Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1430: Đó là bạn gái của cậu à?

Chương 1430: Đó là bạn gái của cậu à?Chương 1430: Đó là bạn gái của cậu à?
Chương 1430: Đó là bạn gái của cậu à?
"Lưu Tiểu Viễn." Trần Lập Huy thấy Lưu Tiểu Viễn đi vào cửa hàng quân áo, lập tức gọi một tiếng.
Lưu Tiểu Viễn đáp một tiếng, sau đó nói: "Thật khéo, Trần Lập Huy, cậu cũng ở đây à."
Sau khi chào hỏi xong, Lưu Tiểu Viễn mới phát hiện bên cạnh Trần Lập Huy còn có một người phụ nữ, người phụ nữ này hẳn là bạn gái của Trần Lập Huy.
"Lưu Tiểu Viễn, cậu đến đây mua sắm một mình à?" Trần Lập Huy nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Theo như Trần Lập Huy thấy, Lục Tư Dao vừa chạy vào căn bản không thể là bạn gái của Lưu Tiểu Viễn, một cô gái xinh đẹp như vậy không thể nào coi trọng một tên nghèo hèn như Lưu Tiểu Viễn.
Chuyện của Trương Dung Dung và Lưu Tiểu Viễn trước đây, sau đó mọi người cơ bản đều biết, cho nên, theo như Trần Lập Huy thấy, Lưu Tiểu Viễn ngay cả một người phụ nữ như Trương Dung Dung cũng không theo đuổi được thì càng không nói đến một người đẹp như Lục Tư Dao.
Thấy biểu cảm trên mặt Trần Lập Huy, còn có giọng điệu nói chuyện của anh ta, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy rất khó chịu.
Nếu không phải là bạn học cũ, Lưu Tiểu Viễn căn bản không muốn để ý đến tên này. Chắc chắn là lại muốn thể hiện sự hơn người trước mặt mình. Lưu Tiểu Viễn lười trả lời câu hỏi vô vị này của anh ta, Trần Lập Huy lập tức hỏi tiếp: "Lưu Tiểu Viễn, bây giờ cậu làm việc ở đâu?"
Lưu Tiểu Viễn liếc Trần Lập Huy một cái, nói: "Ở nhà làm ruộng."
Trần Lập Huy nghe vậy, liếc nhìn bạn gái của mình, trên mặt hai người đồng thời lộ ra một tia khinh thường.
Lưu Tiểu Viễn không quan tâm họ nghĩ gì, dù sao thì tôi có làm ruộng thì cũng sống thoải mái hơn hai người.
"Tiểu Viễn, có muốn tôi giới thiệu cho cậu một công việc không, dù sao cũng là bạn học, ở nhà làm ruộng không được, tôi không thể nhìn cậu sa ngã như vậy." Trần Lập Huy cười hì hì nói. Lưu Tiểu Viễn trực tiếp xua tay, nói: "Không cần, cảm ơn ý tốt của cậu."
Chết tiệt, đừng tưởng anh không biết ý đồ của anh ta, chẳng phải là chỉ muốn thể hiện ra ưu thế vượt trội hơn anh ở trước mặt anh sao? Đừng mơ anh cho anh ta cơ hội thể hiện!
"Tiểu Viễn, nếu cậu ở nhà làm ruộng, cẩn thận không tìm được bạn gái đấy." Trần Lập Huy cười hì hì nói.
Ngay lúc này, Lục Tư Dao chọn được một chiếc váy, cô gọi Lưu Tiểu Viễn: "Tiểu Viễn, anh xem em chọn chiếc váy này thế nào? Mặc vào có đẹp không?”
Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói: "Ừ, đẹp, Tư Dao của anh mặc gì cũng đẹp." Nghe Lưu Tiểu Viễn và Lục Tư Dao nói chuyện, Trần Lập Huy ngây người, nhìn cách Lưu Tiểu Viễn và Lục Tư Dao trò chuyện, dù là kẻ ngốc cũng biết họ là người yêu của nhau.
Vừa rồi, Trần Lập Huy còn nói Lưu Tiểu Viễn không tìm được bạn gái, bây giờ Lưu Tiểu Viễn trực tiếp dùng sự thật để tát anh ta một cái đau điếng, khiến Trần Lập Huy cảm thấy mặt mình nóng rát.
"Đó là bạn gái của cậu à?" Trần Lập Huy mang giọng điệu nghi ngờ hỏi, anh ta hơi không tin Lưu Tiểu Viễn sẽ tìm được một người bạn gái xinh đẹp như vậy.
Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói: "Phải, có vần đề gì không?"
Ngay lúc này, Lục Tư Dao cố ý nói với Lưu Tiểu Viễn: "Tiểu Viễn, vậy anh vào phòng thử đồ với em, giúp em thay đồ đi."
Lưu Tiểu Viễn biết Lục Tư Dao cố ý, chính là muốn làm cho Trần Lập Huy xem, tát thẳng vào mặt anh ta.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Được, Tư Dao, anh vào phòng thử đồ giúp em thay đồ."
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn tươi cười nhìn về phía Trần Lập Huy. Hừ, anh muốn ra oai trước mặt tôi à? Tôi đã không muốn khoa trương rồi, là do chính các người cứ ép tôi phải khoa trương đáy nhé.
Lưu Tiểu Viễn vốn tưởng rằng mọi người đều là bạn học, sau khi gặp nhau, hẳn là sẽ nói chuyện về tình hình gần đây, chứ không phải là thể hiện sự hơn người với nhau.
Vì vậy, khi gặp phải những người bạn học thích thể hiện sự hơn người như vậy, Lưu Tiểu Viễn lập tức tiền lên đáp trả, đồ khốn, dù sao thì có những người bạn học nhưữ vậy cũng chẳng sao, những người bạn học này dù bạn có gặp khó khăn thì họ cũng sẽ không giúp bạn, thậm chí còn có thể giẫm đạp lên bạn.
Đến phòng thử đồ, Lưu Tiểu Viễn bắt đầu giúp Lục Tư Dao thay đồ, nhưng Lục Tư Dao lại không cho Lưu Tiểu Viễn giúp, bảo Lưu Tiểu Viễn nhắm mắt lại.
Lưu Tiểu Viễn không vui nói: "Tư Dao, em như vậy là lừa dối tình cảm của anh, em như vậy là không tốt."
Lục Tư Dao liếc xéo Lưu Tiểu Viễn, nói: "Em ngại mà, bại hoại, anh nhắm mắt lại đi được không?"
Lưu Tiểu Viễn đầy vạch đen, nói: "Tư Dao, em nói xem trên người em có chỗ nào anh chưa từng nhìn, có gì mà phải ngại chứ."
Lục Tư Dao mặt đỏ ửng, bại hoại này lại nói ra những lời đáng xấu hồ như vậy, nói: "Không giống, nhanh nhắm mắt lại đi."
Lưu Tiểu Viễn không hiểu, có gì khác nhau chứ, đều là nhìn cả, có gì khác nhau, chẳng lẽ nhìn như vậy sẽ thấy nhiều hơn sao?
"Tự Dao, để chồng giúp em hoàn thành đi, được không?" Lưu Tiểu Viễn cười hì hì hỏi.
Lưu Tiểu Viễn đã bó trí kết giới ở đây rồi nên nói to thế nào cũng không sao, bên ngoài cũng không nghe thấy.
Ừm, dù có làm chuyện gì đó không thể miêu tả trong phòng thử đồ thì cũng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận