Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1102: Không được làm chuyện xấu

Chương 1102: Không được làm chuyện xấuChương 1102: Không được làm chuyện xấu
Chương 1102: Không được làm chuyện xấu
Khoảng nửa tiếng sau, Lục Tư Dao tắm xong, dùng khăn tắm quần lấy thân hình đẹp đẽ của mình, từ trong phòng tắm bước ra.
Mái tóc ướt sũng tỏa ra mùi thơm dễ chịu của dầu gội, khiến cho cậu em của Lưu Tiểu Viễn lập tức phán khích.
Lưu Tiểu Viễn nhìn Lục Tư Dao nhưng lại bị Lục Tư Dao liếc xéo, cô nói: "Nhìn cái gì, đồ xấu xa, mau đi tắm đi, cả người toàn mùi mồ hôi, hôi chết đi được."
Lưu Tiểu Viễn nhận được lệnh, lập tức xông vào phòng tắm, sau đó tắm rửa một cách thích thú.
Lưu Tiểu Viễn tắm rất nhanh, chưa đầy mười phút đã xong, lập tức quấn khăn tắm bước ra khỏi phòng tắm.
Lúc này, Lục Tư Dao đang ngồi trên ghế dùng máy sấy tóc sấy tóc, để làm khô tóc.
"Tự Dao, để anh giúp em nhé." Lưu Tiểu Viễn đi đến sau lưng Lục Tư Dao, tự nguyện nói.
Lục Tư Dao đưa máy sấy tóc trong tay cho Lưu Tiểu Viễn, quả thật cô không tiện sấy tóc phía sau, để Lưu Tiểu Viễn đứng sau sấy sẽ tốt hơn.
Lưu Tiểu Viễn nhận lấy máy sấy tóc, bắt đầu sấy tóc cho Lục Tư Dao.
Mát gần mười phút, cuối cùng cũng sấy khô tóc cho Lục Tư Dao, Lưu Tiểu Viễn xem giờ, cười híp mắt nói: "Tư Dao, không còn sớm nữa rồi, chúng ta nghỉ ngơi thôi?"
Lục Tư Dao đương nhiên biết Lưu Tiểu Viễn đang có ý đồ gì nhưng cô đã theo Lưu Tiểu Viễn đến đây rồi thì đã chuẩn bị sẵn sàng cho chuyện này.
Nhưng vì sự e thẹn của con gái, Lục Tư Dao nhìn Lưu Tiểu Viễn nói: "Đồ xấu xa, tối nay không được làm bậy, nếu anh làm bậy, em sẽ không thèm để ý đến anh nữa."
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Yên tâm đi, Tư Dao, anh nhất định sẽ rất ngoan, em cứ yên tâm về điều này."
Lên giường rồi, Lưu Tiểu Viễn và Lục Tư Dao nằm trên giường, Lưu Tiểu Viễn cũng không tắt đèn, cứ nằm trên giường như vậy.
Lục Tư Dao tắt đèn bên mình, thấy Lưu Tiểu Viễn không tắt đèn, không khỏi nói: "Đi ngủ rồi, tắt đèn đi."
Lưu Tiểu Viễn ồ một tiếng, liền cởi khăn tắm trên người, định tắt đèn đi ngủ.
Lục Tư Dao thấy Lưu Tiểu Viễn cởi khăn tắm trên người, lập tức hỏi: "Anh cởi khăn tắm làm gì, mau quán khăn tắm vào đi."
Lưu Tiểu Viễn lập tức hỏi: "Tư Dao, sao vậy? Anh ngủ thường không thích bị trói buộc trên người, em xem khăn tắm này dày quá, quán vào người nóng lắm."
Lục Tư Dao đỏ mặt vì xấu hổ, sau đó nói: "Đáng ghét."
Lưu Tiểu Viễn ném khăn tắm xuống gầm giường, sau đó chui vào chăn, nói với Lục Tư Dao: “Tư Dao, em cũng cởi khăn tắm ra đi, nóng quá đỗ cả mồ hôi rồi."
Nói xong, bàn tay hư hỏng của Lưu Tiểu Viễn bắt đầu động tay động chân vào khăn tắm trên người Lục Tư Dao.
"Đáng ghét, đồ xấu xa, đừng mà." Lục Tư Dao tượng trưng vùng vẫy vài cái, rồi không động đậy nữa.
Cuối cùng, dưới sự cố gắng của Lưu Tiểu Viễn, khăn tắm trên người Lục Tư Dao đã bị Lưu Tiểu Viễn cởi ra.
Sau khi khăn tắm trên người bị cởi ra, Lục Tư Dao lập tức kéo chăn của mình đắp lên người, không để cho Lưu Tiểu Viễn đắc ý.
Đến lúc này rồi, Lưu Tiểu Viễn còn quan tâm nhiều như vậy, anh lập tức kéo chăn ra, lập tức, phần thân trên của Lục Tư Dao hiện ra trước mắt Lưu Tiểu Viễn, hoàn toàn không có bất kỳ vật gì che chắn.
Đây hoàn toàn là kiệt tác của tạo hóa, thật sự quá đẹp.
Mắt Lưu Tiểu Viễn như muốn lòi ra ngoài, anh nhìn chằm chằm vào phần thân trên của Lục Tư Dao, thật sự quá mê người.
Lục Tư Dao thấy bộ dạng háo sắc của Lưu Tiểu Viễn, trong lòng rất thích thú nhưng cô lại đưa hai tay ra che đi những bộ phận quan trọng của mình.
Lưu Tiểu Viễn nghĩ thầm, đồ ngốc, em còn đưa tay che đi những bộ phận quan trọng, lát nữa anh sẽ khiến em ngoan ngoãn bỏ tay ra.
Bàn tay hư hỏng của Lưu Tiểu Viễn lập tức đặt lên người Lục Tư Dao, Lục Iư Dao đưa tay ra định kéo bàn tay hư hỏng của Lưu Tiểu Viễn ra, những bộ phận quan trọng trên người cô lập tức lộ ra.
Thấy những bộ phận quan trọng của Lục Tư Dao lộ ra, Lưu Tiểu Viễn nhanh mắt nhanh tay, lập tức chiếm lĩnh trận địa, bắt đầu tấn công.
Dưới sự tấn công của Lưu Tiểu Viễn, Lục Tư Dao lập tức bắt đầu đầu hàng, có chút không kiềm chế được.
Lưu Tiểu Viễn cười xấu xa kéo chăn che phần thân dưới của Lục Tư Dao ra, lập tức, phần thân dưới xinh đẹp của Lục Tư Dao lập tức hiện ra trước mặt Lưu Tiểu Viễn.
"Đẹp quát”
Thấy vùng cỏ thơm của Lục Tư Dao, Lưu Tiểu Viễn lập tức cảm thấy máu huyết dồn lên, như muốn nỗ tung ra vậy.
Chết tiệt, không chịu nổi nữa rồi, nhất định phải dập lửa, phải dập lửal
"Tư Daol" Thấy cảnh đẹp như vậy, Lưu Tiểu Viễn khẽ gọi Lục Tư Dao một tiếng, Lục Tư Dao nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng vì xấu hồ.
Thấy vẻ thẹn thùng đáng yêu của Lục Tư Dao, Lưu Tiểu Viễn hận không thể nuốt chửng cô ngay lập tức.
"Tư Dao, anh đến đây!" Thấy Lục Tư Dao không lên tiếng, đôi bàn tay hư hỏng của Lưu Tiểu Viễn càng thêm buông thả.
Lục Tư Dao tượng trưng vùng vẫy vài cái, cuối cùng, dưới sự tấn công của Lưu Tiểu Viễn, cô hoàn toàn sụp đồ.
Lưu Tiểu Viễn thấy thời cơ đã chín muồi, lập tức bắt đầu bước tấn công tiếp theo, đè người mình lên.
Phòng tuyến của Lục Tư Dao đã sớm sụp đổ, bây giờ Lưu Tiểu Viễn lại đè lên người cô, sự tiếp xúc gần gũi như vậy khiến Lục Tư Dao cảm thấy xấu hồ và rung động.
"Tư Dao, anh sắp vào rồi!" Lưu Tiểu Viễn thấy Lục Tư Dao như vậy, lập tức tách hai chân Lục Tư Dao ra.
"Ừm." Lục Tư Dao nhẹ nhàng đáp lại, coi như đồng ý với yêu cầu của Lưu Tiểu Viễn.
Thấy Lục Tư Dao đồng ý, Lưu Tiểu Viễn không do dự gì nữa, trực tiếp xông vào động đào nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận