Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 705: Kiểm soát 1

Chương 705: Kiểm soát 1Chương 705: Kiểm soát 1
Chương 705: Kiểm soát 1
Thị Huyết cổ độc đã bị giải trừ, tiếp theo là phải dạy cho tên trưởng thôn kia một bài học.
Lưu Tiểu Viễn đứng dậy, từng bước tiến về phía trưởng thôn, trưởng thôn thấy Lưu Tiểu Viễn đi về phía mình, sợ hãi lùi từng bước, vẻ mặt hoảng sợ hỏi: "Cậu... cậu muốn làm gì?"
"Tôi muốn làm gì?" Lưu Tiểu Viễn trực tiếp đá một cước, đá trưởng thôn vào ruộng rau bên cạnh, đau đến mức trưởng thôn kêu lên thảm thiết.
Lưu Tiểu Viễn đi đến bên trưởng thôn, trực tiếp xách trưởng thôn lên, tát thẳng vào mặt ông ta hai cái, đánh đến nỗi răng và máu của ông ta đều văng ra ngoài. "Anh bạn, xin cậu đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, tôi sai rồi..." Trưởng thôn vội vàng cầu xin.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Bây giờ biết cầu xin rồi, vậy lúc nãy sao không biết? Lúc nãy anh không phải rất ngông cuồng sao? Sao không ngông cuồng nữa rồi? Ngông cuồng thêm một lần cho tôi xem nào."
Trưởng thôn vội vàng nói: "Anh bạn, tôi sai rồi, tôi thực sự sai rồi, xin cậu đừng đánh nữa, lúc nãy là tôi mù mắt, xúc phạm đến cậu, cậu hãy tha cho tôi lần này."
"Sai rồi à, sai rồi thì phải chịu đòn!" Lưu Tiểu Viễn nói, lại tát thêm hai cái vào mặt trưởng thôn, lúc này mặt trưởng thôn đã sưng thành đầu heo.
"Anh bạn, tôi thực sự sai rồi... xin cậu đừng đánh nữa..." Trưởng thôn vừa nói vừa nước mắt nước mũi giàn giụa, vẻ mặt đáng thương, thực sự khiến người ta không nỡ.
"Lúc nãy hình như ông còn muốn đánh chủ ý vào vợ tôi phải không?" Lưu Tiểu Viễn cười hỏi.
Trưởng thôn lập tức lắc cái đầu sưng như đầu heo của mình như trống bỏi, phủ nhận việc mình không đánh chủ ý vào Tô Vũ. a9vq2
"Tôi ghét nhất những kẻ không trung thực, đã nói ra lời còn không dám thừa nhận, loại người này đáng bị đánh.” Nói xong, Lưu Tiểu Viễn túm lấy hai vai trưởng thôn, dùng đầu gối dùng sức thúc thẳng vào chỗ hiểm của trưởng thôn.
Lực của cú thúc này rất mạnh, Lưu Tiểu Viễn ước tính trưởng thôn dù không bị vỡ bi thì cũng phải mất một năm rưỡi không dám làm chuyện đó.
Trút được cơn tức trong lòng, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều, nghĩ xem có nên giải quyết luôn trưởng thôn không nhưng sau đó lại nghĩ, nếu tối nay giết trưởng thôn thì mình sẽ là nghỉ phạm lớn nhất, vì hai vợ chồng Thạch Đại biết trưởng thôn đã hẹn mình ra ngoài tối nay.
Vì vậy, tên khốn trưởng thôn này tối nay không thể giết được.
Đã không thể giết, vậy thì biến trưởng thôn thành con rối của mình, vì vậy, Lưu Tiểu Viễn lập tức triệu hồi một vị đại sư dùng độc, trực tiếp cho trưởng thôn ăn một viên thuốc nghe lời.
Sau khi cho trưởng thôn ăn thuốc nghe lời Lưu Tiểu Viễn nói: "Trưởng thôn, sau này ông chính là chân sai vặt của tôi, nếu ông không nghe lời, cũng không sao, dù sao ông cũng chỉ chết vì ruột gan nát bét mà thôi."
Trưởng thôn nghe đến bốn chữ ruột gan nát bét, lập tức sợ đến toàn thân run rấy, cách chết đó là một trong những cách chết khó chịu và kinh tởm nhát.
"Chủ nhân, cậu yên tâm, sau này tôi chính là chân sai vặt trung thành của cậu, tuyệt đối không có hai lòng." Trưởng thôn vội vàng đảm bảo với Lưu Tiểu Viễn.
Đối với việc trưởng thôn biết thời thế, Lưu Tiểu Viễn vẫn rất hài lòng, ít nhất là những kẻ sợ chết như trưởng thôn, không cần mình dùng quá nhiều thủ đoạn, ông ta sẽ ngoan ngoãn khai ra mọi chuyện.
"Tối nay là ai sai ông đến đây?" Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Trưởng thôn lập tức nói: "Là đại sư Tề Đông Sơn sai tôi đến, Tế Đông Sơn tuy không nói rõ là muốn đối phó với chủ nhân và phu nhân nhưng lời nói của anh ta chính là bảo tôi đến thu thập chủ nhân và phu nhân.”
Thực ra, Lưu Tiểu Viễn đã sớm đoán được trưởng thôn là do Tê Đông Sơn sai đến để đối phó với mình, hỏi như vậy chỉ là để xác nhận xem phỏng đoán của mình có chính xác không.
"lại sao ông lại nghe lời anh ta như vậy, anh ta bảo ông đến đối phó với vợ chồng chúng tôi, ông liền đến?" Lưu Tiểu Viễn tiếp tục hỏi.
"Là thế này, chủ nhân, tôi muốn cho con trai tôi bái Tề Đông Sơn làm sư phụ, vì vậy tôi mới nghe lời anh ta như vậy." Trưởng thôn trả lời thành thật, bây giờ mạng sống của mình đều nằm trong tay Lưu Tiểu Viễn, đương nhiên phải ngoan ngoãn nghe lời.
"Ông muốn cho con trai mình bái Tề Đông Sơn làm sư phụ như vậy, cuối cùng Tề Đông Sơn có gì lợi hại?" Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Tề Đông Sơn đã sai người đến giết mình, Lưu Tiểu Viễn đương nhiên cũng không thể bỏ qua tên tiểu nhân xảo trá này. Mà binh thư có câu, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.
Bản thân những cao thủ dùng độc như Tề Đông Sơn đã rất khó đối phó, mà Tề Đông Sơn lại là người đứng đầu trong lĩnh vực này, vì vậy, việc tìm hiểu thêm một số thông tin về anh ta là rất cần thiết. Trưởng thôn nói: "Tài dùng độc của Tề Đông Sơn có thể nói là số một số hai, ngay cả Thị Huyết cổ độc của tôi trước mặt anh ta cũng không chịu nổi một đòn, vì vậy, tôi mới sốt ruột muốn cho con trai mình bái anh ta làm sư phụ.”
Nói xong, trưởng thôn tiếp tục nói: "Chủ nhân, nếu cậu muốn đối phó với Tề Đông Sơn, phải hết sức cần thận, vì toàn thân Tề Đông Sơn đều là độc, chỉ cần sơ ý một chút là sẽ trúng độc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận