Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 425: Tiểu loli hung dữ 2

Chương 425: Tiểu loli hung dữ 2Chương 425: Tiểu loli hung dữ 2
Chương 425: Tiểu loli hung dữ 2
"Hừ! Dám bắt nạt anh trai tôi này! Xem anh còn dám bắt nạt anh trai tôi nữa không!" Tô Vân giải quyết xong Cao Chấn Vũ thì vẫn tức giận mắng mỏ Cao Chấn Vũ đang nằm trên mặt đất.
Lưu Tiểu Viễn chứng kiến cảnh này hoàn toàn ngây người, không ngờ Tô Vân, cô bé loli trông dễ thương xinh đẹp này lại hung dữ như vậy, một cao thủ Hoá kình trước mặt cô bé lại không có sức phản kháng.
Tát nhiên, điều này cũng có yếu tố Cao Chấn Vũ chủ quan, thế nên mới bị Tô Vân đá cho trở tay không kỊp.
Nhưng dù thế nào đi nữa, sức chiến đấu của Tô Vân là không thể nghi ngờ.
Hai người chị của Tô Vân, đều là những cao thủ đến đi không dấu vết, chắc hẳn sức chiến đấu của Tô Vân cũng không kém bọn họ là bao.
Mộ Dung Vũ Yến ngồi ở hàng ghế sau, cả người đều ngây ra, cô ta không ngờ một cô bé như Tô Vân lại lợi hại đến như vậy, quả thực làm cho người ta phải kinh ngạc.
Một lúc sau, Mộ Dung Vũ Yến nhìn Cao Chấn Vũ, rồi hỏi: "Anh ta sẽ không sao chứ?"
Lưu Tiểu Viễn cũng không biết, lỡ Tô Vân ra tay không biết nặng nhẹ, đánh chết Cao Chấn Vũ thì phiền to.
"Tô Vân, anh ta không sao chứ?” Lưu Tiểu Viễn lập tức hỏi.
Tô Vân lắc đầu, nói: "Anh ta không sao, chỉ bị em đánh ngất đi thôi"
Mộ Dung Vũ Yến nghe vậy, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó mở cửa xe xuống xe, xoa đầu Tô Vân, nói: "Em giỏi quát"
"Không phải Tô Vân giỏi, mà là người này quá yếu!" Tô Vân vừa nói vừa chỉ vào Cao Chấn Vũ đang nằm bát động trên mặt đắt.
Chết tiệt, cao thủ Hoá kình mà còn yếu, vậy thì phải cao thủ như thế nào mới không yếu đây?
Lưu Tiểu Viễn khóc không ra nước mắt, bản thân anh cho dù có hệ thống vô địch thần cáp giúp đỡ, e rằng cũng không đánh lại được cô bé loli trước mặt này, điều này thật sự quá đả kích.
Sau khi Mộ Dung Vũ Yến đi vào khách sạn, Lưu Tiểu Viễn gọi Tô Vân lên xe, lập tức lái xe rời đi. Còn về phần Cao Chấn Vũ nằm trên mặt đất thì chẳng thèm ai quan tâm đến cả, cứ kệ anh ta lúc nào tỉnh thì tỉnh!
Trên đường về, Lưu Tiểu Viễn không nhịn được hỏi Tô Vân, cô bé học võ với ai, Tô Vân nói là học với chị gái.
Lưu Tiểu Viễn lại hỏi thêm một số vấn đề về võ thuật, nhưng Tô Vân lại hoàn toàn không hiểu gì. Tuy thé, thân thủ của cô bé lại lợi hại như vậy, thật khiến người ta khó hiểu.
Sau khi về đến nhà, Lưu Tiểu Viễn bảo Tô Vân tự đi tắm, kết quả Tô Vân lại bảo Lưu Tiểu Viễn giúp cô bé tắm rửa, Tô Vân còn nói, ở nhà đều là chị gái giúp mình tắm.
Lưu Tiểu Viễn đương nhiên sẽ không đồng ý, lỡ lúc đó làm ra hành động gì quá trớn thì hỏng bét.
Không còn cách nào khác, Lưu Tiểu Viễn đành gọi mẹ mình dậy, để mẹ mình giúp Tô Vân tắm.
Với sự giúp đỡ của mẹ, Tô Vân cuối cùng cũng tắm xong, sau đó Lưu Tiểu Viễn phát hiện ra một vấn đề lớn, đó là Tô Vân không có quần áo sạch.
Áo thì thôi không thay cũng được, nhưng mà quân thì nhất định phải thay, trời nóng như thế này, nếu không thường xuyên thay giặt, Tô Vân còn nhỏ tuổi như vậy mà bị bệnh thì phải làm sao.
Cuối cùng, không còn cách nào khác, Lưu Tiểu Viễn đành để Tô Vân mặc một chiếc áo của mẹ, áo của mẹ mặc vào người Tô Vân, có thể làm váy ngắn, không cần mặc quân lót nữa. Mẹ lập tức giặt quần áo cho Tô Vân, sau đó dùng móc áo phơi lên.
Bây giờ là mùa hè, quần áo một đêm là khô.
"Tiểu Viễn, không thì ngày mai con dẫn Tô Vân ra phố mua hai bộ quần áo, không có quần áo để thay thì bất tiện lắm." Mẹ nói.
Cho dù mẹ không nói thì Lưu Tiểu Viễn cũng biết phải làm như vậy.
Tô Vân lên giường ngủ, trước khi ngủ, Lưu Tiểu Viễn đã dạy dỗ Tô Vân, nói với Tô Vân, sau này tắm phải tự tắm, không được nhờ người khác.
Dưới sự khuyên bảo vất vả của Lưu Tiểu Viễn, Tô Vân cuối cùng cũng gật đầu đồng ý, nói lần sau tắm nhất định sẽ tự tắm.
"Anh trai, Tô Vân buồn ngủ rồi." Nói xong, Tô Vân liền ôm lấy Lưu Tiểu Viễn.
"Vậy thì ngủ đi!" Lưu Tiểu Viễn nói, nhưng Lưu Tiểu Viễn lại không buồn ngủ, Tô Vân tuy còn nhỏ nhưng ngực đã bắt đầu phát triển, nửa đêm ôm mình như vậy, Lưu Tiểu Viễn thật sợ có ngày nào đó sẽ xảy ra chuyện.
Bây giờ, Lưu Tiểu Viễn thật sự hy vọng Tô Tuyết nhanh chóng đón em gái mình về, đừng giày vò anh trong đêm cô đơn thế này nữa.
Trong lúc suy nghĩ lung tung, Lưu Tiểu Viễn cũng chìm vào giác ngủ.
Tỉnh dậy, Lưu Tiểu Viễn phát hiện chăn không biết từ lúc nào đã bị Tô Vân hoặc chính anh đá ra, trên người hai người đều không đắp chăn. Còn Tô Vân thì nằm sấp trên giường ngủ rất ngon, một tay đặt trên ngực Lưu Tiểu Viễn, một chân vắt lên chân Lưu Tiểu Viễn.
Những điều này vẫn chưa phải là vấn đề nghiêm trọng, vấn đề nghiêm trọng là Tô Vân chỉ mặc một chiếc áo của mẹ anh, còn bên dưới hoàn toàn không có gì. Sau một đêm lăn qua lăn lại, vị trí từ dưới rốn trở xuống đều không được quân áo che phủ, chiếc mông nhỏ trắng nõn hoàn toàn lộ ra trước mắt Lưu Tiểu Viễn.
Vừa mới sáng mai ra mà đã nhìn thấy cảnh tượng hấp dẫn như vậy, cả người Lưu Tiểu Viễn đều cảm thấy không ồn. Mẹ kiếp, đây rõ ràng là sự cám dỗ trần trụi mà.
Lưu Tiểu Viễn rất muốn dời mắt đi, nhưng anh lại không nhịn được mà nhìn thêm hai lần.
Thật là cầm thú! Lưu Tiểu Viễn không nhịn được mà mắng thầm mình một câu. Nhưng nghĩ lại, đây không phải là anh có tình nhìn trộm. Hơn nữa, cảnh đẹp như vậy ngay trước mắt, nếu không nhìn, thì thật có lỗi với cảnh đẹp này.
"Ưml" Tô Vân bập bẹ một cái, hình như muốn trở mình. Nếu Tô Vân trở mình, thì vùng kín của cô bé nhát định sẽ lộ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận