Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 485: Cháu rể quốc dân 1

Chương 485: Cháu rể quốc dân 1Chương 485: Cháu rể quốc dân 1
Chương 485: Cháu rễ quốc dân 1
Sau một hồi thăm dò bằng lời nói, cuối cùng Lưu Tiểu Viễn cũng có thể xác định được Mộ Dung Vũ Yến không hề biết chuyện hôm nay Vương Kiến Quân đến tìm anh.
Theo lẽ thường, nếu không muốn để Mộ Dung Vũ Yến gây ra tin đồn, Vương Kiến Quân hẳn phải tìm Mộ Dung Vũ Yến nói chuyện trước, nói rõ ý mình với Mộ Dung Vũ Yến, sau đó mới đến tìm anh.
Nhưng từ lời nói của Mộ Dung Vũ Yến có thể biết được, Vương Kiến Quân căn bản không tìm Mộ Dung Vũ Yến nói chuyện, nếu không thì Mộ Dung Vũ Yến cũng sẽ không hẹn anh ra ngoài ăn tối tối nay.
Vì vậy, đối với chuyện Vương Kiến Quân đến tìm mình hôm nay, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy càng ngày càng đáng ngờ, nhưng rốt cuộc đáng ngờ ở chỗ nào thì anh lại không nói ra được.
Chỉ là trực giác mách bảo Lưu Tiểu Viễn, chuyện này có lẽ không đơn giản như vậy!
Ăn cơm xong, Lưu Tiểu Viễn cùng Mộ Dung Vũ Yến lái xe đi dạo một vòng ở Thủ Đô, cuối cùng Mộ Dung Vũ Yến đưa Lưu Tiểu Viễn trở về khách sạn.
"Lưu tiên sinh đúng không, chúng tôi có chút chuyện muốn tìm anh, mong anh ởi cùng chúng tôi một chuyến." Lưu Tiểu Viễn tiễn xe của Mộ Dung Vũ Yến đi rồi, đang định bước vào khách sạn, thì đột nhiên có hai người đàn ông từ bên cạnh đi ra chặn đường của Lưu Tiểu Viễn, CƯỜI nói.
Những người không biết tình hình còn tưởng hai người đàn ông đột nhiên xuất hiện này là bạn tốt của Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn liếc nhìn hai người, hờ hững nói: "Ông đây không rảnh, tránh ral"
Chết tiệt, các người bảo ông đây đi cùng các người là ông đây phải đi cùng các người sao? Các người nghĩ ông đây là đàn em của các người à?
Hai người vẫn không nhường đường, một người còn dùng lời lẽ đe dọa nói: "Lưu Tiểu Viễn, đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Biết điều thì tốt nhất nên đi cùng chúng tôi một chuyến."
Hừ, một tên tu vi Ám kình mà cũng dám ở trước mặt ông đây nói đến chuyện biết điều? Đã vậy thì ông đây sẽ cho anh uống một chén rượu phạt ngay bây giờ!
Lưu Tiểu Viễn đột nhiên đưa hai tay ra nắm lấy vai của người đàn ông vừa ra lời đe dọa, sau đó nhắc bồng anh ta lên rồi ném sang một bên.
Loạt động tác này thoạt nhìn có vẻ hơi phức tạp, nhưng từ lúc ra tay đến khi hoàn thành, Lưu Tiểu Viễn chỉ mát chưa đến một giây.
"Âm!" Người đàn ông này bị Lưu Tiểu Viễn ném thẳng xuống đất, mặc dù anh ta có tu vi Ám kình, nhưng cũng không kịp phản ứng gì.
Người đàn ông còn lại thấy vậy thì lập tức muốn ra tay với Lưu Tiểu Viễn. Chỉ có một chút bản lĩnh trẻ con này mà cũng dám đấu với anh à? Lưu Tiểu Viễn đương nhiên không để vào mắt, anh dễ dàng tránh được một chiêu của người đàn ông đánh tới, sau đó nhanh như chớp đá ra một cước.
Chỉ trong vòng chưa đầy mười giây, Lưu Tiểu Viễn đã giải quyết xong hai người đàn ông này, không hề rườm rà, nhanh chóng và gọn gàng.
"Về nói với ông chủ của các người, bảo anh ta đừng đến tìm tôi gây phiền phức, nếu còn có lần sau, bảo ông chủ của các người chuẩn bị mà dọn vào bệnh viện sống đi!"
Nói xong câu này, Lưu Tiểu Viễn bước vào khách sạn.
Nhân viên bảo vệ của khách sạn lập tức ngây người, còn có người lợi hại như vậy, chết tiệt, chuyện này làm mới thế giới quan của mình rồi!
Về lai lịch của hai người đàn ông này, Lưu Tiểu Viễn đã đoán được tám chín phần mười hai người đàn ông này có lẽ là do Vương Kiến Quân phái tới.
Tát nhiên, tất cả những điều này chỉ là phỏng đoán, nhưng khả năng này rất lớn. Bởi vì Vương Kiến Quân vừa tìm anh nói chuyện vào chiều nay, tối đã có người đến tìm anh gây phiền phức, ngoài anh ta ra thì Lưu Tiểu Viễn không còn liên hệ được đến ai nữa.
Hai người này do anh ta phái đến, thế thì kiểu gì cũng chuyển lời về cho anh ta mà thôi.
"Lưu tiên sinh, cậu về rồi à?" Lưu Tiểu Viễn vừa rút thẻ phòng chuẩn bị mở cửa, thì cửa phòng Triệu Tiền Hải đột nhiên mở ra, Triệu Tiền Hải bước ra, vẻ mặt kích động nói.
"Triệu lão tiên sinh, đã trế thế này rồi mà ông vẫn chưa nghỉ ngơi à." Gặp Triệu Tiền Hải, Lưu Tiểu Viễn cười hỏi.
"Lưu tiên sinh, mau tới, mau tới phòng tôi." Triệu Tiền Hải nói, trực tiếp kéo Lưu Tiểu Viễn vào phòng mình.
Vừa bước vào phòng Triệu Tiền Hải, Lưu Tiểu Viễn phát hiện trong phòng Triệu Tiền Hải có hơn chục người đang ngồi hoặc đứng, những người này Lưu Tiểu Viễn đều đã gặp qua một lần, đều là những thành viên tham gia cái gọi là đại hội thư pháp hôm nay.
"Lưu tiên sinh." Thấy Lưu Tiểu Viễn đi vào, những người này lập tức tiền lên chào đón, thân thiết gọi. Đối với sự nhiệt tình của những người này, Lưu Tiểu Viễn có chút không chịu nồi.
Cứ thử nghĩ mà xem, bị hơn chục cụ già vây quanh, từng người thân thiết chào hỏi như thế, ai mà phản ứng lại kịp cho được.
"Các vị lão tiên sinh mau ngồi đi, các vị nhiệt tình quá." Lưu Tiểu Viễn vội cười nói, để những cụ già này ngồi xuống.
Những cụ già này mới ngồi xuống, Triệu Tiền Hải lập tức nói: "Lưu tiên sinh, đây đều là bạn tốt của tôi, tối nay họ ở đây, chính là muốn cùng cậu trao đổi một số vấn đề về thư pháp."
Haizz! Về thư pháp thì Lưu Tiểu Viễn không biết gì cả, nhưng thấy mọi người nhiệt tình như vậy, Lưu Tiểu Viễn lại không tiện từ chối. Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn lại bắt đầu triệu hồi nhà thư pháp ra, bắt đầu cùng nhóm người Triệu Tiền Hải thảo luận một số ván đề về lĩnh vực thư pháp.
Lưu Tiểu Viễn triệu hồi ra đại gia thư pháp, thế nên kiến thức về thư pháp tất nhiên là không tầm thường. Nhóm người Triệu Tiền Hải nghe những kiến thức mà Lưu Tiểu Viễn nói, càng thêm kính phục Lưu Tiểu Viễn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận