng.
Lưu Tiểu Viễn giống như một cỗ máy, hoàn toàn không biết mệt mỏi, không ngừng vận động. Còn Trần Xảo Linh dưới tác dụng của thuốc, cũng không biết đau, cứ như đang tận hưởng sự phục vụ tuyệt vời nhát, phiêu diêu trên mây. Lúc này, Dương Tâm Nhi không tự chủ được đi đến bên cạnh Lưu Tiểu Viễn và Trần Xảo Linh, chủ động tiến lại gần, cọ xát cơ thể vào người Lưu Tiểu Viễn, muốn dập tắt ngọn lửa tà hỏa trong lòng.
Dương Tâm Nhi thở dốc, giống như người thường chạy liên tục hàng chục dặm, hơi thở bắt đầu trở nên khó khăn.
Dương Tâm Nhi chỉ cảm thấy cơ thể mình như có một ngọn lửa, nóng quá nóng quá, chỉ muốn cởi bỏ mọi ràng buộc trên người.
Lưu Tiểu Viễn giải quyết xong Trần Xảo Linh, lập tức đè Dương Tâm Nhi xuống người, bắt đầu tấn công.
Trong phạm vi vài chục km, bát kỳ loài động vật nào trúng phải luồng khí màu hồng của yêu xà này đều sẽ giống như ba người Lưu Tiểu Viễn, làm những chuyện xấu hồ.
Không còn cách nào khác, luồng khí màu hồng của yêu xà này có tác dụng quá mạnh, không phải những tu sĩ và yêu thú bình thường có thể chống lại được, nếu người thường trúng chiêu thì chắc chắn sẽ chết vì kiệt sức!
Sau khi xong việc, xung quanh trở lại bình lặng, Lưu Tiểu Viễn cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, tất cả đều nằm ngoài dự tính.
Lưu Tiểu Viễn nhìn hai người phụ nữ bên cạnh, thật không biết phải làm sao?
Nói thật, trong lòng Lưu Tiểu Viễn không có ý gì với hai người, đặc biệt là Dương Tâm Nhi, còn là sư phụ của Dương Tử Hàm, chỉ là không ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy.
"Cái này, cái này..." Lưu Tiểu Viễn không biết nói gì, chỉ có thể nói cái này cái kia không ngừng.
"Yên tâm, tôi sẽ không bắt cậu chịu trách nhiệm đâu, cậu cứ quên chuyện hôm nay đi." Dương Tâm Nhi nói.
Mẹ nó! Cô nói thì dễ, chuyện hôm nay nào phải nói quên là quên được?
Dương Tâm Nhi lấy một bộ quân áo từ túi trữ vật ra thay vào, thấy thân hình quyến rũ của Dương Tâm Nhi, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy người phụ nữ này cũng là một báu vật.
Còn Trần Xảo Linh thì ở một bên khóc thút thít, vì cô biết Lưu Tiểu Viễn đã có vợ, bây giờ mình bị Lưu Tiểu Viễn làm như vậy, phải làm sao đây?
Thấy Trần Xảo Linh khóc như vậy, Lưu Tiểu Viễn càng không biết phải làm sao, phải giải quyết thế nào đây, một lúc mà giải quyết luôn hai người, tốc độ này cũng quá nhanh rồi.
"Xảo Linh, đừng khóc nữa, ngoan, đừng khóc nữa." Lưu Tiểu Viễn đi đến bên cạnh Trần Xảo Linh, an ủi.
Lưu Tiểu Viễn không an ủi thì còn đỡ, vừa an ủi, Trần Xảo Linh khóc càng dữ dội, dáng vẻ đáng thương đó, thật khiến người ta thương xót.
"Đừng khóc nữa, khóc nữa là không quan tâm đến cô nữa đâu!" Lưu Tiểu Viễn thấy mình càng dỗ, Trần Xảo Linh càng khóc dữ dội, lập tức đổi giọng nói lớn.
Dù sao chuyện cũng đã xảy ra rồi, khóc nữa cũng vô ích, dữ kỳ ở đây khóc lóc than vãn, chi bằng nói rõ ràng xem phải giải quyết chuyện này như thế nào.
Trần Xảo Linh bị Lưu Tiểu Viễn quát một câu, lập tức ngừng khóc. Cho nên nói, phụ nữ ấy mà, lúc cần phải quát thì phải quát, nếu cứ chiều chuộng, cũng sẽ sinh ra bệnh công chúa.
"Anh hung dữ với tôi làm gì?" Trần Xảo Linh dù sao vẫn là con gái, thân thể lại bị Lưu Tiểu Viễn làm như vậy, không biết phải làm sao nên nhất thời mới khóc lóc than vãn.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Cô không khóc nữa, tôi sẽ không hung dữ với cô nữa, biết chưa?"
Dương Tâm Nhi liếc nhìn hai người, định bay đi, Lưu Tiểu Viễn thấy vậy. Gầm lên: "Trở lại đây cho tôi, ai cho cô đi, nghe thấy chưa?"
Dương Tâm Nhi nghe lời Lưu Tiểu Viễn, vô thức từ bỏ ý định bay đi, nhìn Lưu Tiểu Viễn, không hiểu tại sao lúc nãy mình lại nghe lời Lưu Tiểu Viễn như vậy.
"Bây giờ cô cũng là phụ nữ của Lưu Tiểu Viễn tôi, biết chưa?" Lưu Tiểu Viễn trừng mắt nhìn Dương Tâm Nhi, bá đạo nói.
Nói ra cũng thật buồn cười, lúc trước Dương Tâm Nhi dẫn Dương Tử Hàm đi, đã trăm phương ngàn kế làm nhục Lưu Tiểu Viễn, không ngờ, chưa được bao lâu, Dương Tâm Nhi lại bị Lưu Tiểu Viễn đè dưới thân làm bậy.
"Cậu phải nhớ, tôi là sư phụ của Tử Hàm!" Một lúc sau, Dương Tâm Nhi mới tức giận nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận