Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 580: Lấy xe

Chương 580: Lấy xeChương 580: Lấy xe
Chương 580: Lấy xe
Lên xe, Lưu Tiểu Viễn thấy Lưu Long Huy có vẻ ủ rũ, bèn khuyên nhủ: "Long Huy, đàn ông đại trượng phu, vì một người phụ nữ mà chán nản như vậy có đáng không?”
Lưu Long Huy nói: "Tôi không phải vì chuyện của Trần Yến, mà là vì cảm thấy có lỗi với bố mẹ. Cậu cũng biết đấy, vì chuyện của tôi mà giờ bố mẹ tôi đều trở thành trò cười cho thiên hạ rồi. Đám ngồi lê mách lẻo suốt ngày bàn tán chuyện gia đình tôi, khiến tôi thực sự có xúc động muốn đánh người."
Chuyện này Lưu Tiểu Viễn đương nhiên biết, trong thôn luôn có một số người thích bàn tán chuyện của người khác sau lưng, đặc điểm của những người này là khá rảnh rỗi, thích tụ tập lại với nhau, thích nghe ngóng tin tức vỉa hè, thấy người đến thì niềm nở chào hỏi, thấy người đi thì lập tức bàn tán sau lưng.
Những người như vậy ở đâu cũng có và không ít, đối với những người như vậy, Lưu Tiểu Viễn không ghét, vì đó là tính cách của họ, nếu họ không bàn tán chuyện thị phi của người khác thì có vẻ như trong lòng họ không thoải mái.
"Long Huy, cứ coi như những người trong làng đang nói nhảm đi." Lưu Tiểu Viễn an ủi: "Nếu cậu cứ mãi như thế này, họ sẽ càng cười nhạo cậu và bố mẹ cậu hơn. Còn nếu như cậu vực dậy tinh thần, gây dựng sự nghiệp thì họ sẽ tự động ngậm miệng, chỉ còn biết ghen tị với bố mẹ cậu thôi. Đạo lý đơn giản như vậy, lẽ nào cậu không hiểu sao?" Nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, Lưu Long Huy bỗng nhiên thông suốt, như bừng tỉnh khỏi cơn mê.
Lưu Long Huy nắm chặt tay, nói: "Tiểu Viễn, cậu nói đúng, chỉ có thành công, kiếm được nhiều tiền thì những kẻ đó mới ngậm miệng. Ừ, chắc chắn tôi phải thành công!"
Nói xong, Lưu Long Huy đấm mạnh vào phần nhựa cứng phía trước xe để thể hiện quyết tâm.
Vì cú đấm của Lưu Long Huy quá mạnh, chiếc xe bán tải của Lưu Tiểu Viễn lại là hàng rẻ tiền nên ngay lập tức bị cú đấm của Lưu Long Huy đập vỡ một lỗ lớn ở chỗ nối.
"Chết tiệt!" Lưu Tiểu Viễn buột miệng thốt lên.
Lưu Long Huy cũng phát hiện mình ra tay quá mạnh, vội vàng nói với Lưu Tiểu Viễn: "Tiêu Viễn, xin lỗi cậu, về nhà tôi sẽ dùng băng keo trong dán lại cho cậu!"
Lưu Tiểu Viễn liếc xéo anh ta, nói: "Thôi đi, anh em với nhau nói thế làm gì. Hơn nữa, tôi cũng không muốn lái chiếc xe này nữa."
Nghe vậy, Lưu Long Huy mở to mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, hỏi: "Cậu không định đổi xe chứ? Tiểu Viễn, cậu mới mua chiếc xe bán tải này được bao lâu, lại định đổi xe, cậu có phải thừa tiền không vậy?"
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Tôi không phải thừa tiền, mà là người khác thừa tiền, họ muốn tặng tôi một chiếc xe."
Ai vậy? Tặng xe gì?" Lưu Long Huy tò mò hỏi.
"Đến nơi rồi cậu sẽ biết!" Lưu Tiểu Viễn cười nói.
Đến một công ty hậu cần ở Thị trấn, sau khi biết được thân phận của Lưu Tiểu Viễn, đối phương lập tức dẫn Lưu Tiểu Viễn đi lầy xe.
Khi nhìn thấy chiếc Mercedes mới toanh, Lưu Long Huy kinh ngạc đến há hốc mồm, là một tài xế xe tải lớn, Lưu Long Huy vẫn biết một số loại xe sang, biết chiếc Mercedes này phải tốn một đến hai triệu.
"Tiểu Viễn, đây là xe người ta tặng cậu sao?” Lưu Long Huy kinh ngạc hỏi. Anh ta thấy thế giới này thật điên rồ, tại sao không ai tặng anh ta một chiếc máy kéo nhỉ?
Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói: "Ừ, thế nào?"
Lưu Long Huy liên tục gật đầu nói: "Còn phải hỏi sao, đây là xe sang, tôi nghĩ chắc cả đời này tôi cũng không mua được một chiếc xe tốt như vậy."
"Nói gì vậy? Đừng tự ti như thế chứ, chờ đến khi cơ hội đến, đừng nói một chiếc, có khi mười chiếc cũng mua được." Lưu Tiểu Viễn nói.
Sau khi làm xong thủ tục bàn giao, Lưu Tiểu Viễn nhận chìa khóa, Lưu Long Huy lập tức cười tươi nói với Lưu Tiểu Viễn: "Tiểu Viễn, để tôi lái về nhé, cho tôi hưởng ké tí cảm giác được lái xe sang là như thế nào!"
Lưu Tiểu Viễn ném chìa khóa cho Lưu Long Huy, Lưu Long Huy nhận lấy chìa khóa, lập tức đi đến bên chiếc Mercedes, mở cửa xe, ngồi vào.
"Chết tiệt Xe sang đúng là xe sang, cậu nhìn xem cái ghế này, cái vô lăng này, cái nội thất này, mẹ kiếp thật xa xỉ, so với cái xe tải lớn của tôi thì đúng là một trời một vực." Lưu Long Huy ghen tị nói.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Nhưng nếu nói về khả năng chống va đập thì chiếc Mercedes này của tôi chỉ như một đứa trẻ ba tuổi, còn chiếc xe tải lớn của cậu mới là quái vật!"
Sau đó, Lưu Long Huy lái chiếc Mercedes lên đường trước, Lưu Tiểu Viễn lái chiếc xe bán tải của mình theo sau.
Lúc đầu, Lưu Long Huy lái xe rất nhanh, bỏ xa Lưu Tiểu Viễn ở phía sau.
Nhưng sau khi đi được một đoạn đường, Lưu Tiểu Viễn đột nhiên phát hiện Lưu Long Huy dừng xe bên đường, chuyện gì xảy ra vậy? Lưu Tiểu Viễn lập tức tăng tốc đuổi theo, dừng xe sau chiếc Mercedes, sau đó xuống xe.
Vừa xuống xe đã nghe thấy tiếng cãi vã, một người phụ nữ mắng Lưu Long Huy: "Lưu Long Huy, đồ vô dụng, đừng tưởng rằng lái xe Mercedes cho ông chủ lớn là có thể vênh váo. Cho dù anh lái Ferrari thì thế nào? Xe cũng không phải của anhl"
Lưu Tiểu Viễn khá quen với giọng nói của người phụ nữ này, chính là Trần Yến muốn Lưu Long Huy nhận đứa con không phải của anh ta.
Chết tiệt! Thật khéo, ở đây lại gặp phải Trần Yến trà xanh này, xem ra lần trước dạy dỗ cô ta vẫn chưa đủ.
Lưu Tiểu Viễn lập tức bước tới, chỉ thấy bên cạnh Trần Yến có một người đàn ông, chính là người đàn ông tên Thâm Á Quang lần trước.
Trần Yến đang chỉ vào Lưu Long Huy mà mắng chửi, nhìn thấy Lưu Tiểu Viễn xuất hiện thì lập tức sợ hãi nuốt những lời định nói ra, còn Thâm Á Quang khi nhìn thấy Lưu Tiểu Viễn thì toàn thân run lên vì sợ hãi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận