Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1371: Chặn đường

Chương 1371: Chặn đườngChương 1371: Chặn đường
Chương 1371: Chặn đường
Lưu Tiểu Viễn nhìn Tô Tuyết nói: "Tuyết Nhi, đừng làm loạn, nghe lời, biết chưa, em đi cùng nhóm Dương trưởng lão về trước đi, ngoan, nghe lời.”
Dương Tâm Nhi nghe Lưu Tiểu Viễn nói, không nhịn được hỏi: "Anh còn chuyện gì cần phải xử lý sao?"
Dương Tử Hàm cũng nhìn Lưu Tiểu Viễn, không biết Lưu Tiểu Viễn phải xử lý chuyện gì.
Lưu Tiểu Viễn đương nhiên sẽ không nói chuyện của phái Côn Luân cho họ biết, cười nói: "Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi, được rồi, các em không cần lo lắng, anh không sao đâu mà."
Mọi người nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, cũng không tiện hỏi thêm, chỉ hy vọng Lưu Tiểu Viễn thực sự chỉ đi xử lý một chuyện nhỏ, đừng xảy ra chuyện gì.
Dương Iâm Nhi lập tức lên đường, khi lên phi thuyền, Dương Tử Hàm lưu luyến không rời, đến khi phi thuyền đi xa, Dương Tử Hàm vẫn nhìn về phía sau.
Sau khi thấy Dương Tâm Nhi rời đi, Lưu Tiểu Viễn cũng chuẩn bị quay về.
Lưu Tiểu Viễn và Bạch Hỗ bay một đoạn, Bạch Hồ lập tức nói với Lưu Tiểu Viễn: "Chủ nhân, tôi cảm thấy có người đang theo dõi chúng ta."
Lưu Tiểu Viễn nói: "Tao cũng cảm nhận được rồi, đừng để ý đến ông ta, chúng ta cứ bay về, chỉ cần ông ta không ra tay là được, chúng ta cứ coi như không phát hiện ra.”
Nếu có thể không động thủ thì tốt nhất, vì vậy, đối phó với việc chỉ theo dõi, Lưu Tiểu Viễn cũng không coi là chuyện gì. Nhưng nếu đối phương ra tay, đã vậy thì cũng đừng có trách Lưu Tiểu Viễn anh phản kích.
Lưu Tiểu Viễn chưa bay xa bao nhiêu thì một bóng người xuất hiện ở phía trước, nhìn là biết ngay đó là tu sĩ Đại thừa hậu kỳ của phái Côn Luân.
"Tiểu tử, tôi còn chút chuyện muốn hỏi cậu." Tu sĩ Đại thừa hậu kỳ nhìn Lưu Tiểu Viễn nói.
Lưu Tiểu Viễn hừ lạnh một tiếng nói: "Đừng ở đây giả vờ giả vịt nữa, tôi biết ông đến đây vì mục đích gì, tôi cũng biết ông chắc chắn đã bó kết giới trong một phương trời này, mục đích chỉ là để có được linh sủng của tôi mà thôi."
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói, tu sĩ Đại thừa hậu kỳ cười ha ha hai tiếng nói: "Tiểu tử, cậu quả nhiên rất thông minh, mà tôi thì rất thích giao tiếp với người thông minh."
Lưu Tiểu Viễn lạnh lùng nói: "Hừ, nếu ông muốn có được linh sủng của tôi thì phải trả giá đắt đáy."
Tu sĩ Đại thừa hậu kỷ cười nói: "Tôi không sợ, vì linh sủng của cậu, cho dù phải trả giá đắt đến đâu, tôi cũng nguyện ý."
"Đúng rồi, tiểu tử, nếu cậu biết điều thì lập tức giao linh sủng cho tôi, tôi sẽ tha cho cậu một mạng." Tu sĩ Đại thừa hậu kỷ cười ha ha một tiếng nói.
Lưu Tiểu Viễn nghe vậy, lập tức cũng cười ha ha một tiếng, nhìn đối phương phản vấn một câu: "Ông nghĩ là tôi sẽ tin máy lời quỷ đó của ông sao?”
Tu sĩ Đại thừa hậu kỷ nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Tại sao lại không tin chứ? Tôi là người nói được làm được."
Lưu Tiểu Viễn hừ lạnh một tiếng, nói: "Hừ, ông nghĩ tôi là trẻ lên ba à? Tôi giao linh sủng cho ông thì ông sẽ thả tôi đi, thế thì tôi nói chuyện ông cướp linh sủng của tôi ra ngoài, vậy thì chẳng phải là danh tiếng của phái Côn Luân các người sẽ bị hủy hoại hết sao?"
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói, tu sĩ Đại thừa hậu kỳ vỗ tay nói: "Tiểu tử, cậu đúng là rất thông minh. Được rồi, nếu đã như vậy thì tôi cũng không vòng vo nữa, tôi nói cho cậu biết, nếu cậu chịu giao linh sủng ra đây, tôi sẽ cho cậu chết một cách thoải mái."
Theo tu sĩ Đại thừa hậu kỳ thấy, ông ta muốn giết Lưu Tiểu Viễn, chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Nếu tôi không giao linh sủng cho ông thì sao? Ông định làm thế nào?"
Tu sĩ Đại thừa hậu kỳ nói: "Nếu cậu không chủ động giao linh sủng cho tôi, vậy thì được thôi, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là tu sĩ Đại thừa hậu kỳ."
Nói xong, tu sĩ Đại thừa hậu kỳ lập tức giải phóng uy áp trên người, chỉ riêng uy áp của Đại thừa hậu kỳ này đã khiến Lưu Tiểu Viễn có chút khó thở, cảm thấy toàn thân khó chịu. "Tiểu tử, tôi chỉ dùng một chút uy áp, đã có thể khiến cậu sống không bằng chết, nếu tôi thực sự ra tay, vậy thì cậu chẳng phải không có sức phản kháng sao?" Tu sĩ Đại thừa hậu kỳ ngạo mạn nói.
Lưu Tiểu Viễn nói với Bạch Hổ: "Bạch Hồ, cho ông ta chút gia vị đi."
Lưu Tiểu Viễn biết Bạch Hỗ tuy không đối phó được với tu sĩ Đại thừa hậu kỳ, nhưng ít nhất cũng không đến nỗi một chiêu là bại.
Sau khi nghe lệnh của Lưu Tiểu Viễn, Bạch Hỗ lập tức nhảy lên tấn công tu sĩ Đại thừa hậu kỳ.
Tu sĩ Đại thừa hậu kỳ thấy Bạch Hỗ tấn công mình, không hề vội vàng, ngược lại còn cười nói: "Tiểu tử, cậu vội vàng tặng linh sủng của mình cho người khác như thế à?" Bạch Hỗ gầm lên một tiếng, thân hình đột nhiên to lớn hơn, lập tức vỗ về phía đầu của tu sĩ Đại thừa hậu kỳ, tu sĩ Đại thừa hậu kỳ thấy vậy, lập tức biến mát tại chỗ.
Ngay giây tiếp theo, tu sĩ Đại thừa hậu kỳ đã xuất hiện ở một nơi cách đó khoảng hơn một trăm mét.
"Tiểu tử, linh sủng của cậu rất lợi hại." Tu sĩ Đại thừa hậu kỳ đắc ý nói.
Lưu Tiểu Viễn không nói nhảm với người đàn ông nữa, lập tức triệu hồi Kiếm tiên Hóa thần hậu kỳ, cùng Bạch Hỗ hợp sức, xem một người một thú có thể đánh bại tu sĩ Đại thừa hậu kỳ hay không.
Tu sĩ Đại thừa hậu kỳ thấy tu vi của Lưu Tiểu Viễn đột nhiên trở thành Hóa thần hậu kỳ, có chút kinh ngạc. ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận