Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 729: Tiểu Hân hương tiêu ngọc vẫn

Chương 729: Tiểu Hân hương tiêu ngọc vẫnChương 729: Tiểu Hân hương tiêu ngọc vẫn
Chương 729: Tiểu Hân hương tiêu ngọc vẫn
Nhưng, một người như Ôn Tuyết Cúc, Lưu Tiểu Viễn không muốn Cứu, vì người này hoàn toàn không đáng cứu, quá xấu xa.
"Tiểu Viễn, tôi cầu xin anh, tôi cầu xin anh." Ôn Tuyết Cúc trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lưu Tiểu Viễn cầu xin.
Lưu Tiểu Viễn không phải loại người bạc tình bạc nghĩa, thấy một cô gái đáng thương như Tiểu Hân quỳ xuống trước mặt mình, Lưu Tiểu Viễn không đành lòng, cuối cùng cũng đồng ý.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn ra tay dứt khoát, để linh miêu đi chữa thương cho Ôn Tuyết Cúc, còn mình thì đá Đinh Thanh Thủy ngã lăn ra đát. "Cảm ơn!" Với sự giúp đỡ của linh miêu, độc trên người Ôn Tuyết Cúc lập tức được giải trừ.
"Không cần cảm ơn, nếu muốn cảm ơn thì phải cảm ơn Tiểu Hân, nếu không phải cô ấy cầu xin, tôi mới lười cứu bà." Lưu Tiểu Viễn nói một cách khó chịu.
"Bà nội, bà không sao chứ?" Tiểu Hân thấy bà ngoại mình có thể đứng dậy, lập tức hỏi.
"Không sao rồi, bà nội không sao rồi" Ôn Tuyết Cúc nói xong, cúi xuống nhặt con dao găm trên đất, Tiểu Hân vội hỏi: "Bà nội, bà định làm gì?"
Ôn Tuyết Cúc nói: "Bà muốn đi giết Đinh Thanh Thủy, bà muốn báo thù cho vị hôn phu của bà, bà muốn ông ta chết dưới lưỡi dao của bà." "Bà nội, thôi đi, oan gia nên giải chứ không nên kết, bà nội, thôi đi." Tiêu Hân nắm tay Ôn Tuyết Cúc khuyên nhủ.
Thật sự là một cô gái lương thiện, Lưu Tiểu Viễn không khỏi lắc đầu, Tiểu Hân bị một người bạc tình bạc nghĩa như Ôn Tuyết Cúc nuôi lớn, mà không hề trở nên xấu xa, quả thực là một điều kỳ diệu.
Đồng thời, điều này cũng chứng tỏ rằng Tiểu Hân trong lòng rất trong sáng, không bị thế giới bên ngoài làm ô nhiễm, vẫn luôn giữ được một trái tim trong sáng.
"Được, bà nội hứa với Tiểu Hân!" Ôn Tuyết Cúc cười nói, mắt liếc nhìn Lưu Tiểu Viễn, đúng lúc này, con dao găm trong tay Ôn Tuyết Cúc đâm về phía Lưu Tiểu Viễn.
"Đừng!" Tiêu Hân hét lớn một tiếng, lập tức dùng thân mình đỡ lấy nhát dao này.
Lưu Tiểu Viễn ngây người, không ngờ cô gái Tiểu Hân này lại dùng thân mình đỡ nhát dao này cho anh. Nhát dao này Lưu Tiểu Viễn hoàn toàn có thể né tránh, chỉ là không ngờ Tiểu Hân lại ngốc như vậy.
Ôn Tuyết Cúc cũng không ngờ Tiểu Hân lại đỡ nhát dao này cho Lưu Tiểu Viễn, nhất thời cũng ngây người.
"Tiêu Hân, Tiểu Hân, cô không sao chứ?" Lưu Tiểu Viễn ôm Tiểu Hân hỏi.
Tiêu Hân nở một nụ cười chua chát nói: "Tiểu Viễn, cảm ơn anh, cảm ơn anh đã để tôi gặp được anh, tôi rất vui, sau khi tôi chết, độc trên người anh sẽ tự động được giải trừ." Lưu Tiểu Viễn lập tức nói: "Tiểu Hân, cô sẽ không sao đâu, sẽ không sao đâu, tôi sẽ chữa trị cho cô ngay đây."
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn triệu hồi thần y ra chữa trị cho Tiểu Hân nhưng Lưu Tiểu Viễn phát hiện ra rằng nhát dao này đã đâm thủng tim Tiểu Hân, trừ khi có thần tiên giáng trần, nếu không thì không thể cứu được.
"Tiểu Viễn..." Tiêu Hân mỉm cười nhìn Lưu Tiểu Viễn: "Được chết trong vòng tay anh, tôi rất vui."
Tiểu Hân nói xong câu này một cách yếu ớt, rồi từ từ nhắm mắt lại, cánh tay buông thõng xuống, ngừng thở, trên mặt vẫn nở một nụ cười.
"Tiểu Hân!" Tháy Tiểu Hân chết vì mình, Lưu Tiểu Viễn hét lớn một tiếng. Nhưng, Tiểu Hân không bao giờ nghe thấy tiếng hét này của Lưu Tiểu Viễn nữa, mãi mãi không bao giờ nghe thấy nữa.
"Tiểu Hân, Tiểu Hân!" Lục Tư Dao cũng đi tới gọi, vì cô biết Tiểu Hân là người đỡ một nhát dao thay cho Lưu Tiểu Viễn mới chét.
Có những chuyện thường là mát đi rồi mới thấy trân trọng, trước đây Lưu Tiểu Viễn còn không thấy Tiểu Hân tốt đẹp đến mức nào nhưng sau khi thấy cô chết, Lưu Tiểu Viễn mới nhớ lại từng chút từng chút về Tiểu Hân, phát hiện ra rằng ngoài việc Tiểu Hân hạ * cho mình ra thì không có gì không tốt.
Thấy Tiểu Hân không còn thở nữa, Lưu Tiểu Viễn nhớ lại nụ cười của Tiểu Hân, nhớ lại giọng nói của cô, nhớ lại mọi thứ khi ở bên Tiểu Hân nhưng tất cả những điều này đều đã qua rồi, không bao giờ nhìn thấy nữa.
Tiểu Hân đã chết nhưng hai kẻ bạc tình bạc nghĩa Đinh Thanh Thủy và Ôn Tuyết Cúc này vẫn còn sống, Lưu Tiểu Viễn chắc chắn phải bắt hai kẻ này chôn cùng Tiểu Hân!
Ôn Tuyết Cúc và Đinh Thanh Thủy đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo của Lưu Tiểu Viễn, cả hai vội vàng cầu xin Lưu Tiểu Viễn tha cho họ một mạng chó, Lưu Tiểu Viễn không nói gì, trước tiên đi đến trước mặt Ôn Tuyết Cúc.
Ôn Tuyết Cúc vừa rồi còn định ám sát Lưu Tiểu Viễn, bây giờ, thấy Lưu Tiểu Viễn đứng trước mặt mình, cả người Ôn Tuyết Cúc đều run rầy, bà ta sợ hãi, là loại sợ hãi khi đối mặt với cái chết. "Đi xuống suối vàng mà đền tội với Tiểu Hân đi!" Nói xong, Lưu Tiểu Viễn vung một chưởng, khí Hóa kình đánh thẳng vào đầu Ôn Tuyết Cúc.
"Đừng..." Trước khi chết, Ôn Tuyết Cúc còn hét lên một tiếng nhưng lời còn chưa dứt, Ôn Tuyết Cúc đã tắt thở.
Giải quyết xong Ôn Tuyết Cúc, tiếp theo đương nhiên là đến lượt Đinh Thanh Thủy, thấy Ôn Tuyết Cúc chết dưới lòng bàn tay của Lưu Tiểu Viễn như vậy, Đinh Thanh Thủy vô cùng sợ hãi, run rây cầu xin Lưu Tiểu Viễn tha mạng.
Đối mặt với một kẻ bạc tình bạc nghĩa như Định Thanh Thủy, Lưu Tiểu Viễn đương nhiên sẽ không khách sáo, cũng lười nói nhảm với ông ta, trực tiếp kết liễu mạng ông ta.
"Đinh đong, chúc mừng người chơi Lưu Tiểu Viễn đã giết chết hai kẻ bạc tình bạc nghĩa, nhận được 2000 điểm kinh nghiệm!"
Vừa giết chết Ôn Tuyết Cúc và Đinh Thanh Thủy, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu Lưu Tiểu Viễn, sau khi nhận được hai nghìn điểm kinh nghiệm này, cấp độ của Lưu Tiểu Viễn lập tức lên cấp 11.
Sau khi đạt đến cấp 11, tu vi của Lưu Tiểu Viễn lập tức được thăng lên cảnh giới Tiên Thiên tam trọng cảnh, còn cao thủ triệu hồi thì trở thành tu sĩ luyện khí cảnh của Tu Chân, chỉ có điều một ngày vẫn chỉ được triệu hồi ba lần, thời gian vẫn bị giới hạn trong mười phút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận