Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 902: Phương Trình Bạch bị đánh

Chương 902: Phương Trình Bạch bị đánhChương 902: Phương Trình Bạch bị đánh
Chương 902: Phương Trình Bạch bị đánh
Thấy người đàn ông này ăn nói khó nghe như vậy, Mộ Dung Vũ Yến tức giận mắng: "Anh nói chuyện cho cẩn thận, nếu không tôi không khách sáo đâu.”
Người đàn ông dường như không sợ, cười híp mắt nhìn Mộ Dung Vũ Yến hỏi: "Tôi nói này đại minh tỉnh, cô muốn đối xử với tôi thế nào, tôi rất muốn biết, nói cho tôi biết đi. Còn nữa, đừng tưởng tôi không biết mây người minh tinh các cô ra sao, bề ngoài thì giả vờ thanh thuần, trong bóng tối không biết đã làm những chuyện bản thỉu gì rồi."
Người đàn ông vừa dứt lời, Lưu Tiểu Viễn đã tát thẳng vào mặt hắn ta, anh có thể nói những ngôi sao khác nhưng không được nói Mộ Dung Vũ Yến.
Một cái tát giòn giã vang lên trong văn phòng, vô cùng rõ ràng.
"Tiểu tử, cậu dám đánh tôi à?" Người đàn ông ôm lây nửa bên mặt bị đánh, vẻ mặt tức giận xen lẫn kinh ngạc.
Lưu Tiểu Viễn không muốn nói nhảm với loại người này, trực tiếp đá bay người đàn ông đó ra ngoài, tôi quản anh là ai, đánh anh thì sao?
Phương Trình Bạch hoàn toàn bị sốc trước hành động của Lưu Tiểu Viễn, anh rễ của mình thật sự quá lợi hại, không ngờ lại bá đạo như vậy, nói ra tay là ra tay, tuyệt đối không do dự.
"Em họ, cuối cùng là chuyện gì vậy?" Mộ Dung Vũ Yến cởi trói cho Phương Trình Bạch rồi hỏi.
Phương Trình Bạch áp úng không chịu nói, dường như có nỗi khổ khó nói.
Lưu Tiểu Viễn đi đến trước mặt Phương Trình Bạch, chỉ vào Phương Trình Bạch nói: "Nói cho tôi biết, nếu không nói thì có tin tôi đánh cậu không!”
Lưu Tiểu Viễn không tin người đàn ông ngậm xì gà kia lại vô cớ bắt cóc Phương Trình Bạch, nếu Phương Trình Bạch là một cô gái xinh đẹp thì còn tạm được, người khác bắt cóc còn có thể hưởng thụ một chút, bắt cóc một người đàn ông như cậu ta, chẳng lẽ muốn đi đường bộ sao?
Phương Trình Bạch nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lưu Tiểu Viễn, lập tức sợ hãi nói hết sự thật. Mộ Dung Vũ Yến lại mua cho Phương Trình Bạch một chiếc máy ảnh, máy ảnh cùng ống kính tốn của Mộ Dung Vũ Yến máy vạn. Mua được máy ảnh mới, Phương Trình Bạch liền lên mạng hẹn hò với các cô gái để chụp ảnh, coi họ như người mẫu của mình.
Thực ra, Phương Trình Bạch làm vậy, một là để chụp ảnh, hai là để xem có thể phát triển thành mối quan hệ tình cảm nào không, nếu không được thì cũng có thể quan hệ bạn bè.
Phương Trình Bạch hẹn hò với bạn gái của người đàn ông này trên mạng, Phương Trình Bạch lập tức kinh ngạc, cô gái này đẹp như tiên nữ, Phương Trình Bạch cảm thấy vận may của mình thật tốt.
Phương Trình Bạch nghĩ rằng hôm nay mình đã kiếm được rồi, không ngờ lại hẹn được một cô gái xinh đẹp như vậy, chụp ảnh xong, Phương Trình Bạch còn rủ cô gái đi ăn.
Bạn gái của người đàn ông này cũng đồng ý, kết quả là, khi đang ăn thì bị người đàn ông phát hiện, người đàn ông lập tức sai đàn em bắt Phương Trình Bạch và cô gái về công ty.
Sau khi bắt Phương Trình Bạch về công ty, người đàn ông liền đánh Phương Trình Bạch một trận.
Phương Trình Bạch thật xui xẻo, đến tay cũng chưa đụng được, lại bị đánh một trận, đánh thành đầu heo, thật là xui xẻo.
Sau khi biết rõ chỉ tiết sự việc, tuy Phương Trình Bạch không nói bản thân có hứng thú với bạn gái của người khác, nhưng dù không nói Lưu Tiểu Viễn cũng biết.
Thành thật mà nói, theo quan điểm của Lưu Tiểu Viễn, Phương Trình Bạch đáng bị đánh. Làm gì không làm mà lại đi dụ dỗ bạn gái của người khác. Cậu ta thực sự đáng bị đánh.
Người đàn ông từ trên mặt đất đứng dậy, chỉ vào Lưu Tiểu Viễn nói: "Tiểu tử, cậu dám đánh tôi, cậu có biết tôi là ai không? Nếu dám đánh tôi, hôm nay các người không ai có thể đi ra khỏi đây." Người đàn ông vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra và gọi điện.
"Alo, anh ơi, em bị người ta đánh ngay tại trong công ty em. Anh phải giúp em." Người đàn ông bám máy xong liền kể khổ với người ở đầu bên kia. Lưu Tiểu Viễn liếc nhìn người đàn ông, sau đó ởi tới trước mặt Phương Trình Bạch hỏi: "Cậu còn có thể đứng lên được không? Nếu cậu có thể tự mình đi thì đứng lên cho tôi!"
Phương Trình Bạch lập tức từ trên mặt đất đứng lên, sau đó nói: "Anh rễ, em có thể đi, em có thê tự mình đi!"
Lưu Tiểu Viễn nói với Mộ Dung Vũ Yến: "Hai người đi trước đi, tôi muốn xem xem tên này muốn cái gì." Mộ Dung Vũ Yến biết năng lực của Lưu Tiểu Viễn nên không nói gì, cùng Phương Phương Bạch bước ra khỏi văn phòng.
Sở dĩ Lưu Tiểu Viễn ở đây đợi người của đối phương là vì người đàn ông này nhận ra Mộ Dung Vũ Yến, nếu người đàn ông này tung tin đồn ở bên ngoài sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Mộ Dung Vũ Yến. Dù sao Mộ Dung Vũ Yến cũng là người của công chúng, néu đỗ một chút nước bản vào người cô thì sẽ rắc rối.
Hơn nữa, từ hành vi vừa rồi của người đàn ông này có thể thấy rằng anh ta có lai lịch tốt, đã biết thân phận của Mộ Dung Vũ Yến mà không coi trọng Mộ Dung Vũ Yến thì có lẽ người này là một công tử nhà giàu.
"Tiểu tử, cậu được lắm, cậu có gan!" Khi người đàn ông nhìn thấy Lưu Tiểu Viễn với vẻ mặt tự tin ngồi bắt chéo chân ở đó, người đàn ông giơ ngón tay cái lên cho Lưu Tiểu Viễn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận