Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 732: Anh cõng em 2

Chương 732: Anh cõng em 2Chương 732: Anh cõng em 2
Chương 732: Anh cõng em 2
Ngoài ra, do quần áo mùa hè đều khá mỏng, cộng thêm mò hôi làm ướt nên khi đôi gò bồng đảo đầy đặn của Lục Tư Dao áp chặt vào lưng Lưu Tiểu Viễn, Lưu Tiểu Viễn có thể cảm nhận rõ ràng sự mềm mại truyền đến từ phía trên.
Mặc dù cách một lớp vải nhưng cảm giác mềm mại đó khiến Lưu Tiểu Viễn không khỏi nghĩ ngợi lung tung.
Lưu Tiểu Viễn không còn là trai tân nữa, cộng thêm đã lâu không được ăn thịt nên có chút kích động muốn đặt Lục Tư Dao xuống rồi xử lý tại chỗ.
Nhưng lý trí vẫn chiếm ưu thé, biết rằng bây giờ không phải lúc. Hơn nữa, theo từng bước đi, đôi gò bồng đảo của Lục Tư Dao tự nhiên không thể tránh khỏi việc cọ xát với lưng Lưu Tiểu Viễn, có thể nói là đang thử thách sức chịu đựng của Lưu Tiểu Viễn.
Hơn nữa, hai tay của Lưu Tiểu Viễn còn đỡ lấy cặp mông mềm của Lục Tư Dao, cảm giác đó thì khỏi phải nói, rất thoải mái.
"Chết tiệt, thật muốn mạng người mà." Lưu Tiểu Viễn cảm thấy mình cõng Lục Tư Dao trên lưng, cả người đều khó chịu, trong lòng có một ngọn lửa đang bùng cháy, rất khó chịu.
Lưu Tiểu Viễn khó chịu, Lục Tư Dao cũng khó chịu không kém, mặc dù không phải đi bộ nữa, thoải mái hơn một chút nhưng đôi gò bồng đảo đầy đặn của mình cọ xát với lưng Lưu Tiểu Viễn, khiến Lục Tư Dao cảm thấy tê dại, cảm giác như bị điện giật khiến cho phía dưới của Lục Tư Dao có chút ướt át.
Cộng thêm một đôi tay của Lưu Tiểu Viễn đỡ lấy cặp mông mềm của Lục Tư Dao, càng khiến Lục Tư Dao khó chịu hơn.
Lục Tư Dao vẫn là lần đầu tiên được đàn ông cõng, tất nhiên, hồi nhỏ được bố cõng thì hoàn toàn không giống.
Ngửi thấy mùi đàn ông và mùi mồ hôi tỏa ra từ người Lưu Tiểu Viễn, Lục Tư Dao cũng cảm thấy bụng dưới của mình bốc lên một ngọn lửa.
Tình hình của hai người hoàn toàn là củi khô gặp lửa, chỉ cần một chút là bùng cháy, đáng tiếc là bây giờ đang vội đi giải cứu những đứa trẻ bị bắt cóc, không có thời gian và cơ hội, cả hai đều phải cố gắng kìm nén ngọn lửa trong lòng.
Một giờ sau, cuối cùng cũng đến đích, Lưu Tiểu Viễn buông Lục Tư Dao xuống, cả người đều thở phào nhẹ nhõm, không phải vì mệt, mà là vì cõng Lục Tư Dao, tiếp xúc cơ thể với Lục Tư Dao khiến Lưu Tiểu Viễn khó chịu vô cùng.
"Là ngôi nhà này." Tô Vũ chỉ vào ngôi nhà có tường bao quanh phía trước.
Ngôi nhà này vẫn là kết cấu bằng gỗ, tường bao cũng là tường đất nhưng lại rất bề thế, hẳn là nhà của một gia đình quyền quý.
"Làm sao bây giờ?” Lục Tư Dao nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi, không thể xông thẳng vào được, chúng ta không có bằng chứng gì, cứ xông vào như vậy, người ta sẽ kiện chúng ta tội xâm phạm nhà riêng.
Lưu Tiểu Viễn nhìn Tô Vũ hỏi: "Tô Vũ, cô thực sự nhìn thấy có người đưa mấy đứa trẻ vào ngôi nhà này sao?"
Tô Vũ nói: "Tôi tận mắt nhìn thấy, còn có thể giả được sao. Sao thé, Lưu Tiểu Viễn, anh còn nghi ngờ tôi lừa anh sao?”
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Tất nhiên là tôi biết cô sẽ không lừa tôi rồi."
"Đi thôi, chúng ta vào ngay bây giờ nhưng chúng ta giả vờ là đến đây du lịch, nói là muốn xin trọ một đêm, sau đó chúng ta nhân cơ hội tìm hiểu tình hình bên trong, hai người thấy thế nào?" Lưu Tiểu Viễn nói ra suy nghĩ của mình, hỏi ý kiến của hai người. Lục Tư Dao gật đầu nói: "Ử, cách này không tệ, chúng ta cứ làm như vậy."
"Tô Vũ, cô thấy thế nào?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Tô Vũ hỏi, vì cô vẫn chưa bày tỏ ý kiến.
Tô Vũ cười nói: "Hai vợ chồng các người đều đồng ý rồi, tôi còn nói gì được nữa, ởi thôi."
"Được rồi, lát nữa Tư Dao và tôi sẽ đóng giả làm người yêu, Tô Vũ, cô sẽ đóng giả làm chị họ của Tư Dao." Lưu Tiểu Viễn nói, trước khi vào phải nói rõ thân phận, đừng để đến lúc đó nói không thống nhát, khiến người khác nghỉ ngờ.
Lục Tư Dao có chút không muốn, hỏi: "Tại sao lại để cô ấy làm chị họ của em?”
Tô Vũ cười khúc khích nói: "Vì tôi lớn tuổi hơn cô, nếu cảnh sát xinh đẹp thừa nhận mình lớn tuổi hơn tôi, vậy thì tôi sẽ làm em họ của cô."
Lục Tư Dao lập tức không nói gì nữa, cô mới không thừa nhận mình lớn tuổi hơn Tô Vũ, tuổi trẻ chính là vốn liếng.
"Cộc cộc!" Lưu Tiểu Viễn tiến lên gõ cửa nhà đối phương, không lâu sau, cửa kẽo kẹt mở ra một chút, đầu của một người đàn ông trung niên thò ra từ khe hở giữa hai cánh cửa, hỏi: "Các người tìm ai?"
Người đàn ông trung niên này trông rất gian xảo, nhìn là biết không phải người tốt, tuy rằng không thể đánh giá một con người qua vẻ bề ngoài nhưng đôi khi chỉ cần nhìn vào ngoại hình của một người là có thể đoán được tính cách của người đó. Vì vậy, ngay từ cái nhìn đầu tiên nhìn thấy người đàn ông này, Lưu Tiểu Viễn đã cảm thấy đối phương không phải là người tốt.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Vị đại ca này, là thế này, tôi và bạn gái cùng chị họ của cô ấy đến đây du lịch, anh xem trời đã chiều rồi, chúng tôi cũng mệt rồi, muốn xin trọ ở nhà anh một đêm, yên tâm, chúng tôi sẽ không ăn ở không đâu."
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, đối phương nói: "Nhà chúng tôi không cung cấp chỗ ở!" Nói xong, đối phương liền rụt đầu vào, định đóng sập hai cánh cửa lại.
Lưu Tiểu Viễn lập tức dùng hai tay đây cửa, không cho đối phương đóng lại.
"Anh làm gì vậy?" Thấy Lưu Tiểu Viễn không cho mình đóng cửa, đối phương tức giận hỏi.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Vị đại ca này, làm phiền anh cho chúng tôi xin trọ một đêm, chỉ một đêm thôi, sáng mai chúng tôi sẽ đi ngay. Chúng tôi chỉ cần một phòng là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận