Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1498: Động thủ 1

Chương 1498: Động thủ 1Chương 1498: Động thủ 1
Chương 1498: Động thủ 1 "Tiểu tử, đừng có nói khoác lác." Nghiêm Phục cũng không chắc Lưu Tiểu Viễn có thể luyện ra thuốc giải Vô Tức tán hay không nhưng về mặt khí thế thì tuyệt đối không thể thua.
Lưu Tiểu Viễn mỉm cười nói: "Tôi nói thật, đâu có nói khoác lác.
"Đúng rồi, các người đến Bích Hải Các làm gì? Có phải muốn ra tay với Bích Hải Các không?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Nghiêm Phục, mỉm cười hỏi.
Nghiêm Phục nhìn Lưu Tiểu Viễn, lạnh lùng nói: "Tôi đến Bích Hải Các làm gì? Loại người vô danh tiểu tốt như cậu không có tư cách để biết."
Nghiêm Phục căn bản không để Lưu Tiểu Viễn, một Tu sĩ Hóa Thân hậu kỳ vào mắt, nếu không phải ở Bích Hải Các, nếu ở nơi hoang vu hẻo lánh, e rằng ông ta đã sớm ra tay, khiến Lưu Tiểu Viễn tan thành mây khói. Lưu Tiểu Viễn cười một tiếng, nói: "Tôi không có tư cách biết, các người thật ngông cuồng." "Tiểu tử, nhà họ Nghiêm chúng tôi ngông cuồng thì sao? Cậu làm được gì chúng tôi? Biết điêu thì cút ngay sang một bên, đừng ở đây cản trở." Nghiêm Phục chỉ vào Lưu Tiểu Viễn. bảo anh cút sang một bên.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Nếu tôi không cút thì sao? Ông định làm gì tôi?"
Nghiêm Phục lạnh lùng nói: “Đã không muốn cút thì tôi sẽ tiễn cậu lên tây thiên..
Nói xong, Nghiêm Phục vung tay, định hất Lưu Tiểu Viễn sang một bên, vốn tưởng rằng một Tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ trước mặt mình không đáng một đòn. Nhưng khiến Nghiêm Phục kinh ngạc là Lưu Tiểu Viễn vẫn đứng nguyên tại chỗ, không hề bị ảnh hưởng gì.
Một đòn này khiến Nghiêm Phục hơi ngớ người, cũng khiến bốn người nhà họ Nghiêm kia ngớ người, họ không ngờ Lưu Tiểu Viễn lại có chút bản lĩnh, vậy mà có thể chống đỡ được một đòn của Nghiêm Phục. Đàm Yên Nhiên thấy Nghiêm Phục ra tay với Lưu Tiểu Viễn, vô cùng lo lăng cho sự an toàn của Lưu Tiểu Viễn, liền chỉ vào Nghiêm Phục nói: “Nghiêm Phục, ông ra tay ở Bích Hải Các của chúng tôi, có phải không coi Bích Hải Các của chúng tôi ra gì không?”
Nghiêm Phục thấy Đàm Yên Nhiên tức giận như vậy, cười hì hì nói: Đàm chưởng môn, cô tức giận như thế làm gì? Có phải là có bí mật gì không thể nói với tên tiểu tử này không?” Đây vốn là lời Nghiêm Phục chế nhạo Đàm Yên Nhiên, nhưng nghe vào tai Đàm Yên Nhiên, lại thấy Nghiêm Phục biết chuyện giữa mình và Lưu Tiểu Viễn. Nghiêm Phục, ông nói bậy bạ gì vậy? Anh ấy chỉ là ân nhân cứu mạng của tôi." Đàm Yên Nhiên rất muốn thừa nhận mối quan hệ của mình với Lưu Tiểu Viễn trước mặt mọi người, nhưng bây giờ Đàm Yên Nhiên vẫn chưa thể làm vậy.
Lưu Tiểu Viễn cũng hiểu cho hành động của Đàm Yên Nhiên, dù sao anh và Đàm Yên Nhiên đã như vậy rồi, còn công khai mối quan hê hav không cũng không thành vấn đề.
Dù sao, điều quan trọng nhất giữa hai người là có thể lên giường, còn mối quan hệ chỉ là thứ yếu, nếu chỉ có mối quan hệ mà không thể làm chuyện đó thì cũng vô ích.
Nghiêm Phục nhìn Đàm Yên Nhiên, lạnh lùng nói: Đàm Yên Nhiên, tôi nể tình cô là chưởng môn của Bích Hải Các nên mới khách sáo với cô như vậy. Tôi cho cô thêm một cơ hội nữa, con trai Nghiêm Thanh của tôi có đến Bích Hải Các các người không? Nếu như cô vẫn còn không chịu nói thật, thế thì đừng trách nhà họ Nghiêm chúng tôi không nương tay. Nghe Nghiêm Phục nói, Đàm Yên Nhiên lạnh lùng nói: Được lắm, tôi muốn xem nhà họ Nghiêm các ông lợi hại đến mức nào.
Đàm Yên Nhiên cũng chỉ là không chịu thua về mặt khí thế, thực ra Đàm Yên Nhiên vẫn rất sợ nhà họ Nghiêm ra tay, bởi vì nhà họ Nghiêm có năm Tu sĩ Đại Thừa trung kỳ, Bích Hải Các so với năm Tu sĩ Đại Thừa trung kỳ này thì không cùng một đẳng cấp.
Biết đâu, cả Bích Hải Các sẽ bị hủy diệt trong tay năm Tu sĩ Đại Thừa trung kỳ này.
Nhưng nhà họ Nghiêm đã nói như vâv rồi Đàm Yên Nhiên cũng không thể nhụt chí, không thể sợ hãi, như vậy chỉ khiến đối phương càng có cớ.
"Đến đây." Nghiêm Phục vẫy tay với một nữ đệ tử của Bích Hải Các, đối phương lập tức bị Nghiêm Phục hút tới, lại bóp cổ nữ Tu sĩ.
Nữ Tu sĩ lập tức không thể cử động, mặc cho Nghiêm Phục muốn làm gì thì làm.
Nói nhanh, con trai tôi Nghiêm Thanh có đến Bích Hải Các của các cô không? Nếu dám nói dối, lập tức lấy mạng cô." Nghiêm Phục lạnh lùng nói.
Nữ đệ tử bị Nghiêm Phục bóp cổ, trên mặt lộ vẻ đau đớn, như sắp chết ngạt.
Đàm Yên Nhiên thấy Nghiêm Phục ra tay với đệ tử của mình, lập tức ra tay ngăn chặn, nhưng lại bị một Tu sĩ Đại Thừa trung kỳ của nhà họ Nghiêm chặn lại. Hai người giao đấu một chiêu, đều là ngang sức, không ai chiếm được lợi thế, nhưng năng lượng tạo ra lại khiến toàn bộ đệ tử của Bích Hải Các phải tránh sang một bên.
"Đàm chưởng môn, năng lực của cô cũng chỉ đến vậy thôi, tôi chỉ dùng chưa đến một nửa bản lĩnh, còn cô đã dốc hết sức rồi." Tu sĩ Đại Thừa trung kỳ lạnh lùng nói. Đàm Yên Nhiên tuy chưa dùng hết sức, nhưng cũng đã dùng đến bảy tám phần sức, xem ra Tu sĩ Đại Thừa sơ kỳ như cô vẫn không thể làm gì được Tu sĩ Đại thừa trung kỳ.
Đàm Yên Nhiên tuy trong lòng có chút kinh ngạc, nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Hừ, tôi cũng chỉ dùng một nửa bản lĩnh thôi, xem ra ông cũng chỉ đến vậy thôi." Đối phương nghe vậy, cười ha hả: "Không ngờ Đàm chưởng môn xinh đẹp như vậy mà cũng thích nói mấy lời cay độc."
"Nói nhanh. Không nói tôi lập tức bóp chết cô." Nghiêm Phục lạnh lùng đe dọa nữ đệ tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận