Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 849: Kẻ lừa đảo lừa gạt 1

Chương 849: Kẻ lừa đảo lừa gạt 1Chương 849: Kẻ lừa đảo lừa gạt 1
Chương 849: Kẻ lừa đảo lừa gạt 1
Nghe Nghiêm Đức Tảo lừa gạt như vậy, Lưu Tiểu Viễn thấy buồn cười, bản lĩnh lừa gạt này của ông ta cũng không phải dạng vừa đâu, dù sao thì Lưu Tiểu Viễn cũng không tin lời quỷ quái của ông ta.
Nghiêm Đức Tảo nói: "Chàng trai, vừa rồi tôi dùng thiên nhãn quan sát cậu, thấy xương cốt của cậu thanh kỳ, là nguyên liệu tốt để tu luyện, tôi tin rằng, chỉ cần cậu bái tôi làm sư phụ, tôi tin rằng chỉ một thời gian ngắn thôi, tuổi thọ của cậu sẽ đạt tới hai trăm tuổi. Đến lúc đó, những chuyện như chạy trên nóc nhà, bay trên không trung đều không còn là chuyện gì cả."
Lừa gạt, tiếp tục lừa gạt. Lưu Tiểu Viễn đợi Nghiêm Đức Tảo lừa gạt xong, cười hỏi: "Sư phụ Nghiêm, vậy bây giờ ông có thê biểu diễn cho tôi xem một màn bay trên không trung được không, tôi đặc biệt hứng thú với chuyện bay trên không trung."
Nghiêm Đức Tảo chỉ là một kẻ gà mờ có tu vi Ám kình, chuyện bay trên không trung như vậy, cho dù ngươi có chặt ông ta ra thì lão ta cũng không làm được.
"Chàng trai chuyện bay trên không trung như vậy quá kinh động, vẫn không nên biểu diễn, như vậy, tôi cho cậu thấy một chút bản lĩnh của tôi." Nghiêm Đức Tảo nói rồi cầm lấy một cái tách trà bằng gốm trên bàn.
"Chàng trai, cậu xem chất lượng của chiếc tách trà này thế nào? Cậu có thể dùng một tay bóp nát chiếc tách trà này không?" Nghiêm Đức Tảo cười hỏi.
Nghe Nghiêm Đức Tảo nói vậy, Lưu Tiểu Viễn biết ông ta định làm gì rồi, ông ta chắc chắn muốn dùng Ám kình bóp nát chiếc tách trà này, đối với tu vi Ám kình mà nói, đây chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Lưu Tiểu Viễn lắc đầu nói: "Chiếc tách trà này cứng như vậy, tôi không có bản lĩnh đó, không bóp nát được."
Nghiêm Đức Tảo cười đầy mặt, chính là muốn cậu bóp không nát, nếu không thì làm sao có thể làm nổi bật sự lợi hại của Nghiêm Đức Tảo tôi được, đúng không?
Nghiêm Đức Tảo không nói hai lời, cầm chiếc tách trà bằng gốm, dễ dàng bóp nát chiếc tách trà. Sau khi bóp nát chiếc tách, Nghiêm Đức Tảo nói: "Chàng trai, nhìn thấy không, đây chính là bản lĩnh, chiếc tách trà cứng như vậy, trong tay tôi cũng chỉ như một tờ giấy. Chàng trai, tôi hỏi cậu, cậu có muốn học bản lĩnh như tôi không?"
Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói: "Muốn, rất muốn, cần bao nhiêu tiền vậy?"
Nghiêm Đức Tảo nói: "Cũng không đắt lắm, học phí một trăm vạn, sau này còn phải trả thêm một ít nữal"
Chết tiệt, ông ta đã lừa không biết bao nhiêu người, mỗi người đều nộp một trăm vạn học phí, còn phải trả đủ loại phí khác nữa, không biết ông ta đã lừa được bao nhiêu tiền rồi.
Lưu Tiểu Viễn nói "Sư phụ Nghiêm, học phí không đắt nhưng trước khi tôi đăng ký, tôi muốn cùng sư phụ Nghiêm giao đấu hai chiêu, không biết sư phụ Nghiêm có thể đồng ý yêu cầu nhỏ này của tôi không.”
Nghiêm Đức Tảo nhìn Lưu Tiểu Viễn, thầm nghĩ, chỉ là một thằng nhóc bình thường, tôi đường đường một cao thủ có tu vi Ám kình, còn sợ một thằng nhóc bình thường như ngươi sao?
"Được thôi, vừa khéo tôi cũng đã lâu rồi không hoạt động gân cốt, nhân tiện sẽ cùng cậu giao đấu vài chiêu." Nghiêm Đức Tảo cười nói.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Sau đó, Nghiêm Đức Tảo dẫn Lưu Tiểu Viễn vào sân, gọi hết các đệ tử của mình ra.
"Các đệ tử, hôm nay sư phụ sẽ biểu diễn cho các con vài chiêu, các con xem cho kỹ vào." Nghiêm Đức Tảo nhìn các đệ tử của mình nói lớn.
Trong mắt Nghiêm Đức Tảo, trong trận so tài với Lưu Tiểu Viễn sắp tới, ông ta thắng Lưu Tiểu Viễn là chuyện nắm chắc trong tay.
Vì vậy, ông ta mới khoa trương như vậy, gọi hết các đệ tử của mình ra, bởi vì như vậy có thể dựng lên hình tượng cao lớn của ông ta trong lòng các đệ tử.
"Oa, cuối cùng cũng được thấy sư phụ ra tay rồi, thật là quá kích động."
"Đúng vậy, bản lĩnh của sư phụ chúng ta thì ai cũng biết, tên mới đến không biết trời cao đất rộng này còn muốn sư phụ chỉ bảo hai chiêu, đúng là đi tìm đồ trong hồ xí, muốn chét."
"Như vậy cũng tốt cho chúng ta, chúng ta có thể xem chiêu thức của sư phụ, đối với chúng ta mà nói, đó là tin vui lớn. Đã vậy, công phu của sư phụ chúng ta đã đạt đến mức tinh thông tuyệt đỉnh, chắc chắn sẽ không làm tên mới đến này bị thương."
"Bây giờ sư phụ đã là thần tiên rồi, nếu thực sự ra tay, chỉ cần ngồi trong phòng, tùy tiện ra tay, tên mới đến này sẽ phải bay tới đảo quốc!"
Những đệ tử của Nghiêm Đức Tảo này khi biết Lưu Tiểu Viễn sắp giao đấu với Nghiêm Đức Tảo, đứa nào đứa náy đều ríu rít bàn tán, trên mặt lộ rõ vẻ phấn khích, vì cuối cùng thì sư phụ của họ cũng sắp giao đấu với người khác rồi.
Nghiêm Đức Tảo đứng tại chỗ, dáng vẻ của một vị tôn sư võ đạo, nhìn Lưu Tiểu Viễn nói: "Chàng trai, cậu ra chiêu trước đi, tôi nhường cậu ba chiêu. Ba chiêu sau, tôi chỉ cần một chiêu là có thể đánh cậu ngã xuống, nếu không được thì coi như tôi thua.”
Nghiêm Đức Tảo đắc ý nói, nếu Lưu Tiểu Viễn thực sự là một người bình thường thì Nghiêm Đức Tảo nói như vậy cũng chẳng có vấn đề gì, vì người bình thường giao đấu với cao thủ có tu vi Ám kình, căn bản không phải là cùng một đẳng cấp.
Nhưng Lưu Tiểu Viễn cười, là Tu Chân giả, là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, Lưu Tiểu Viễn chỉ cần đứng im không nhúc nhích, Nghiêm Đức Tảo cũng phải lập tức quỳ xuống xin tha.
"Sư phụ Nghiêm, như vậy không ổn đâu?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Nghiêm Đức Tảo cười hỏi.
Nghiêm Đức Tảo nói: "Chàng trai, cậu không cần lo lắng, nói thật với cậu, cho dù tôi đứng đây để cậu đấm ba quyên, tôi cũng không sao cả."
Lưu Tiểu Viễn nói "Sư phụ Nghiêm, nắm đám của tôi cứng lắm, gạch cũng có thể bị tôi đắm vỡ."
"Hừ, tên mới đến, bản lĩnh của sư phụ tôi cao lắm, cho dù nắm đấm của anh có thể đấm thủng cả tắm thép, cũng không làm sư phụ tôi bị thương được. Sư phụ, có phải không?” Một đệ tử của Nghiêm Đức Tảo nói lớn.
Nghiêm Đức Tảo cười gật đầu nói: "Đó là đương nhiên, chỉ cần sư phụ vận chân khí hộ thể thì dù là đạn hay đại bác cũng không thể làm sư phụ bị thương."
Nghe Nghiêm Đức Tảo khoác lác, Lưu Tiểu Viễn chỉ muốn cười, tên này khoác lác thật là kinh thiên động địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận