Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1458: Dụ dỗ

Chương 1458: Dụ dỗChương 1458: Dụ dỗ
Chương 1458: Dụ dỗ "Lưu tiên sinh, anh có thể cõng người ta đi được rồi" Thư ký Thái thấy Lưu Tiểu Viễn vẫn đứng im, liền nũững nịu thúc giục.
Lưu Tiểu Viễn nghe vậy, mới đưa hai tay ra nâng hai chân của thư ký Thái lên.
Khi hai tay chạm vào đôi chân đi tất đen của thư ký Thái, Lưu Tiểu Viễn chỉ cảm thấy dục vọng bốc lên, muốn lập tức cưỡng bức thư ký Thái ngay tại chỗ.
Nhưng lý trí của Lưu Tiểu Viễn vẫn chiến thắng dục vọng, cõng thư ký Thái đi ra khỏi núi.
Bí thư thôn thấy cảnh này, từ xa đã đi tới.
"Sao vậy? Thư ký Thái?" Bí thư thôn vẻ mặt quan tâm hỏi.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Bí thư thôn, chú không cân lo lắng, thư ký Thái chỉ bị treo chân thôi." Nghe thư ký Thái bị treo chân, bí thư thôn lập tức nói: "Thư ký Thái, cô để tôi xem nào, tôi có một chút kinh nghiệm về chấn thương, biết đâu tôi có thể chữa khỏi chân cho cô."
Lưu Tiểu Viễn nhìn bí thư thôn, gã này từ bao giờ lại biết chữa chấn thương rồi? Xem ra, gã này định lợi dụng thư ký Thái rồi. Cái gọi là chữa bệnh này là giả, thực ra chỉ là muốn sàm sỡ thôi. Thư ký Thái dường như đã nhìn thấu ý đồ của bí thư thôn, thêm vào đó chân của thư ký Thái cũng không hề bị trẹo, vì vậy, cô cười lắc đầu nói: "Bí thư thôn, không cần đâu, chân tôi không nghiêm trọng, nghỉ ngơi một chút là khỏi."
Bí thư thôn nói quá lên: "Thư ký Thái à, chấn thương ở chân như này rất nghiêm trọng, nếu làm tổn thương đến gân cốt thì phiền phức lắm, cái câu là thương gân động cốt phải dưỡng một trăm ngày, thư ký Thái, hay là để tôi chữa cho cô một chút, tránh để lại di chứng." "Đúng vậy, thư ký Thái, hay là để bí thư thôn xem cho cô đi. Vương Sinh nhìn thư ký Thái nói, ông ta còn tưởng chân thư ký Thái bị trẹo thật.
Thư ký Thái cười nói: "Thực sự không sao đâu, tôi nghỉ ngơi một chút là khỏi, không sao đâu.
Bí thư thôn lập tức nói: "Tiểu Viễn, cậu có mệt không, thân là bí thư thôn, để tôi cõng giúp cậu nhé."
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Bí thư thôn, sao lại thế được, chú là bí thư thôn mà, sao có thể để chú cõng người khác chứ.
Bí thư thôn nói: "Tiểu Viễn, cậu nói gì vậy, chính vì tôi là bí thư thôn nên tôi mới phải gương mẫu, phải làm gương."
Nghe bí thư thôn nói vậy, Lưu Tiểu Viễn nổi hết cả da gà, tên này đúng là không biết xấu hổ, có thể nói ra những lời vô liêm sỉ như vậy, rõ ràng là muốn lợi dụng thư ký Thái.
Xem ra, bí thư thôn này đúng là một lão dê già.
"Được thôi, nếu bí thư thôn đã nói vậy, vậy thì được, làm phiên bí thư thôn rồi." Nói xong, Lưu Tiểu Viễn để bí thư thôn cõng thư ký Thái.
Nghe vậy, bí thư thôn mừng lắm, cuối cùng cũng có thể cõng được cô thư ký xinh đẹp này rồi, theo bí thư thôn thấy thì dù chỉ được cõng một lân thì cũng đáng.
"Không cần đâu, Lưu tiên sinh, tôi thấy chân mình bỗng nhiên đỡ rồi." Thư ký Thái vội nói với Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn cười quay đầu nhìn thư ký Thái một cái, nói: "Thư ký Thái, chân cô thực sự đỡ rồi sao? Nếu chưa đỡ thì đừng miễn cưỡng, bí thư thôn chúng tôi vẫn rất khỏe, khiêng một trăm cân đồ cũng thấy nhẹ như không.
Bí thư thôn lập tức chen vào nói: "Đúng vậy, thư ký Thái, tôi rất khỏe. khiêng cả trăm cân đồ cũng dễ như trở bàn tay."
Nghe vậy, thư ký Thái tức giận, nhân lúc mọi người không chú ý liền véo Lưu Tiểu Viễn một cái. Chết tiệt! Đàn bà đúng là độc ác nhất, anh đây tốt bụng muốn cõng cô, cô không những không cảm ơn mà còn véo anh, đúng là chó cắn Lã Động Tân.
"Không sao rồi, tôi thực sự không sao rồi.' Thư ký Thái lập tức từ trên người Lưu Tiểu Viễn xuống.
Sau khi xuống đất, thư ký Thái lập tức cười nói: "Mọi người xem, tôi thực sự không sao rồi, được rồi, mọi người không cân lo lắng nữa." Nói xong, thư ký Thái nhân lúc mọi người không chú ý lại nhanh chóng véo vào eo Lưu Tiểu Viễn.
Chết tiệt! Lại véo anh, người phụ nữ này, anh có chọc ghẹo hay làm gì cô ta đâu mà cứ véo anh mãi thế?
"Được rồi, hôm nay khảo sát đến đây thôi, chúng ta về thôi." Vương Sinh nói.
Bí thư thôn lập tức nói: "Vậy thì về nhà tôi đi, tôi bảo bà nhà tôi chuẩn bị bữa tối ngay, được không?" Nói xong, ánh mắt của bí thư thôn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào thư ký Thái.
Thư ký Thái lắc đầu nói: "Tôi thấy chúng ta vẫn nên đến nhà Lưu tiên sinh đi, lát nữa ông chủ Thương về cũng dễ tìm chúng ta, đúng không Vương Sinh?" Vương Sinh gật đầu nói: "Cũng được, để khỏi cho ông chủ Thương phải tìm chúng ta, vậy thì đến nhà Lưu tiên sinh đi." "Lưu tiên sinh, lại làm phiên cậu rôi." Vương công cười nói với Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Có gì mà phiên chứ, hai người đến nhà tôi nghỉ ngơi là cho tôi thể diện rồi, tôi còn chưa kịp vui đây.
Cô thư ký cười nói: "Vẫn là Lưu tiên sinh tốt, lại làm phiền Lưu tiên sinh rồi."
Gặp cô thư ký này, Lưu Tiểu Viễn thâm nghĩ may mà không phải ngày nào cũng ở cùng cô ta, nếu ngày nào cũng ở cùng cô thư ký thì ai chịu nổi sự quyến rũ này của cô ta chứ.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Tôi thích học tập Lôi Phong mà. Sau khi về đến nhà Lưu Tiểu Viễn, thư ký Thái liên nói với Lưu Tiểu Viễn: " Lưu tiên sinh, cho tôi tham quan nhà anh một chút nhé.Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Thư ký Thái, nhà tôi có gì mà tham quan, chỉ là một căn nhà nông thôn bình thường thôi, không có gì để tham quan đâu." Lưu Tiểu Viễn trong lòng sáng như gương, thư ký Thái nói muốn tham quan nhà anh, thực ra là muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi của anh.
Đối với hành vi này của thư ký Thái, Lưu Tiểu Viễn thực sự không thể hiểu nổi, một người phụ nữ lại đi chiếm tiện nghi của đàn ông, thật không thể tin nổi.
Thư ký Thái cười nói: "Lưu tiên sinh, tôi chỉ tò mò thôi mà, anh hãy thỏa mãn chút tò mò nhỏ nhoi này của tôi đi, được không Lưu tiên sinh?”
Chết tiệt! Cô làm nũng với tôi làm gì? Cô làm nũng với bí thư thôn đi. Lúc này, Tô Tuyết đi tới, cười nói: "Thư ký Thái, nếu cô muốn ngắm ngôi nhà này thì để tôi dẫn cô đi tham quan nhé."
Thư ký Thái liếc nhìn Tô Tuyết, người phụ nữ trước mặt này dù ở phương diện nào cũng đều hơn mình, chỉ là không biết ăn mặc như mình, chẳng trách Lưu tiên sinh không hứng thú với mình.
"Thôi vậy, tôi vẫn nên đi nghỉ ngơi một chút." Thư ký Thái liếc nhìn Tô Tuyết, nhàn nhạt nói.
Tô Tuyết liếc nhìn Lưu Tiểu Viễn, ý tứ rất rõ ràng, rõ ràng là đang nói, anh lại đi trêu chọc một yêu nữ rồi, xem lát nữa xử lý anh thế nào. Lưu Tiểu Viễn buồn bực không thôi, anh căn bản không đi trêu chọc cô thư ký này, hoàn toàn là cô ta tự bám lấy anh, liên quan gì đến anh chứ.
"Nếu thư ký Thái không muốn tham quan thì tôi đi làm việc trước đây, nếu thư ký Thái muốn tham quan thì có thể gọi tôi." Tô Tuyết liếc nhìn thư ký Thái, cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận