Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1516: Liên thủ giết chết đối thủ

Chương 1516: Liên thủ giết chết đối thủChương 1516: Liên thủ giết chết đối thủ
Chương 1516: Liên thủ giết chết đối thủ
"Bắt thăng nhóc này lại cho tôi."
Nghiêm Đạo Bình lập tức vung
tay ra lệnh cho thuộc hạ, bảo họ
bắt Lưu Tiểu Viễn lại.
Sở dĩ không ra lệnh giết chết là
vì Nghiêm Đạo Bình còn muốn
moi thêm thông tin từ miệng
Lưu Tiểu Viễn.
Vì vậy, tạm thời không thể lấy
mạng Lưu Tiểu Viễn, nhất định
phải giữ lại mạng cho Lưu Tiểu
Viễn.
Người nhà họ Nghiêm nhận
được lệnh của Nghiêm Đạo
Bình, lập tức ra tay với Lưu Tiểu Viễn, Lưu Tiểu Viễn lập tức phản công, thêm vào đó bên cạnh còn có một con Bạch Hổ, vì vậy, mấy người nhà họ Nghiêm lập tức nằm trên mặt đất, không rõ sống chết.
Nghiêm Đạo Bình không ngờ Lưu Tiểu Viễn lại lợi hại như vậy, tu vi lại cao như vậy, một tu sĩ Hóa Thần kỳ lại có thể đánh bại tu sĩ Đại Thừa kỳ, điêu này tuyệt đối không thể.
Đang lúc Nghiêm Đạo Bình kinh ngạc, Lưu Tiểu Viễn và Bạch Hổ cùng nhau tấn công Nghiêm Đạo Bình.
Lưu Tiểu Viễn triệu hồi tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ ra, nếu không triệu hồi tu sĩ Đai Thừa hâu kỳ ra. muốn đánh bại Nghiêm Đạo Bình là một chuyện vô cùng khó khăn.
Khi tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ vừa xuất hiện, Nghiêm Đạo Bình lập tức cảm thấy khí thế trên người Lưu Tiểu Viễn thay đổi chóng mặt.
Trước đây, Lưu Tiểu Viễn chỉ là một tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ, trong mắt Nghiêm Đạo Bình, chỉ là một con kiến hôi, chỉ cân một cái tát là có thể giết chết. Nhưng bây giờ, khí thế trên người Lưu Tiểu Viễn đã thay đổi chóng mặt, hơn nữa, Nghiêm Đạo Bình kinh ngạc phát hiện, tu vi của Lưu Tiểu Viễn lại giống mình. đều là tu vi Đai Thừa kỳ. điều này khiến Nghiêm Đạo Bình như nhìn thấy ma vậy. "Cậu... tu vi của cậu sao lại tăng lên nhiều như vậy?" Nghiêm Đạo Bình kinh ngạc nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Tu vi của tôi tăng lên liên quan gì đến ông." Nói xong, Lưu Tiểu Viễn tiếp tục tấn công ông ta, Nghiêm Đạo Bình đối mặt với sự tấn công của Lưu Tiểu Viễn, chỉ có thể luống cuống đối phó.
Nhưng vì tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ mà Lưu Tiểu Viễn triệu hồi ra lợi hại hơn Nghiêm Đạo Bình, thêm vào sự giúp đỡ của Bạch Hổ, chỉ một lúc sau, Nghiêm Đạo Bình đã trúng chiêu.
Tuy nhiên, Nghiêm Đạo Bình dù sao cũng là tu vi Đại Thừa hậu kỳ, đối mặt với đòn tấn công này của Lưu Tiểu Viễn, đối với ông ta mà nói, chỉ là một chút thương tích ngoài da.
Tuy nhiên, trong lòng Nghiêm Đạo Bình đã sợ hãi, biết rằng nếu tiếp tục đánh nữa, mình thực sự sẽ gặp nguy hiểm. Vì thế bây giờ Nghiêm Đạo Bình chỉ nghĩ cách chạy trốn chứ không ở đây nghênh chiến nữa, còn người nhà họ Nghiêm của mình, ông ta không thể nào quản được nhiều như thế.
Chết đạo hữu chứ không chết mình. Nghiêm Đao Bình chỉ nghĩ đến chuyện bỏ chạy, Lưu Tiểu Viễn đương nhiên cũng nhìn ra bản chất của tên này.
Trong lòng hừ lạnh một tiếng, đồ khốn, ông muốn chạy trốn, không dễ thế đâu, đã lọt vào tay tôi rôi thì đừng hòng chạy thoát. Một người nếu sợ chiến đấu thì chiến lực của người đó sẽ giảm mạnh, bởi vì tâm trí của người đó không còn ở đây nữa, đã trở thành chim sợ cành cong.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Đối đầu với Lưu Tiểu Viễn và Bạch Hổ, Nghiêm Đạo Bình vốn không chiếm được chút ưu thế nào, bây giờ lại còn sợ hãi, vì thế càng trở nên yếu thế hơn. Lưu Tiểu Viễn nhìn thấy điểm này, lập tức triệu hồi Bạch Hổ, gia tăng lực tấn công Nghiêm Đạo Bình, Nghiêm Đạo Bình bây giờ đã sợ hãi, vừa lúc để bắt gọn Nghiêm Đạo Bình.
Bạch Hổ nhận được lệnh của Lưu Tiểu Viễn, lập tức gia tăng lực tấn công, Nghiêm Đạo Bình dưới sự tấn công kép của Lưu Tiểu Viễn và Bạch Hổ, càng khiến Nghiêm Đạo Bình khó chống đỡ hơn.
"Lưu Tiểu Viễn, sao cậu lại bức bách tôi như vậy, thỏ gấp cũng sẽ cắn người." Nghiêm Đạo Bình nhìn Lưu Tiểu Viễn nói.
Nghiêm Đạo Bình nói vậy là đang uy hiếp Lưu Tiểu Viễn. nếu cậu tiếp tục dây dưa với tôi, tôi liều mạng với cậu, xem cậu có sợ không, nếu sợ thì tốt nhất là tha cho tôi.
Nhưng Lưu Tiểu Viễn lại chẳng hê quan tâm đến lời uy hiếp của Nghiêm Đạo Bình, cười nói: "Được thôi, tôi muốn xem con thỏ này cuống lên thì cắn người thế nào."
Dứt lời, Lưu Tiểu Viễn và Bạch Hổ một lần nữa tấn công Nghiêm Đạo Bình.
Phải tranh thủ thời gian tấn công, nếu thực sự để Nghiêm Đạo Bình liều mạng với mình thì đó thực sự là một chuyện nan giải. Hơn nữa, thời gian Lưu Tiểu Viễn triệu hồi tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ cũng chỉ có mười phút, thời gian đến, đó sẽ là một chuyện phiên phức.
May thay, lúc này Nghiêm Đạo Bình muốn đưa ra quyết định liều mạng với Lưu Tiểu Viễn đã quá muộn, Lưu Tiểu Viễn và Bạch Hổ lập tức liên thủ tấn công, Nghiêm Đạo Bình lập tức bị thương nặng.
"Tài Quyết Kiếm." Lưu Tiểu Viễn nhân lúc Nghiêm Đạo Bình bị thương, lập tức tế ra Tài Quyết Kiếm, một kiếm đâm thẳng vào người Nghiêm Đạo Bình. Nghiêm Đạo Bình bị thương, Căn bản không kip phản ứng. trực tiếp bị Tài Quyết Kiếm đâm trúng, lập tức, Nghiêm Đạo Bình phun ra một ngụm máu từ miệng.
Lợi dụng lúc ông ta bị thương để lấy mạng ông ta, đây chính là nguyên tắc của Lưu Tiểu Viễn. Lưu Tiểu Viễn và Bạch Hổ không chút nương tay, một lân nữa tấn công Nghiêm Đạo Bình. Lần này, một vuốt của Bạch Hổ trực tiếp đập vỡ đâu Nghiêm Đạo Bình, thân xác Nghiêm Đạo Bình lập tức bị hủy diệt.
Thân xác vừa bị hủy diệt, nguyên thân của Nghiêm Đạo Bình liền muốn thoát ra, lúc này, Bạch Hổ đã sớm chờ ở đây, chỉ chờ món ăn ngon này tự động xuất hiện. Nguyên thân của Nghiêm Đạo Bình vừa thoát ra, Bạch Hổ lập tức há miệng hít một hơi, lập tức hút nguyên thân của Nghiêm Đạo Bình vào trong.
Nguyên thần của Nghiêm Đạo Bình vô cùng không muốn nhưng dưới lực hút của Bạch Hổ, căn bản không thể chống cự được, trực tiếp bị hút vào trong, bị Bạch Hổ nuốt chứng. Cứ như vậy, lão gia chủ nhà họ Nghiêm - Nghiêm Đạo Bình từng tung hoành ngang ngược, cứ như vậy chết thảm dưới tay Lưu Tiểu Viễn và Bạch Hổ, chỉ trong chớp mắt, ngay cả nguyên thân cũng không kịp thoát ral
Bạn cần đăng nhập để bình luận