Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1082: Hỏi manh mối

Chương 1082: Hỏi manh mốiChương 1082: Hỏi manh mối
Chương 1082: Hỏi manh
mối
Trần Xảo Linh đương nhiên nhớ, tối hôm đó gặp được Lưu Tiểu Viễn, mông cô đã bị Lưu Tiểu Viễn đánh, tên khốn này, thật quá đáng.
"Đương nhiên là nhớ, cả đời này em đều nhớ, tên khốn anh đánh em, lúc đó em hận anh muốn chét!" Trần Xảo Linh trợn mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, tức giận nói.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Xảo Linh, anh không nói chuyện đó, anh hỏi em còn nhớ người phụ nữ có tu vi Kim Đan kỳ đến sau đó không?"
Trần Xảo Linh gật đầu, nói: "Đương nhiên là nhớ, vì đó cũng là phụ nữ của tên khốn Lưu Tiểu Viễn anhl" Ôi! Người phụ nữ này, nói chuyện nghiêm túc với cô sao lại khó khăn đến vậy.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Người tu sĩ Kim Đan kỳ đó tên là Tô Tuyết, thực ra cũng là một Hồ Yêu, anh nghi ngờ Thánh nữ mà tộc Hồ Yêu tìm được lần này chính là cô ấy!"
Lời của Lưu Tiểu Viễn vừa nói ra, Dương Tâm Nhi và Trần Xảo Linh đều kinh ngạc.
Một lúc sau, Trần Xảo Linh mới hỏi: "Tiểu Viễn, anh nói thật chứ, Thánh nữ mới tìm được của tộc Hồ Yêu chính là người phụ nữ tối hôm đó?”
Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói: "Đương nhiên là thật, chị em Tô Tuyết ở nhà anh, trước đó anh đã nhận được điện thoại của em gái cô ấy, nói rằng cô ấy bị tộc Hồ Yêu bắt đi làm Thánh nữ!”
Chuyện này không có gì phải giấu giếm nên Lưu Tiểu Viễn đã kể hết cho hai cô gái, lát nữa vẫn cần hai cô gái giúp đỡ.
"Tiểu Viễn, anh có định cứu Tô Tuyết ra không?" Dương Tâm Nhi nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi, một câu đã hỏi đến trọng tâm vấn đà.
Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói: "Anh có ý định đó nhưng có cứu được hay không lại là một vấn đề khác."
Dương Tâm Nhi lập tức nói: "Chắc chắn là không cứu được, ít nhất là với tu vi hiện tại của chúng ta. Tiểu Viễn, anh cũng thấy rồi đáy, các trưởng lão của tộc Hồ Yêu đều là tu sĩ Hóa Thần kỳ, tu vi của tộc trưởng của họ càng cao thâm khó lường. Vì vậy, Tiểu Viễn, em khuyên anh nên tính toán kỹ càng." Chuyện này thực sự phải tính toán kỹ càng, không phải nhất thời bốc đồng là giải quyết được, bởi vì chênh lệch thực lực quá lớn, hơn nữa, đây là địa bàn của tộc Hồ Yêu.
Có câu nói, địa bàn của tôi tôi làm chủ, trên địa bàn của tộc Hồ Yêu thì họ làm chủ.
"Yên tâm đi, Tâm Nhi, chuyện này anh chắc chắn sẽ không làm bừa." Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói.
"Đúng rồi, hai em vẫn chưa nói cho anh biết, hai em có biết Thánh nữ mới tìm được ở đâu không?” Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Sau khi có được địa chỉ, Lưu Tiểu Viễn sẽ đến xác nhận xem có phải là Tô Tuyết không, nếu không phải Tô Tuyết, anh sẽ chơi ở tộc Hồ Yêu vài ngày, nếu thực sự là Tô Tuyết của mình, anh sẽ phải nghĩ cách Cứu CÔ ra.
Dương Tâm Nhi lắc đầu, nói: "Chúng em chỉ là khách, tộc Hồ Yêu sẽ không nói chuyện này cho chúng em biết."
Trần Xảo Linh nói theo: "Chị Tâm Nhi nói đúng, mặc dù chúng em là khách của tộc Hồ Yêu nhưng tộc Hồ Yêu cũng không nói hết mọi chuyện cho chúng em biết, có nhiều chuyện chúng em không biết."
Xem ra, chỉ có thể đặt hy vọng vào Tô Thần, hy vọng anh ta có thể nhanh chóng tìm ra câu trả lời.
Thấy vẻ thất vọng trên khuôn mặt Lưu Tiểu Viễn, Trần Xảo Linh lập tức an ủi: "Tiểu Viễn, không sao đâu, chúng em sẽ giúp anh hỏi thăm."
Lưu Tiểu Viễn cười gật đầu nói: "Ừ, nhớ cần thận, đừng hỏi quá lộ liễu, bị tộc Hồ Yêu nghi ngờ thì không tốt."
Ngay lúc này, Lưu Tiểu Viễn nghe thấy tiếng cãi vã bên ngoài, có vẻ như có chuyện gì xảy ra?
Lưu Tiểu Viễn lập tức đứng dậy khỏi ghế, nghĩ rằng có phải Tô Thần đã xảy ra chuyện gì không.
"Xảo Linh, Tâm Nhi, anh đi xem có chuyện gì." Lưu Tiểu Viễn nói xong liền bước ra khỏi phòng.
Dương Tâm Nhi và Trần Xảo Linh cũng muốn đi xem náo nhiệt, lập tức đi theo sau Lưu Tiểu Viễn, Trần Xảo Linh hét lên: "Tiểu Viễn, đợi chúng em với."
Đi theo hướng phát ra âm thanh, sau đó thấy Tô Thần bị hai trưởng lão của tộc Hồ Yêu xách theo, có vẻ như chuẩn bị ném ra ngoài.
Tô Thần thấy Lưu Tiểu Viễn đến, lập tức hét lớn: "Lưu Tiểu Viễn, Lưu Tiểu Viễn, cứu tôi, cứu tôi."
Lưu Tiểu Viễn còn muốn hỏi Tô Thần về tung tích của Tô Tuyết, vì vậy, anh vẫn phải cứu Tô Thần.
"Đợi đã!" Lưu Tiểu Viễn lập tức hét lên.
Hai trưởng lão của tộc Hồ Yêu thấy Lưu Tiểu Viễn, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tức giận, là đàn ông, cho dù Lưu Tiểu Viễn có là khách của tộc Hồ Yêu thì cũng không thể tùy tiện vào đây.
"Ai cho cậu vào đây?" Giọng của một trưởng lão mang theo một chút tức giận.
Lưu Tiểu Viễn liếc nhìn vị trưởng lão này, nói: "Tôi là khách của tộc Hồ Yêu các người, cô nói chuyện với tôi như vậy sao? Không hiểu chút phép tắc nào cả."
Nghe lời Lưu Tiểu Viễn nói, hai vị trưởng lão tức đến mặt mày xanh mét, cảm thấy Lưu Tiểu Viễn quá hỗn xược nhưng Lưu Tiểu Viễn đúng là khách của tộc Hồ Yêu, ít nhát là ở thời điểm hiện tại.
"Đây là nơi ở của nữ giới, sau này xin cậu đừng đến đây nữa." Một trong hai vị trưởng lão nói.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Tại sao không thể đến? Là phụ nữ, cũng cần đàn ông, đàn ông cũng cần phụ nữ. tộc Hồ Yêu các người đừng vì lúc phụ nữ cần đàn ông mới gọi đàn ông đến, lúc không cần thì đá đàn ông ra, như vậy là quá bạc tình.”
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói ra những lời bạc tình trước mặt nhiều người như vậy, hai vị trưởng lão tức đến mặt mày lạnh tanh, tên này đúng là đáng ghét!
Bạn cần đăng nhập để bình luận