Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 562: Tự mình cắt đá

Chương 562: Tự mình cắt đáChương 562: Tự mình cắt đá
Chương 562: Tự mình cắt
đá
Lưu Tiểu Viễn quay đầu lại, trên mặt vẫn nở nụ cười, nói: "Các anh vội cái gì chứ, đá của tôi còn chưa cắt xong, các anh đã sốt ruột như vậy, sợ đá của tôi cắt ra được thứ gì lắm sao?"
"Xì, tôi đã nói rồi, nếu tảng đá của anh cắt ra được thứ gì, tôi sẽ phát sóng trực tiếp ăn đá."
"Đừng kéo dài thời gian nữa, còn cắt gì nữa, ngoan ngoãn nhận thua đi”
Tất cả những người đánh cược đá ở đây đều đổ dồn sự chú ý vào Lưu Tiểu Viễn, thấy có chuyện hay để xem, mọi người đều đứng tại chỗ, chờ đợi những điều tiếp theo xảy ra. Lưu Tiểu Viễn nói với thợ cắt đá: "Anh làm ơn cắt giúp tôi thêm hai nhát nữa.”
Thợ cắt đá lắc đầu nói: "Tôi đã nói với anh rồi, tảng đá này của anh cắt không ra được gì đâu, sao anh không tin lời tôi, muốn cắt thì anh tự cắt đi."
Chết tiệt! Còn lớn tiếng như vậy, được thôi, tự cắt thì tự cắt, tưởng anh không biết cắt à.
"Được thôi, làm ơn nhường chỗ, tôi tự cắt!" Lưu Tiểu Viễn lập tức nói.
Thấy Lưu Tiểu Viễn muốn đích thân lên cắt đá, những người đánh cược với Lưu Tiểu Viễn không kìm được chế nhạo: "Này, anh biết cắt không? Không biết thì đừng làm hỏng máy của người khác." "Làm hỏng máy thì không sao, dù sao cũng không đáng giá máy đồng, quan trọng là đừng làm mình bị thương."
Cắt đá không phải ai cũng làm được, nên những người hóng hớt thấy Lưu Tiểu Viễn đích thân ra tay, đều không khỏi thầm nói Lưu Tiểu Viễn không biết sống chết.
Lưu Tiểu Viễn tuy không biết cắt đá, nhưng qua quá trình xem thợ cắt đá cắt đá vừa rồi, cũng nắm được một số kỹ thuật, đó là không dùng sức mạnh, mà phải thuận theo lực cắt của máy cắt đá, từ từ, không vội, như vậy sẽ không nguy hiểm.
"Đại ca, thôi bỏ đi." Thấy Lưu Tiểu Viễn muốn đích thân lên cắt đá, Phùng Bình vội ngăn lại.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Yên tâm, tôi có chừng mực, anh đứng sang một bên xem náo nhiệt là được.”
Lưu Tiểu Viễn ngồi xuống, lập tức triệu hồi nhân vật lợi hại có con mắt nhìn xuyên thấu ra, vì lát nữa cắt đá, đừng cắt hỏng viên ngọc bích bên trong, phải nhìn kỹ.
Triệu hồi nhân vật lợi hại có con mắt nhìn xuyên thấu ra, Lưu Tiểu Viễn tìm được vị trí của viên ngọc bích bên trong, chuẩn bị bắt đầu cắt.
Nhát đầu tiên, Lưu Tiểu Viễn muốn thử cảm giác. Do lần đầu làm việc này, Lưu Tiểu Viễn cắt rất nguy hiểm, nhưng dù sao cũng cắt xong, không làm mình bị thương, cũng không làm đá bị thương.
Lưu Tiểu Viễn không vội cắt viên ngọc bích ra, chuẩn bị cắt thêm một nhát để luyện tay.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn lại cần thận cắt một nhát nữa, có kinh nghiệm rồi, lần này rõ ràng tốt hơn nhiều.
"Ha ha... Tiểu tử, cậu đã cắt hai nhát rồi, thế nào? Không có gì chứ? Mau nhận thua đi!"
"Tôi đã nói rồi, đừng nói là hai nhát, cho dù cậu cắt thêm hai mươi nhát cũng vậy thôi."
"Đừng kéo dài thời gian nữa, mau nhận thua đi!"
Đối mặt với sự chế giễu của người khác, Lưu Tiểu Viễn không để tâm.
Nhát thứ ba rồi, nhát này là nhát quan trọng, Lưu Tiểu Viễn đã luyện tay hai lần rồi, nhát này là thật sự.
Lưu Tiểu Viễn hít sâu một hơi, sau đó tìm đúng vị trí của viên ngọc bích, từ từ cắt xuống.
Thấy Lưu Tiểu Viễn vẫn không từ bỏ, tiếp tục cắt nhát thứ ba, tiếng chế giễu càng ngày càng lớn. Lúc này không chỉ những người đánh cược với Lưu Tiểu Viễn lên tiếng chế giễu, mà những người khác cũng hùa theo.
Đối với những lời nói của những người này, Lưu Tiểu Viễn không để tâm, vì sự thật là vũ khí lợi hại nhát, chỉ cần anh cắt được viên ngọc bích xanh biếc bên trong tảng đá ra, thì những người này sẽ bị anh tát vào mặt.
"Gần rồi gần rồi, sắp cắt tới rồi." Dưới sự chú ý của con mắt thấu thị, Lưu Tiểu Viễn thấy mình ngày càng gần viên ngọc bích bên trong, Lưu Tiểu Viễn cũng không khỏi kích động.
Những người vốn đang chế giễu Lưu Tiểu Viễn, đột nhiên phát hiện ra một màu xanh lá cây xuất hiện bên trong tảng đá, lập tức im bặt, toàn bộ hiện trường đánh cược trở nên yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng máy cắt đá hoạt động.
Sao có thể, không phải thật chứ? Tảng đá lớn vô dụng kia lại cắt được ngọc bích, mình không nhìn nhầm chứ?
Tất cả mọi người tại hiện trường đều kinh ngạc, một tảng đá mà không ai coi trọng, vậy mà lại có thể cắt được ngọc bích, mà nhìn màu xanh lá cây kia, có vẻ như chất lượng của viên ngọc này còn rất tốt.
Người thợ vừa rồi không chịu giúp Lưu Tiểu Viễn cắt ngọc bích nữa, lúc này thấy tảng đá của Lưu Tiểu Viễn có thể cắt được ngọc bích, thì cả người đều không ồn.
Bởi vì trước đó anh ta đã nói rõ với Lưu Tiểu Viễn rằng tảng đá này không thể cắt được ngọc bích, vì vậy, Lưu Tiểu Viễn mới tự mình ra tay cắt.
Bây giờ, sau khi Lưu Tiểu Viễn tự mình cắt ba nhát, vậy mà lại cắt được ngọc bích. Mặc dù vẫn chưa biết viên ngọc bích bên trong rốt cuộc là loại gì, nhưng nhìn từ màu sắc hiện tại, thì chất lượng của viên ngọc bích này hẳn sẽ không quá tệ.
Còn về máy người bạn của Phùng Bình, thì càng ngây người hơn, vừa rồi họ còn đánh cược với Lưu Tiểu Viễn, nếu tảng đá của Lưu Tiểu Viễn có thể cắt được ngọc bích, thì họ sẽ phát sóng trực tiếp ăn đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận