Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 745: Xa tận chân trời gân ngay trước mã

Chương 745: Xa tận chân trời gân ngay trước mãChương 745: Xa tận chân trời gân ngay trước mã
Chương 745: Xa tận chân trời gần ngay trước mắt Nói xong, chú út của Ân Tiểu Phi
đóng sầm cửa lại.
Ân Tiểu Phi thấy chú út mình không lịch sự như vậy, liền đập cửa nhà chú út, lớn tiếng nói: "Chú út, chú út, chú nói thế là sao, chú nói chuyện với bạn cháu thế à? Mau mở cửa, xin lỗi bạn cháu đi."
Ân Tiểu Phi điên cuồng đập cửa chú út, lớn tiếng quát, xem ra Ân Tiểu Phi đã sớm bát mãn với chú út này, nhân cơ hội hôm nay bùng nỗ hết ra vậy.
Đang lúc Ân Tiểu Phi đập mạnh cửa thì đột nhiên cửa mở ra, chú út của Ân Tiểu Phi đứng ở cửa, sắc mặt lạnh lùng nói: "Cút! Còn đến đây quậy nữa, tao ném mày ra ngoài!"
Ân Tiểu Phi bị khí thế lạnh lùng của chú út làm cho giật mình, vội vàng lùi lại hai bước, ánh mắt của chú út lúc nãy thật đáng sợi
"Ân Chính Đạo, ông có ý gì hả? Tôi là cháu ông, không phải kẻ thù của ông, ông bảo tôi cút, được, tôi cút, sau này tôi không có chú út nhữ ông nữa!" Ân Tiểu Phi tức giận nói.
"Hai người thông cảm, chúng ta đi, về nhà tôi!" Ấn Tiểu Phi nói.
Chú út của Ân Tiểu Phi lại chính là Ân Chính Đạo, đúng là xa tận chân trời gần ngay trước mắt!
Lúc đầu Lưu Tiểu Viễn còn muốn nhân cơ hội hỏi Ân Tiểu Phi xem Ân Chính Đạo ở đâu, không ngờ Ân Chính Đạo lại là chú út của Ân Tiểu Phi, trên đời này đúng là có những chuyện trùng hợp như vậy, thật là quá tuyệt.
Đối mặt với lời nói tức giận của Ân Tiểu Phi, sắc mặt Ân Chính Đạo vẫn không chút biểu cảm, rồi lập tức đóng cửa lại, như thể căn bản không quan tâm đến việc có người cháu trai là Ân Tiểu Phi này hay không.
"Để hai người chê cười rồi." Trên đường đi, Ân Tiểu Phi cười khổ nói.
Lưu Tiểu Viễn thở dài nói: "Bí thư Ân, sao chú út của anh lại là người như vậy, chẳng có chút tình người nào cả."
Ân Tiểu Phi nói: "Từ sau khi bỏ nhà đi, chú út tôi trở về thì cả người đã thay đổi, ngay cả bố tôi là anh trai ruột mà chú ấy cũng chẳng thèm để ý, gặp nhau chỉ chào một tiếng, còn lại thì chưa bao giờ chủ động đến nhà tôi, đến thăm bố tôi."
"Thế thì đúng là không nên rồi, bố anh dù sao cũng là anh trai ông áy, dù thế nào thì làm em trai cũng phải đến thăm anh trai chứ." Lưu Tiểu Viễn bát bình thay bố của Ân Tiểu Phi.
"Ai nói không phải, tôi còn chuyên môn phàn nàn với bố tôi, bố tôi bảo tôi đừng nói, nói chuyện xấu trong nhà không nên nói ra ngoài nhưng cả làng đều biết chú út tôi là người kỳ quặc, còn gì phải giấu giếm nữa." Ân Tiểu Phi nói.
Trên đường đi, Lưu Tiểu Viễn hỏi thăm dò, từ miệng Ân Tiểu Phi mà biết được một số thông tin về Ân Chính Đạo.
Tóm lại, Ân Chính Đạo trước kia là người bình thường nhưng từ sau khi vợ mất, Ân Chính Đạo bỏ nhà đi mười mấy năm, trong khoảng thời gian đó như bốc hơi khỏi trần gian.
Nhà Ân Tiểu Phi tưởng Ân Chính Đạo đã chết ở bên ngoài nhưng đến năm ngoái, Ân Chính Đạo đột nhiên trở về làng, không cần căn nhà cũ trước kia của gia đình, trực tiếp xây căn nhà hiện tại ở chân núi.
Sau khi Ân Chính Đạo trở về, cả người đã thay đổi, trở nên kỳ quái, không thích nói chuyện với người khác, hơn nữa mặt không có chút huyết sắc, cộng thêm vẻ mặt vô cảm, mọi người cũng dần dần xa lánh Ân Chính Đạo.
Tuy nhiên, Ân Chính Đạo không quan tâm đến tất cả những điều này, vẫn giữ nguyên vẻ kỳ quái đó. Là bí thư thôn, Ân Tiểu Phi cũng khá nhiệt tình, thấy chú út của mình trở thành như vậy, từng tốt bụng mời bác sĩ đến khám bệnh cho Ân Chính Đạo, kết quả bị Ân Chính Đạo đánh ra ngoài.
Từ đó về sau, Ân Tiểu Phi rất ít khi đến chỗ Ân Chính Đạo.
Một lần tình cờ, Ân Tiểu Phi thấy có người dẫn theo máy đứa trẻ, lén lút đi về phía nhà Ân Chính Đạo. Ân Tiểu Phi thấy giữa đêm hôm khuya khoắt mà gã này lại dẫn theo mấy đứa trẻ đến nhà chú út mình, thấy chuyện này có gì đó kỳ lạ, liền đi theo, trốn ngoài cửa nghe lén, xem cuối cùng là chuyện gì.
Ân Tiểu Phi đang lén nghe trộm cuộc đối thoại của hai người, ai ngờ lúc này bị phát hiện, người đó từ trong nhà đi ra bóp chặt cổ Ân Tiểu Phi, lực tay rất mạnh, như muốn bóp chết Ân Tiểu Phi.
Đúng lúc này, Ân Chính Đạo đi ra, thấy người lén nghe trộm là Ân Tiểu Phi, liền bảo người kia buông tay.
Ân Tiểu Phi lập tức chất ván Ân Chính Đạo, người này là ai? Ân Chính Đạo liếc nhìn cháu trai mình, nói người này là đồ đệ của ông, đồng thời nói trời cũng không còn sớm, bảo Ân Tiểu Phi nhanh về nhà.
Ân Tiểu Phi vốn định nói thêm vài câu nữa nhưng thấy ánh mắt không tốt của chú út và đồ đệ của chú út, Ân Tiểu Phi lại nuốt những lời định nói xuống, rồi rời khỏi nhà Ân Chính Đạo.
Sau khi nghe Ân Tiểu Phi kể lại, Lưu Tiểu Viễn cơ bản có thể khẳng định người đàn ông dẫn trẻ con đến cho Ân Chính Đạo là ai, chính là Trần gia nhưng hiện tại Trần gia đã đi gặp Diêm Vương rồi.
Vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã đến nhà Ân Tiểu Phi, bố mẹ Ân Tiểu Phi thấy có khách đến, liền nhiệt tình tiếp đón, lập tức bận rộn chuẩn bị bữa tối.
Không lâu sau, một bàn cơm tối thịnh soạn đã được chuẩn bị xong, các món ăn trên bàn tuy không đẹp mắt nhưng lại mang theo hương vị đồng quê, mùi thơm háp dẫn.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận