Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1150: Cách đánh thức Cố Vũ Tịch

Chương 1150: Cách đánh thức Cố Vũ TịchChương 1150: Cách đánh thức Cố Vũ Tịch
Chương 1150: Cách đánh
thức Cố Vũ Tịch
Chết tiệt! Đây là chuyện gì vậy? Tại sao lại không đánh thức được? Xem ra sức mạnh của ác mộng này thực sự không đơn giản!
Lưu Tiểu Viễn một lần nữa lay người Cố Vũ Tịch, rồi lớn tiếng gọi tên cô ta, kết quả vẫn như vậy.
Phải làm sao đây? Lưu Tiểu Viễn hoàn toàn không có manh mối, đây cũng là lần đầu tiên anh gặp phải tình huống như vậy.
Cuối cùng, Lưu Tiểu Viễn chỉ còn cách gửi hy vọng vào hệ thống vô địch thần cáp, hy vọng hệ thống vô địch thần cáp có thể giúp anh.
"Hệ thống đẹp trai, mau nói cho tao biết, phải làm sao đây?" Hệ thống vô địch thần cấp nói: "Này, đây là một loại ác mộng, hơn nữa còn là một loại ác mộng khá lợi hại, người phụ nữ của anh đã trúng ác mộng, nếu muốn đánh thức cô ây thì rất đơn giản, trực tiếp dùng thần thức của anh xông vào thức hải của cô ấy, như vậy cô ấy sẽ tỉnh lại!"
Nghe hệ thống vô địch thần cấp nói vậy, Lưu Tiểu Viễn lập tức thả thần thức, chuẩn bị tiến vào thức hải của Cố Vũ Tịch, kết quả phát hiện căn bản không thể tiến vào thức hải của Có Vũ Tịch.
Đây là sự phản kháng cơ bản của con người, con người đều có bí mật của riêng mình, cũng sẽ có ý thức tự bảo vệ, cho nên thức hải của tu sĩ bất cứ lúc nào cũng đều cự tuyệt người khác tiến vào. Trừ phi tu sĩ tự nguyện mở thức hải cho người khác tiến vào, hoặc là {u vi của tu sĩ khác cao hơn tu vi của mình rất nhiều!
Lưu Tiểu Viễn hiện tại là tu vi Kim Đan hậu kỳ, mà Cố Vũ Tịch cũng là tu vi Kim Đan hậu kỳ, tu vi của hai người đều như nhau, tự nhiên không thể cưỡng ép tiến vào thức hải của Cố Vũ Tịch.
Tất nhiên, Lưu Tiểu Viễn cũng có thể triệu hồi ra một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ nhưng Lưu Tiểu Viễn không muốn lãng phí cơ hội này, bởi vì trang viên này quá kỷ quái, có thêm một cơ hội phòng thân là rất cân thiết.
Tuy nhiên, nếu hệ thống vô địch thần cấp không có cách nào khác tốt hơn thì Lưu Tiểu Viễn cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể triệu hồi ra một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ để đánh thức Cố Vũ Tịch.
"Hệ thống đẹp trai, mày còn có cách nào khác không, tu vi của tao à cô ấy ngang nhau, không vào được thức hải của cô ấy!" Lưu Tiểu Viễn nói với hệ thống, cầu xin hệ thống giúp đỡ thêm một lần nữa.
Hệ thống nói: "Này, ác mộng này là ác mộng dâm tà, nếu anh muốn đánh thức người phụ nữ của mình, anh có thể thử dùng chuyện xấu hỗ để đánh thức cô ấy."
Chuyện xấu hổ? Lưu Tiểu Viễn lập tức nghĩ đến, chẳng lẽ là phải làm chuyện không thể miêu tả với Cố Vũ Tịch? Chết tiệt Vạn nhất nguy hiểm đột nhiên ập đến, mình không phải là chết ngay lập tức sao.
Không được, vẫn là triệu hồi tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đi. "Hệ thống, cách này không được, tao là một chính nhân quân tử, không muốn thừa nước đục thả câu!" Lưu Tiểu Viễn vẻ mặt chính khí nói.
Hệ thống nói: "Này, không cần anh phải thật sự làm, anh có thể dùng hai tay sờ loạn khắp người người phụ nữ của anh, sờ đến khi cô ấy có cảm giác, người phụ nữ của anh có lẽ sẽ tỉnh lại. Tất nhiên, kỹ thuật của anh phải tốt hơn kỹ thuật của ác mộng!"
Nghe hệ thống nói vậy, Lưu Tiểu Viễn phát hiện hệ thống này không phải là hệ thống vô địch thần cấp, mà là hệ thống lưu manh!
"Muốn kỹ thuật của mình tốt hơn kỹ thuật của ác mộng?" Lưu Tiểu Viễn cảm thấy hơi khó nhưng có thể thử xem, ai bảo Lưu Tiểu Viễn thích thử thách những chuyện khó khăn chứ.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn bắt đầu hành động, hai tay lập tức đặt lên đỉnh núi của Cố Vũ Tịch.
"Em gái Có, đừng trách tôi, tôi làm vậy là để cứu cô, yên tâm, tôi đang cứu cô với một trái tim trong sáng!" Lưu Tiểu Viễn nhìn khuôn mặt yên tĩnh của Có Vũ Tịch nói.
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn bắt đầu dùng phương pháp của mình xoa bóp nơi đó của Có Vũ Tịch.
Thấy không có hiệu quả gì, Lưu Tiểu Viễn quyết định cởi trói cho Cố Vũ Tịch, vì tiếp xúc trực tiếp mới có thể phát huy hiệu quả tốt hơn.
"Xin lỗi nhé, em gái Có, tôi cũng là vì cứu cô, tôi trong sạch mà." Lưu Tiểu Viễn nói thêm một lần nữa, rồi bắt đầu động tay cởi quần áo của Cố Vũ Tịch.
Dưới sự cố gắng của Lưu Tiểu Viễn, phong cảnh trên người Cố Vũ Tịch hoàn toàn phơi bày trước mắt Lưu Tiểu Viễn, thấy cảnh đẹp mê người, Lưu Tiểu Viễn đáng xấu hồ là cứng đờ.
Chết tiệt, cảnh này thật sự mê người, quả nhiên là vô hạn phong cảnh ở trên đỉnh núi hiểm trở.
"Em gái Cố, để cứu cô, đành phải đắc tội!" Lưu Tiểu Viễn đưa hai tay ra lập tức bắt đầu động tay động chân trên người Cố Vũ Tịch.
Cùng với thủ pháp và kỹ thuật điêu luyện của Lưu Tiểu Viễn, Cố Vũ Tịch đột nhiên phát ra một tiếng thì thầm, xem ra có hiệu quả rồi.
Đã có hiệu quả, Lưu Tiểu Viễn càng ra sức hành động, mặc dù cảm giác mềm mại đó khiến Lưu Tiểu Viễn rất thích nhưng cũng khiến Lưu Tiểu Viễn rất khó chịu.
Chết tiệt, tay thì thỏa mãn nhưng cậu em bên dưới lại khó chịu vô cùng.
Ôi! Đàn ông cũng khổ, đừng thấy Lưu Tiểu Viễn bây giờ hai tay rất thoải mái nhưng ai hiểu được nỗi khổ của Lưu Tiểu Viễn.
Cùng với tốc độ của Lưu Tiểu Viễn ngày càng nhanh, tiếng thì thầm của Cố Vũ Tịch cũng ngày càng thường xuyên.
"Em gái Cố, cô mau tỉnh lại đi, tôi chịu không nồi nữa rồi!" Lưu Tiểu Viễn nhìn khuôn mặt ửng hồng của Cố Vũ Tịch, Lưu Tiểu Viễn nuốt nước bọt, thật sự khó chịu quái
Bạn cần đăng nhập để bình luận