Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 593: Ngủ cùng cho ấm áp

Chương 593: Ngủ cùng cho ấm ápChương 593: Ngủ cùng cho ấm áp
Chương 593: Ngủ cùng cho ám áp
Trên đường về phòng, Lưu Tiểu Viễn gặp Tả Tân Thiên, Tả Tân Thiên thấy Lưu Tiểu Viễn lập tức tiền lên chào hỏi.
"Đại ca, nghỉ ngơi xong chưa?" Tả Tân Thiên nóng lòng muốn đi tìm kho báu của nhà họ Tả lắm rồi.
Lưu Tiểu Viễn trừng mắt nhìn Tả Tân Thiên: "Anh vội cái gì mà vội? Còn giục nữa là tôi không đi nữa đâu!"
Tả Tân Thiên nghe vậy, lập tức không dám nói nhiều nữa, bởi vì bản đồ kho báu vẫn ở trên người Lưu Tiểu Viễn, nếu Lưu Tiểu Viễn không đi, Tả Tân Thiên đi đâu tìm kho báu nhà họ Tả mà mình mơ ước đây? "Anh còn đi theo tôi làm gì? Tôi về phòng ngủ đây." Lưu Tiểu Viễn thấy Tả Tân Thiên như một con sâu bám theo mình, Lưu Tiểu Viễn bực mình nói.
"Ờ được, vậy đại ca ngủ ngon!" Tả Tân Thiên lập tức nịnh nọt cười nói, sau đó quay về phòng của mình.
Tả Tân Thiên vừa đi, Vương Siêu không nhịn được hỏi: "Tiểu Viễn, tên đó là ai vậy, tuổi đã cao rồi mà còn gọi cậu là đại ca, không phải cậu tham gia tổ chức gì chứ?"
Lưu Tiểu Viễn trừng mắt nhìn Vương Siêu: "Một người thật thà như tớ, giống loại người đó sao?"
Vương Siêu đánh giá Lưu Tiểu Viễn từ trên xuống dưới, nói: "Nói thật, tớ nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới, thấy cậu không giống người thật thà chút nào.”
"Mẹ kiếp, cậu đang mắng tớ đấy hả?" Lưu Tiểu Viễn cười: "Ăn một đấm của tớ đây!"
"Hê, tớ né, cậu đánh không trúng đâu!" Hai người bạn học cũ như trẻ con đánh nhau trên hành lang.
Sau khi trở về phòng, nhóm người Lưu Tiểu Viễn chuẩn bị nghỉ ngơi. Trong phòng chỉ có một chiếc giường lón, đừng nói là ngủ ba người Lưu Tiểu Viễn, cho dù thêm hai người nữa, cũng vẫn có thể ngủ được.
Tuy nhiên, với tư cách là một chính nhân quân tử, một người đàn ông tốt thời đại mới, Lưu Tiểu Viễn quyết định tối nay mình vẫn ngủ sô pha vậy, nếu không thì cùng hai chị em Tô Tuyết nằm chung giường, sáng mai lại phải luyện công phu cánh tay kim cương.
"Tôi ngủ sô pha, hai chị em các cô ngủ giường!" Lưu Tiểu Viễn cảm thấy hành động này của mình quá cao thượng, cao thượng đến mức có chút không bằng cầm thú.
"Anh trai, chúng ta ngủ cùng nhau đi, mọi người ngủ cùng nhau cho ấm áp!" Tô Vân ngây thơ nói.
Fuckl Nghe Tô Vân nói vậy, cho dù Lưu Tiểu Viễn không muốn nghĩ lung tung cũng khó, mọi người ngủ cùng nhau cho âm áp, ý này là nói mọi người ôm nhau ngủ.
Chết tiệt, nghĩ đến chuyện tối nay ôm Tô Tuyết ngủ, chỉ nghĩ thôi cũng thấy kích động, nếu lát nữa thực sự như vậy, chắc máu mũi phải chảy ra mắt!
"Thôi, anh cảm thấy mình vẫn nên ngủ sô pha thì hơn." Lưu Tiểu Viễn không muốn mình khó chịu, tránh đến ngày mai lại bùng nỗ sức mạnh của mình.
"Anh trai, anh lên đây đi, ngủ cùng em và chị đi." Tô Vân vẫy tay với Lưu Tiểu Viễn nói.
Chết tiệt, đừng quyến rũ anh nữa được không? Anh muốn làm một lần chính nhân quân tử, làm người tốt, được không?
"Tô Vân, thật sự không cần đâu." Lưu Tiểu Viễn một lần nữa từ chối.
Tô Tuyết lúc này cũng lên tiếng, nói: “Tô Vân bảo anh lên ngủ thì anh lên ngủ đi, dù sao giường cũng rất rộng, nói nhiều làm gì?"
Đậu mái! Bá đạo vậy sao?
Được rồi, đây là yêu cầu của hai chị em các cô, nếu nửa đêm nửa hôm tôi làm ra chuyện gì không bằng cầm thú, hai chị em các cô đừng trách tôi.
"Cả hai chị em các cô đều nói vậy, nếu tôi không lên nữa thì lại tỏ ra tôi không có thành ý, thôi được, mọi người cùng ngủ đi!" Lưu Tiểu Viễn đứng dậy khỏi sô pha, đi về phía giường.
Đi đến bên giường, Lưu Tiểu Viễn nhìn Tô Tuyết nói: "Vậy tôi lên giường nhét”
Tô Tuyết trợn mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, nói: "Nói nhiều làm gì? Lên thì lên đi, tôi có cắm anh lên đâu!"
Một lần nữa được Tô Tuyết khẳng định, Lưu Tiểu Viễn nhảy phóc lên giường, sau đó nằm xuống kéo chăn đắp lên.
Sau khi đắp chăn, Lưu Tiểu Viễn bắt đầu cởi quần ngoài.
Tô Tuyết nghe thấy động tĩnh, mở to mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Anh đang làm gì vậy?”
Lưu Tiểu Viễn nói: "Cởi quần ngủ chứ sao? Sao vậy? Không được à?”
Tô Tuyết nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Ai cho anh cởi quần ngủ? Mặc quân vào đi."
Lưu Tiểu Viễn nói: "Không cởi quân thì ngủ thế nào, như vậy tôi ngủ không được!"
Lưu Tiểu Viễn nói xong, liền cởi quân, vứt sang một bên.
Tô Tuyết thấy sự việc đã thành sự thật, cũng không nói gì nữa, nhìn Lưu Tiểu Viễn một cái, quay người lại nói với Tô Vân: "Em gái, đừng chơi điện thoại nữa, ngủ thôi!"
"Vâng!" Tô Vân lập tức đưa điện thoại cho Tô Tuyết, sau đó chuẩn bị đi ngủ.
Nhưng Tô Tuyết sau khi nhận điện thoại lại tự mình chơi, khiến Lưu Tiểu Viễn không nhịn được nói: "Tôi nói này Tô Tuyết, vừa nãy cô còn bảo em gái cô đừng chơi điện thoại, sao cô lại tự chơi, cô định lấy thân mình làm gương như vậy sao?”
Tô Tuyết quay đầu trừng mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, nói: "Liên quan gì đến anh!"
Lưu Tiểu Viễn nói: "Tôi không muốn liên quan nhưng bây giờ chúng ta cùng chung chăn gối, cô chơi điện thoại ảnh hưởng đến giác ngủ của tôi."
"Đó là chuyện của anh, không liên quan đến tôi!" Tô Tuyết nói như lẽ đương nhiên, hoàn toàn không có chút ý thức công đức nào!
Lưu Tiểu Viễn rất muốn túm lấy Tô Tuyết, đánh mạnh vào mông cô vài cái, để cho người phụ nữ này ngoan ngoãn lại.
Lưu Tiểu Viễn nhìn vào chiếc điện thoại trên tay Tô Tuyết, người phụ nữ này lại đang chơi Wechat, hơn nữa còn đang lắc điện thoại để "tìm bạn quanh đây."
Tô Tuyết chẳng máy chốc đã lắc được một người bạn mới, Lưu Tiểu Viễn nhìn qua, thấy đối phương nhắn tin: "Có muốn xem phim kia kia không?"
Tô Tuyết không hiểu "phim kia kia" là gì, lập tức trả lời đối phương một tin: Tôi không hiểu, là phim gì thế? Tôi muốn xem."
Chết tiệt! Thật là một người phụ nữ ngu ngốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận