Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1503: Xong việc 2

Chương 1503: Xong việc 2Chương 1503: Xong việc 2
Chương 1503: Xong việc 2 Nghe theo đề nghị của Lưu Tiểu Viễn, Đàm Yên Nhiên cảm thấy cách này rất hay, hơn nữa cô cũng biết thân thông này, mặc dù có chút tổn hại đến ký ức của tu sĩ, nhưng lúc này cô cũng không thể quản được nhiều như vậy.
Rất nhanh, Đàm Yên Nhiên đã dùng cách xóa ký ức, xóa đi ký ức hôm nay của các đệ tử, tránh để sau này gây ra phiền phức. Xong việc, Lưu Tiểu Viễn nói với Đàm Yên Nhiên: "Đàm chưởng môn, chuyện ở đây tạm thời kết thúc, ngày mai anh phải quay về rôi. Mặc dù không nỡ rời khỏi Bích Hải Các nhưng Lưu Tiểu Viễn phải rời đi, vì đã xa nhà nhiêu ngày, cũng phải vê nhà xem sao.
Đàm Yên Nhiên nghe Lưu Tiểu Viễn nói muốn đi, trong lòng có chút buôn buồn, tự nhiên là không nỡ để Lưu Tiểu Viễn rời đi, cô đã quen với những ngày có tên lưu manh Lưu Tiểu Viễn này làm loạn rồi.
Nếu Lưu Tiểu Viễn đi rồi, cô sẽ rất không quen.
"Có thể ở lại thêm mấy ngày không?" Đàm Yên Nhiên đề nghị giữ lại.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Sau này anh sẽ còn quay lại, chứ không phải đi rồi là không quay lại nữa.
Lời này chính là gián tiếp nói với Đàm Yên Nhiên, anh không thể ở lại đây thêm nữa, anh đã nói là ngày mai sẽ đi, vậy thì ngày mai anh nhất định phải đi.
Đàm Yên Nhiên thấy Lưu Tiểu Viễn đã quyết định rời đi, cũng không nói gì nữa, biết rằng giữ lại cũng vô dụng.
"Vì anh muốn đi, vậy thì tối nay anh hãy giải hết dư độc trên người em đi, giải sạch sẽ luôn." Đàm Yên Nhiên nhìn Lưu Tiểu Viễn nói.
Lưu Tiểu Viễn đương nhiên hiểu ý trong lời nói này, xem ra Đàm Yên Nhiên là muốn nhân lúc anh sắp đi mà tận dụng Lưu Tiểu Viễn một cách tối đa.
Lưu Tiểu Viễn đối với chuyện tốt như vậy, tự nhiên là câu còn không được, cười nói: Bây giờ anh có thời gian, hay là chúng ta đi giải dư độc trên người em ngay bây giờ.
Đàm Yên Nhiên không ngờ tên đại lưu manh Lưu Tiểu Viễn này lại muốn làm chuyện đó giữa ban ngày ban mặt, nhưng nghĩ lại nếu là ban ngày thì có vẻ rất kích thích, Đàm Yên Nhiên lập tức đồng ý.
Còn những người khác của Bích Hải Các tư nhiên không biết Lưu Tiểu Viễn và Đàm Yên Nhiên giải dư độc là làm chuyện xấu hổ như vậy, còn tưởng họ thực sự đi giải dư độc, còn khuyên Lưu Tiểu Viễn nhất định phải giải sạch dư độc trên người Đàm Yên Nhiên, bảo Lưu Tiểu Viễn cố gắng một chút, dùng hết tuyệt chiêu của Lưu Tiểu Viễn.
Quay lại phòng của Đàm Yên Nhiên, hai người như củi khô gặp lửa, lập tức chiến đấu trên giường.
Cuộc chiến giữa hai bên vô cùng kịch liệt, có thể nói đều dùng hết toàn lực.
Chiến đấu mệt rồi thì nghỉ ngơi môt lát. rồi lai tiếp tục chiến đấu, cứ như vậy hai bên chiến đấu đến hơn hai giờ sáng. "Được rồi, tên lưu manh anh có thể vê ngủ rồi." Đàm Yên Nhiên đẩy Lưu Tiểu Viễn một cái, bảo Lưu Tiểu Viễn mau dậy rồi về phòng mình.
Đàm Yên Nhiên đương nhiên cũng muốn Lưu Tiểu Viễn ở lại phòng mình, ôm mình ngủ nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc công khai quan hệ với Lưu Tiểu Viễn.
Vì vậy, Đàm Yên Nhiên vẫn muốn Lưu Tiểu Viễn nhân lúc đêm khuya thanh vắng về phòng mình.
Lưu Tiểu Viễn cũng biết suy nghĩ của Đàm Yên Nhiên, thở dài nói: "Yên Nhiên à, em đúng là nhãn tâm quá đi."
Nghe vậy, Đàm Yên Nhiên xấu hổ đấm vào người Lưu Tiểu Viễn, nói: "Tên lưu manh, anh đúng là đồ xấu xa, anh thật xấu xa.
Lưu Tiểu Viễn cười hì hì nói: "Được rôi, Yên Nhiên, anh về đây, anh biết suy nghĩ của em, anh hiểu mà."
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn ngồi dậy, mặc quần áo vào, chuẩn bị ra ngoài.
"Đợi đã. Đàm Yên Nhiên lập tức hét lên, đứng dậy khỏi giường, để lộ thân hình tuyệt đẹp của mình trong không khí.
Thấy thân hình chết người của Đàm Yên Nhiên, Lưu Tiểu Viễn chỉ cảm thấy ngọn lửa tà ác của mình lại bùng lên, thật sự quá quyến rũ.
Mặc dù thân thể Đàm Yên Nhiên, Lưu Tiểu Viễn không hề xa lạ, đôi tay của anh đã đi khắp mọi nơi trên cơ thể cô, nhưng khi nhìn thấy Đàm Yên Nhiên như vậy, Lưu Tiểu Viễn vẫn cảm thấy vô cùng hấp dẫn.
"Thật sự quá quyến rũ.” Lưu Tiểu Viễn tự lẩm bẩm một câu, rôi hỏi: "Yên Nhiên, còn chuyện gì nữa không?”
Khi nói chuyện, đôi mắt của Lưu Tiểu Viễn không kiêng nể gì nhìn chằm chằm vào đôi gò bông đảo của Đàm Yên Nhiên. Đàm Yên Nhiên thấy ánh mắt của Lưu Tiểu Viễn, không hề để ý, trong lòng ngược lại còn thấy vui vẻ, thân thể của mình được người mình thích yêu, chứng tỏ mình có sức quyến rũ.
Đàm Yên Nhiên không nói gì, mà đi đến trước mặt Lưu Tiểu Viễn, nhón chân lên, hôn lên mặt Lưu Tiểu Viễn một cái. "Tiểu Viễn, đợi đến khi thời cơ chín muồi, em sẽ không làm chưởng môn nữa, toàn tâm toàn ý làm người phụ nữ của anh. Đàm Yên Nhiên thâm tình thuyết đao. Lưu Tiểu Viễn nghe vậy, lập tức hồn lên mặt Đàm Yên Nhiên, nói: "Yên Nhiên, anh chờ em.” Nói xong, Lưu Tiểu Viễn nghịch ngợm dùng tay bóp nhẹ hai quả đào trên ngực, rồi bước ra khỏi phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận