Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 717: Cô gia 1

Chương 717: Cô gia 1Chương 717: Cô gia 1
Chương 717: Cô gia 1
Sáng sớm thế này, ai đến nhà Tiểu Hân vậy?
Bà nội Tiểu Hân nói với Tiểu Hân: "Tiều Hân, ra mở cửa xem ai đến."
Tiểu Hân nghe vậy, lập tức đi đến cửa, tháo chốt cửa gỗ, mở cửa gỗ, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, thân hình gầy gò xuất hiện trước mặt Tiêu Hân.
Tiểu Hân rất lạ lẫm với người đàn ông này, căn bản không quen biết, hỏi: "Ông tìm ai2"
Người đàn ông nở nụ cười, nói: "Cô là Tiểu Hân tiểu thư đúng không? Tôi đến tìm bà của cô."
Tiểu Hân cảm thấy rất kỳ lạ, người đàn ông này sao lại biết tên mình, Tiểu Hân nhớ mình chưa từng gặp ông ta, chẳng lẽ người này là bạn của bà cô? Nhưng cô cũng chưa từng nghe bà nhắc đến, quan trọng hơn là, người này gọi mình là Tiểu Hân tiểu thư, điều này thực sự hơi khó hiểu.
"Bên ngoài có phải là Đinh Bình không?" Bà nội Tiểu Hân hỏi vọng ra cửa.
"Vâng, tôi là Định Bình." Định Bình nói vọng vào: "Không ngờ nhiều năm như vậy, Đàm lão phu nhân vẫn còn nhớ một hạ nhân như tôi."
Tiểu Hân biết bà nội mình quen người tên Định Bình này, lập tức nhường đường, để Đinh Bình đi vào.
Còn Lưu Tiểu Viễn nghe cuộc đối thoại giữa bà nội Tiểu Hân và Đinh Bình, còn có câu Tiểu Hân cô nương thì lập tức cảm thấy Tiểu Hân không phải là một cô gái bình thường.
"Tiêu nhân Đinh Bình bái kiến Đàm lão phu nhân." Định Bình đi sau khi đi vào thì lập tức hành lễ với bà nội Tiểu Hân.
Bà nội Tiểu Hân lập tức nói: "Đừng gọi tôi là ta Đàm lão phu nhân nữa, bà lão này không dám nhận, lần này ông đến là để đón Tiểu Hân đi chứ gì?
Định Bình trả lời: "Đàm lão phu nhân, bà nói sai rồi, chúng tôi không phải đón Tiểu Hân tiểu thư đi, mà là đưa Tiểu Hân tiêu thư về nhà."
"Về nhà?" Bà nội Tiểu Hân chống gậy xuống đát, nói: "Về nhà nào? Đây mới là nhà của Tiểu Hân."
Đinh Bình cũng không tức giận, nói: "Đàm lão phu nhân, Tiểu Hân tiểu thư cũng mang dòng máu họ Đinh, cho nên, để Tiểu Hân tiểu thư về nhà họ Đinh cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”
Bà nội Tiểu Hân nhìn đối phương hỏi: "Đinh Bình, vậy tôi hỏi ông, Tiểu Hân họ Đàm hay họ Đinh?”
Đinh Bình cười nói: "Đàm lão phu nhân, mặc dù Tiểu Hân tiểu thư họ Đàm, nhưng Tiểu Hân tiểu thư cũng mang một nửa dòng máu họ Đinh, cho nên, Tiểu Hân tiểu thư về thăm ông bà ngoại của mình, hình như cũng không có gì không ồn chứ?"
"Bà, rốt cuộc là có chuyện gì thế?" Tiểu Hân nghe đến đây thì hiểu sơ sơ là chuyện gì rồi, người tên Đinh Bình này đến đón mình về nhà ông bà ngoại, mà xem ra ông bà ngoại rất có thé lực. Lưu Tiểu Viễn thầm nghĩ, các người có thể nói chuyện gia thế sau không, trước tiên hãy giải độc cho tôi và Tô Vũ đã chứ!
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Tô Vũ đã ngồi dưới đất, cố vận công muốn bức độc trong cơ thể ra ngoài, hơn nữa, nỗ lực của Tô Vũ đã có chút hiệu quả, độc trong cơ thể đã bài trừ ra một ít, người cũng có chút sức lực.
"Này, có thể đừng nói chuyện của các người được không, bà nội Tiểu Hân, cuối cùng bà giấu mèo của tôi ở đâu?" Lưu Tiểu Viễn tức giận nói.
Đinh Bình lúc này mới chú ý đến Lưu Tiểu Viễn, không khỏi đánh giá Lưu Tiểu Viễn, sau đó hỏi: "Đàm lão phu nhân, đây là ai thế?"
Bà nội Tiểu Hân lập tức nói: "Đây là bạn trai của Tiểu Hân."
"Chết tiệt, bà lão này có thể đừng nhắm mắt nói bừa không? Ai là bạn trai của Tiểu Hân chứ, tôi với cô ta chẳng có quan hệ gì hét." Lưu Tiểu Viễn tức giận liếc bà nội Tiểu Hân một cái, đang định mở miệng nói thì lúc này Đinh Bình vội vàng chắp tay với Lưu Tiểu Viễn nói: "Hóa ra là cô gia, in thứ tội, xin thứ tội."
Thứ tội cái đầu nhà ông, ai là cô gia nhà ông, cút sang một bên đi!
Tôi không phải cô gia nhà các người, đừng gọi bừa." Lưu Tiểu Viễn tức giận nói.
Nhưng Đinh Bình lại không hề tức giận, nói: "Bây giờ chưa phải cô gia nhà họ Định chúng tôi thì sau này sẽ là cô gia nhà họ Định chúng tôi thôi.”
Lưu Tiểu Viễn lập tức nổi đầy gân xanh, tôi đã nói rõ với ông rồi mà, tôi không phải cô gia gì đó của nhà họ Định các người, ông nghe không hiểu tiếng người à?
Bà nội Tiểu Hân nói với Lưu Tiểu Viễn: "Chàng trai, chỉ cần cậu đi cùng Tiểu Hân về nhà họ Đinh một chuyến, sau đó đưa Tiểu Hân bình an trở về cho tôi, tôi sẽ trả mèo cho cậu."
Đây là đang uy hiếp mình, Lưu Tiểu Viễn nhìn bà nội Tiểu Hân hỏi: "Làm sao tôi có thể tin lời của một kẻ vong ân phụ nghĩa như bà?"
Bà nội Tiểu Hân rất ghét bốn chữ vong ân phụ nghĩa, nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, tức giận đập mạnh gậy xuống đất, nói: "Cậu không đồng ý, vậy thì cả đời này đừng hòng nghĩ đến chuyện gặp lại mèo của mình."
Chết tiệt! Bà lão này thật độc ác, uy hiếp mình như vậy, Lưu Tiểu Viễn thật sự không dễ từ chối.
Để có thể giải được độc trên người, Lưu Tiểu Viễn đành phải đồng ý yêu cầu này.
"Được, coi như bà lợi hại, tôi đồng ý, hy vọng bà giữ lời." Lưu Tiểu Viễn nhìn bà nội Tiểu Hân nói.
"Yên tâm, bà lão này vẫn biết giữ chữ tín, tuyệt đối không nuốt lời." Bà nội Tiểu Hân nói.
"Cảm ơn Đàm lão phu nhân không làm khó." Đinh Bình thấy vậy, biết bà nội Tiểu Hân đã đồng ý để Tiểu Hân về nhà họ Đỉnh một chuyến, lập tức lên tiếng cảm ơn.
"Giúp tôi chăm sóc tốt cho bạn tôi!" Tô Vũ vẫn đang vận công để bài trừ độc trong người, cho nên, Lưu Tiểu Viễn đành nhờ bà nội Tiểu Hân chăm sóc Tô Vũ.
"Yên tâm, bà lão này sẽ chăm sóc tốt bạn cậu, cậu cứ yên tâm đi cùng Tiểu Hân." Bà nội Tiểu Hân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận