Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 366: Đại ca, tôi đầu hàng

Chương 366: Đại ca, tôi đầu hàngChương 366: Đại ca, tôi đầu hàng
Chương 366: Đại ca, tôi đầu hàng
Loại người như Thảm Á Quang làm sao có thể chịu đựng được sự tra tấn này chứ. Chưa đầy mười giây sau, Thâm Á Quang đã không chịu nỗi.
"Mày... Mày đã làm gì tao? Đừng... Đừng làm nữa... Tao... Tao đầu hàng!" Thảm Á Quang vừa lăn lộn trên đất vừa câu xin.
"Vừa nãy không phải còn cứng miệng lắm sao?" Lưu Tiểu Viễn đứng bên cạnh Thẩm Á Quang, dùng khí thế cao cao tại thượng hỏi.
Thảm Á Quang vội vàng lắc đầu nói không dám, nói mình sai rồi. Lưu Tiểu Viễn thấy hành hạ anh ta cũng hòm hòm rồi thì mới trừ cơn đau trên người Thâm Á Quang. "Quỳ xuống trước mặt bạn tôi, xin lỗi cậu ấy!" Lưu Tiểu Viễn nói với Thâm Á Quang.
Lúc này Thảm Á Quang đã ngoan ngoãn, nghe lời Lưu Tiểu Viễn, không dám nói hai lời, lảo đảo đi đến bên cạnh Lưu Long Huy, trực tiếp quỳ xuống.
Người ta vẫn nói dưới gối đàn ông có vàng, nhưng đối với Thâm Á Quang lúc này, đó đều là chuyện vớ vần, chỉ cần có thể giữ được mạng sống mới là thật.
"Người anh em, tôi sai rồi, tôi sai rồi!" Thảm Á Quang quỳ trước mặt Lưu Long Huy xin lỗi.
Hai anh em Trần Thăng Trần Yến thấy chỗ dựa của mình là Thảm Á Quang bị Lưu Tiểu Viễn thu phục, thì lập tức cảm thấy cả người lạnh toát. Bọn họ không biết Lưu Tiểu Viễn sẽ xử lý mình như thế nào.
Lưu Tiểu Viễn liếc nhìn anh em Trần Yến, nói với Lưu Long Huy: "Long Huy, chuyện tiếp theo, cậu cứ tự mình xử trí."
Lưu Long Huy nghỉ ngơi một lúc, một đòn của Thâm Á Quang vừa rồi cũng không còn đau nữa.
Lưu Long Huy từ từ đi về phía chiếc Toyota Prado của Thảm Á Quang, Trần Yến ngồi ở ghế phụ, thấy Lưu Long Huy từng bước tiến về phía mình, thì sợ đến mức toàn thân run rấy, trong mắt tràn đầy vẻ Sợ hãi.
"Không được giết con gái tôi!" Bố mẹ Trần Yến thấy vậy, định tiến lên ngăn cản.
Lưu Tiểu Viễn lập tức ngăn cản bố mẹ Trần Yến, nói: "Chú, dì, đây là chuyện của những người trẻ tuổi, hai người đừng xen vào!”
Bó mẹ Trần Yến căn bản không nghe lời khuyên, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy cứ làm cho hai người ngát đi là được, như vậy sẽ yên tĩnh!
Trần Yến sợ hãi đóng cửa số xe và cửa xe lại, Lưu Long Huy căn bản không mở được, Lưu Long Huy tức lắm, nhìn trái nhìn phải, đột nhiên phát hiện không xa có một tảng đá khá lớn, Lưu Long Huy lập tức chạy tới nhặt tảng đá lên.
Thấy tảng đá trong tay Lưu Long Huy, kẻ ngốc cũng biết Lưu Long Huy tiếp theo sẽ làm gì.
"Đừng đập cửa số xe của tôi!" Thẩm Á Quang đau như cắt, chiếc xe này anh ta mới mua chưa được bao lâu, nếu bị đập hỏng thì xót ruột lãm. Trần Yến trong xe thì hét lên sợ hãi, cổ rụt lại, sắp thành đà điều đến nơi.
Lưu Tiểu Viễn sợ Lưu Long Huy nhìn thấy Trần Yến thì tức giận mắt lý trí, sau đó làm ra chuyện gì đó không sáng suốt, liền vội vàng nói: "Long Huy, cậu đừng làm bậy!”
Mặc dù chuyện này là do Trần Yến, con tiện nhân này không đúng, nhưng chỉ cần dạy dỗ một trận là được, tuyệt đối không thể gây ra án mạng, nếu không thì thiệt người thiệt mình!
Lưu Long Huy nói: "Tôi biết, Lưu Long Huy tôi là một đắng nam nhỉ đầu đội trời chân đạp đất, tôi sẽ không vì con tiện nhân này mà đánh mắt tương lai của mình đâu!"
Lưu Long Huy cầm tảng đá trong tay đập mạnh vào cửa số xe, chỉ nghe tháy tiếng rắc, cửa số xe đẹp đẽ kia lập tức đầy những vết nứt như mạng nhện.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
"ÁI" Trần Yến ngồi ở ghế phụ hét lên sợ hãi, nhưng vì hiệu ứng cách âm của xe khá tốt, cho dù tiếng hét của cô ta có lớn đến đâu thì bên ngoài nghe vào cũng chỉ như tiếng muỗi kêu.
Lưu Long Huy lại đập thêm một nhát nữa, lập tức cửa số xe đó bị phá hỏng, tiếng loảng xoảng, bên trong bên ngoài xe rơi ra rất nhiều mảnh vỡ thủy tinh.
"Con tiện nhân!" Lưu Long Huy túm lấy tóc Trần Yến, tát một cái vào mặt Trần Yến.
Trần Yến sợ đến toàn thân run rây, run rây cầu xin: "Long Huy, em... em sai rồi, em... em sẽ bỏ đứa bé này, sau đó sinh con cho anh, Long Huy, anh hãy tin em...”
Lưu Long Huy trừng mắt nhìn Trần Yến, vẻ tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống Trần Yến.
"Con tiện nhân!" Lưu Long Huy nói xong, lại tát thêm một cái, sau đó buông tay đang túm tóc Trần Yến, bỏ đi!
"Tiểu Viễn, chúng ta đi thôi!" Lưu Long Huy tát Trần Yến hai cái, cơn tức trong bụng vẫn chưa tiêu tan hoàn toàn, nhưng có thể làm sao? Chẳng lẽ thật sự giết chết con tiện nhân Trần Yến này, đến lúc đó mình cũng phải đền mạng, không đáng!
"E rằng không đi được ngay đâu!" Lưu Tiểu Viễn đã nghe thấy tiếng còi cảnh sát rồi, là một cao thủ Hóa Kình, thính giác của anh đương nhiên nhạy bén hơn người thường rất nhiều.
Lưu Long Huy hỏi: "Sao vậy? Còn chuyện gì nữa sao?”
Lưu Tiểu Viễn nói: "Cậu sẽ biết ngay thôi!"
Không lâu sau, mọi người đều nghe thấy tiếng còi cảnh sát, Lưu Long Huy có vẻ hơi chột dạ, chuyện hôm nay nói chung là lỗi của bọn họ. Trần Yến cắm sừng Lưu Long Huy, đó chỉ là chuyện đạo đức, còn việc ra tay đánh người rồi đập xe của người khác thì đó là vi phạm pháp luật.
Lưu Long Huy dù là kẻ mù luật thì cũng biết những điều cơ bản này.
"Tiểu Viễn, chúng ta mau đi thôi!" Lưu Long Huy muốn nhân lúc cảnh sát chưa đến, chuồn sớm cho lành. Tuy nhiên, Lưu Tiểu Viễn rõ ràng không đồng ý như vậy, bởi vì như vậy sẽ có nghi ngờ là bỏ trốn khỏi hiện trường, đến lúc đó cảnh sát tìm đến tận cửa thì không hay ho gì.
Vì vậy, chuyện hôm nay, giải quyết tại chỗ là tốt nhất!
Quan trọng hơn là, Lưu Tiểu Viễn bây giờ không còn là Lưu Tiểu Viễn vô danh tiểu tốt như trước nữa rồi.
Thắm Á Quang đang quỳ trên mặt đất nghe thấy tiếng còi cảnh sát, lập tức đứng dậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ vênh váo.
"Máy thằng ranh, chúng mày chết chắc rồi!" Thâm Á Quang đắc ý nói.
Thảm Á Quang vênh váo như vậy là vì tên này quen biết một hai người có chức có quyền, hơn nữa trong túi cũng không thiếu tiền, cộng thêm hôm nay bản thân mình là nạn nhân, nên Thẳm Á Quang mới cười đắc ý như vậy.
Lưu Tiểu Viễn trừng mắt nhìn Thắm Á Quang, hỏi: "Mày có tin là tao lại cho mày nếm lại cái mùi vị sống không bằng chết như vừa nãy không?”
Vừa nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, Thẩm Á Quang lập tức co rúm lại, cả người cảm thấy không được khỏe. Cái mùi vị vừa nãy, dù có đánh chết Thảm Á Quang cũng không muốn ném lại lần nữa.
Rất nhanh, xe cảnh sát đã đến, ba nam cảnh sát bước xuống xe, rong đó người lớn tuổi nhất khoảng bốn mươi tuổi, hẳn là đội trưởng của ba người này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận