Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 570: Tự tìm đến cửa

Chương 570: Tự tìm đến cửaChương 570: Tự tìm đến cửa
Chương 570: Tự tìm đến
cửa
Hay lắm, tôi còn chưa có ý định cướp bản đồ kho báu của anh, mà anh đã có ý định cướp ngọc của tôi à?
Anh muốn viên ngọc bích đế vương lục của tôi sao? Được thôi, lầy bản đồ kho báu của anh ra đổi!" Lưu Tiểu Viễn cười nói.
"Hừ! Tiểu tử, cậu đừng có mà rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!" Cao thủ Tiên Thiên nhất trọng cảnh bên cạnh Uông Siêu cuối cùng cũng lên tiếng.
Lưu Tiểu Viễn hờ hững đáp lại: "Rượu mời tôi cũng uống được, mà rượu phạt tôi cũng uống được, làm sao? Anh muốn cho tôi uống rượu nào?" "Tìm chết!" Gã Tiên Thiên nhất trọng cảnh thấy Lưu Tiểu Viễn dám trêu tức mình thì lập tức nổi giận, anh ta không nói một lời liền ra tay với Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn bây giờ đã là cao thủ Tiên Thiên nhị trọng cảnh, đối mặt với gã Tiên Thiên nhất trọng cảnh này, Lưu Tiểu Viễn hoàn toàn có thể tự tin chế ngự anh ta chỉ bằng một chiêu.
Vì vậy, khi gã Tiên Thiên nhất trọng cảnh kia đánh một chưởng tới, Lưu Tiểu Viễn không hề để tâm. Gã Tiên Thiên nhất trọng cảnh kia thấy Lưu Tiểu Viễn bình tĩnh như vậy, trong lòng cười lạnh liên tục, cho rằng Lưu Tiểu Viễn đang tìm đường chết.
Thấy chưởng lực sắp đánh trúng người, Lưu Tiểu Viễn cuối cùng cũng ra tay, chỉ thấy Lưu Tiểu Viễn giơ cả hai tay lên, sau đó đánh về phía trước.
"Âm!" Gã Tiên Thiên nhất trọng cảnh lập tức bị đánh bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đắt.
Đứng đối diện, Uông Siêu thấy cảnh này, lập tức choáng váng. Anh ta biết rất rõ bản lĩnh của cao thủ bên cạnh mình, nếu không thì anh ta cũng không cam tâm tình nguyện bỏ ra hơn mười triệu để mua bản đồ kho báu này cho anh ta.
Bây giờ, cao thủ của mình thậm chí còn chưa chạm đến góc áo của Lưu Tiểu Viễn, đã bị người ta đánh bay ra ngoài bằng một chưởng, điều này thật khiến người ta kinh ngạc.
Gã Tiên Thiên nhất trọng cảnh nằm trên đất ôm bụng khó khăn bò dậy ngồi trên đất, nhìn Lưu Tiểu Viễn, vẻ mặt sợ hãi hỏi: "Chẳng lẽ anh là cao thủ Tiên Thiên nhị trọng cảnh?"
Lưu Tiểu Viễn mỉm cười nói: "Chúc mừng anh đã trả lời đúng, nhưng không có phần thưởng."
Nói xong câu này, Lưu Tiểu Viễn vụt một cái đã đến trước mặt gã Tiên Thiên nhất trọng cảnh, ngồi xổm xuống cười hỏi: "Nói cho tôi biết, anh mua bản đồ kho báu này rốt cuộc có tác dụng gì?"
Đối phương nói: "Tôi chỉ cảm thấy bản đồ kho báu này có tác dụng, nên đã mua nó.”
Lưu Tiểu Viễn cười ha hả vỗ nhẹ vào mặt gã đàn ông hai cái, nói: "Nói dối cũng không biết nói, lúc anh nói dối, đôi mắt cứ láo liên, nhớ nhé, lần sau nói dối nhất định phải rút kinh nghiệm.” Thấy Lưu Tiểu Viễn đã vạch trần lời nói dối của mình, gã đàn ông vẫn không chịu nói thật, nói: "Những gì tôi nói đều là sự thật, anh không tin thì thôi.”
Lưu Tiểu Viễn vẫy tay ra hiệu với Uông Siêu, bảo anh ta cũng ngồi xuống, có chuyện muốn hỏi. Uông Siêu lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống, vẻ mặt sợ hãi nhìn Lưu Tiểu Viễn.
"Anh ta muốn bản đồ kho báu để làm gì?” Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Nếu anh dám lừa tôi, tôi cũng sẽ cho anh nếm thử cảm giác bị một chưởng đánh bay là như thế nào."
Uông Siêu lập tức sợ đến mức suýt khóc, vội vàng nói mình không biết, chỉ biết rằng bản đồ kho báu này là do gã đàn ông Tiên Thiên nhất trọng cảnh yêu cầu mình mua. Gã đàn ông Tiên Thiên nhất trọng cảnh này tên là Tả Tân Thiên, một năm trước đến Thủ Đô, sau đó không biết vì lý do gì, Tả Tân Thiên lại móc nối với gia đình Uông Siêu, Tả Tân Thiên ở nhà Uông Siêu, đó tuyệt đối là đãi ngộ cấp bậc khách quý.
Lần này nghe nói trong buổi đấu giá có một bản đồ kho báu, Tả Tân Thiên lập tức bảo Uông Siêu đưa mình đến để tham gia hoạt động đó.
Sau đó, sau khi nhìn thấy bản đồ kho báu này, Tả Tân Thiên phát hiện đây chính là bản đồ kho báu mà anh ta muốn tìm, thế là bảo Uông Siêu, bát kể phải trả giá bao nhiêu, cũng phải lấy được bản đồ kho báu này.
Gia đình Uông Siêu giàu có, thế nên anh ta mới có thể bỏ ra mười triệu hai trăm ngàn để mua tắm bản đồ kho báu đó.
Từ miệng Uông Siêu cũng không hỏi được gì, vậy thì chỉ có thể từ miệng Tả Tân Thiên mới có thể biết được một số manh mối về bản đồ kho báu.
Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Thành thật khai báo đi, đừng ép tôi ra tay."
Tả Tân Thiên liếc nhìn Lưu Tiểu Viễn, nói: "Tôi nói đều là sự thật, không lừa anh."
"Xem ra là anh mới là người rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt." Lưu Tiểu Viễn lập tức triệu hồi Đại sư chọc phá Châu Tinh Tỉnh, đưa cho anh ta một viên kẹo mút nói thật, kết quả là Đại sư Châu Tỉnh Tinh chỉ là nhân vật lợi hại thuộc phạm vi cao thủ Hóa kình, kẹo mút nói thật của anh ta đối với Tả Tân Thiên hoàn toàn không có tác dụng.
Bát đắc dĩ, Lưu Tiểu Viễn đành phải dùng biện pháp khác.
Sau một phen tra tấn, Tả Tân Thiên lập tức ngoan ngoãn khai báo thông tin về bản đồ kho báu.
Bản đồ kho báu này vốn là của nhà họ Tả, hơn một trăm năm trước, nhà họ Tả đã xuất hiện một nhân vật vô cùng lợi hại, đã là người Tu Chân, nhưng chỉ mới bước vào cảnh giới Luyện khí, nhưng như vậy đã rất lợi hại rồi.
Lúc đó, nhà họ Tả vì có vị cường giả cảnh giới Luyện khí này, có thể nói là giàu có nhất vùng, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, tích lũy được vô số của cải.
Nhưng người sợ nổi tiếng, lợn sợ béo, khối tài sản kếch xù nhà họ Tả lập tức khiến nhiều người thèm muốn, thế là một âm mưu nhằm vào nhà họ Tả bắt đầu triển khai.
Trong âm mưu này, nhà họ Tả suy sụp, về cơ bản đã bị đối thủ diệt cỏ tận gốc, chỉ có ông nội của Tả Tân Thiên là trốn thoát.
Tài sản của nhà họ Tả từ trước khi xảy ra chuyện đã sớm được giấu đi rồi. Trong số tài sản đó còn có một quyển bảo điển mà vị tiền bối lợi hại của nhà họ Tả tu luyện đến cảnh giới Luyện khi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận