Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 513: Trong mắt tôi, chú út của ông cũng

Chương 513: Trong mắt tôi, chú út của ông cũngChương 513: Trong mắt tôi, chú út của ông cũng
Chương 513: Trong mắt tôi, chú út của ông cũng chỉ là đồ bỏ đi 1
Đường Trung Tín thấy Diệp Giang khinh thường mình như vậy thì trong lòng tuy tức giận, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười, nói: "Đúng là vãn bối."
"Hôm nay đến nhà họ Diệp chúng tôi có chuyện gì?" Lúc này Diệp Giang giống như gia chủ nhà họ Diệp vậy.
Đường Trung Iín lập tức cười nói: "Vãn bối hôm nay đến đây, chính là muốn hợp tác với nhà họ Diệp, cùng nhau đối phó với Lưu Tiểu Viễn."
Lúc này Diệp Lương Thần lên tiếng, hừ lạnh một tiếng nói: "Đối phó với một tên nhóc Tiên Thiên nhất trọng cảnh, chỉ cần có một mình ông nội tôi là đủ rồi, không cần nhà họ Đường các người nhúng tay vào!"
Người lớn nói chuyện trẻ con đừng xen vào, đây là một phép lịch sự, nhưng lời xen vào của Diệp Lương Thần không những không khiến Diệp Giang tức giận, ngược lại còn khiến ông ta rất vui.
Đường Trung Tín không quen biết Diệp Lương Thần, nhưng ông ta cũng không ngốc, đại khái cũng đoán ra được thân phận của Diệp Lương Thần.
"Lương Thần nói đúng, đối phó với một cao thủ Tiên Thiên nhất trọng cảnh, thì không cần làm phiền đến nhà họ Đường các người ra tay." Diệp Giang nhàn nhạt nói. "Nhưng mà, sau sự kiện lần này, tôi thấy nhà họ Đường các người vẫn nên nghe theo nhà họ Diệp chúng tôi thì tốt hơn, bởi vì có sự che chở của nhà họ Diệp chúng tôi, sau này sẽ không ai dám bắt nạt nhà họ Đường các người. Tất nhiên, nhà họ Vương và nhà họ Lý cũng vậy." Diệp Giang kiêu ngạo nói.
Đường [rung Tín nghe vậy, trên mặt thoáng qua một tia tức giận, lời nói của Diệp Giang rõ ràng là muốn để nhà họ Đường làm tay sai cho nhà họ Diệp!
"Để cả nhà họ Đường làm tay sai cho nhà họ Diệp các người, nằm mơ đi!" Đường Trung Tín nghĩ trong lòng, nhưng trên mặt không dám biểu lộ bát kỳ sự bát mãn nào.
"Diệp tiền bối, chuyện này tiền bối cứ đề vãn bối cân nhắc một chút đã. Dù sao hì chuyện lớn như vậy, cũng không phải một mình tôi có thể quyết định được." Đường Trung Tín đành phải dùng kế trì hoãn.
"Được, tôi cho cậu một ngày để cân nhắc." Diệp Giang nói.
"IThành Tân à, sao người nhà họ Vương và nhà họ Lý không đến?" Diệp Giang đột nhiên hỏi.
Diệp Thành Tân nói: "Có thể là hai nhà đó không biết hôm nay chú út trở vê."
"Gọi điện thoại cho người nhà họ Vương và nhà họ Lý ngay, bảo họ đến đây một chuyến!" Diệp Giang bá đạo nói, giống như ông ta là minh chủ võ lâm, những người khác đều phải nghe theo mệnh lệnh của ông ta vậy. Diệp Thành Tân không dám chậm trễ, lập tức lần lượt gọi điện cho Vương Tùng Nhân và Lý Thụ Dương, bảo họ đến nhà họ Diệp.
Vương Tùng Nhân và Lý Thụ Dương nhận được điện thoại của Diệp Thành Tân, mặc dù không muốn đến, nhưng vẫn phải đến.
Không còn cách nào khác, ai bảo nhà họ Diệp đột nhiên có thêm một cao thủ Tiên Thiên nhị trọng cảnh, nếu không đến thì chẳng khác nào trở mặt với nhà họ Diệp.
Vương Tùng Nhân và Lý Thụ Dương không dám đặt hết tiền cược vào một mình Lưu Tiểu Viễn, lỡ như Lưu Tiểu Viễn không địch lại Diệp Giang, thì chẳng phải họ cũng xui xẻo theo anh sao?
Trên đường đến nhà họ Diệp, Vương Tùng Nhân và Lý Thụ Dương đều gọi điện cho Lưu Tiểu Viễn, báo tin Diệp Giang đã đến nhà họ Diệp cho Lưu Tiểu Viễn, bảo Lưu Tiểu Viễn nhát định phải cần thận.
Lưu Tiểu Viễn sau khi biết được Diệp Giang đã đến nhà họ Diệp, cũng không quá lo lắng, cao thủ Tiên Thiên nhị trọng cảnh chứ có phải cao thủ Tiên Thiên tam trọng cảnh đâu, Lưu Tiểu Viễn không hề lo lắng chút nào.
Lý Thụ Dương và Vương Tùng Nhân đến nhà họ Diệp, Diệp Giang trực tiếp lặp lại những lời vừa nói với Đường Trung Tín.
Lý Thụ Dương và Vương Tùng Nhân đương nhiên cũng giống như Đường Trung Iín, không tiện từ chối trực diện, mà sử dụng kế trì hoãn.
Diệp Lương Thần hừ lạnh một tiếng nói: "Tôi thấy ba người các người rõ ràng là không muốn dựa vào nhà họ Diệp chúng tôi!"
Ba người Lý Thụ Dương nghe vậy, mặt đều tái mét, ba người cùng nhìn Diệp Lương Thần, không dám nói gì.
Diệp Lương Thần lại vênh váo nói: "Ba người các người nhìn gì nhìn? Chẳng lẽ tôi nói sai sao? Có bản lĩnh thì đấu tay đôi với tiểu gia này đi? Hừ, tuổi tác thì một đống mà tu vi mới chỉ có như vậy, đúng là nực cười."
Lời nói của Diệp Lương Thần không chỉ mắng ba người Lý Thụ Dương mà còn mắng cả người nhà họ Diệp, ngay cả Diệp Thăng cũng bị mắng, bởi vì Diệp Thăng từ sau khi bị Lưu Tiêu Viễn đánh bại, cảnh giới tu vi tụt dốc, trở thành cao thủ Hóa kình.
Nếu không phải Diệp Giang ở đây, ước chừng Diệp Lương Thần sẽ lập tức bị người trong phòng đánh cho đến nỗi cha mẹ cũng không nhận ra.
Nhưng mà, Diệp Giang ở đây, Diệp Lương Thần có một ông nội Tiên Thiên nhị trọng cảnh chống lưng, Lý Thụ Dương và những người khác cho dù trong lòng tức giận đến máy, cũng chỉ có thể nhịn.
Đối với sự vênh váo và ngông cuồng của Diệp Lương Thần, Diệp Giang không ngăn cản cũng không nói gì, bởi vì Diệp Giang cảm thấy cháu trai mình có vốn liếng để ngông cuồng.
"Ihành Tân, lập tức gọi điện cho tên nhóc tên Lưu Tiểu Viễn kia, bảo nó cút đến nhà họ Diệp chúng ta. Chú muốn cho nó biết hậu quả của việc đắc tội với nhà họ Diệp chúng ta là như thế nào!" Diệp Giang nói xong lời này thì liếc nhìn nhóm người Lý Thụ Dương một cái. Ông ta muốn thông qua việc dạy dỗ Lưu Tiểu Viễn này, để giết gà dọa khi, khiến ba người Lý Thụ Dương ngoan ngoãn trở thành quân tiên phong cho nhà họ Diệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận