Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1386: Có thể tăng thêm 2

Chương 1386: Có thể tăng thêm 2Chương 1386: Có thể tăng thêm 2
Chương 1386: Có thể tăng thêm 2
Lưu Tiểu Viễn lập tức ôm Vương Tình vào phòng, ném Vương Tình lên giường, Lưu Tiểu Viễn thấy rèm cửa đã được kéo lại, xem ra Vương Tình đã chuẩn bị từ lâu.
Vạn sự đã sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông, mà mình chính là gió đông này.
Rất nhanh, Lưu Tiểu Viễn đã tấn công Vương Tình, trong phòng vang lên tiếng động không dành cho trẻ em.
Trong khi đó, Trương Thiến trốn trong tủ quần áo, nhìn ra ngoài qua khe hở cánh tủ, mặc dù chỉ có một chút ánh sáng, chỉ có thể nhìn thấy một chút, nhưng chỉ nghe thấy âm thanh đó thôi cũng khiến cô không chịu nỗi.
Cuối cùng, Trương Thiến dứt khoát nhẹ nhàng đẩy cánh tủ ra một chút, nhìn ra ngoài.
Nhưng mà, động tác này lập tức phát ra một chút tiếng động, Lưu Tiểu Viễn lập tức nghe thấy tiếng động này.
Lưu Tiểu Viễn cũng không coi là chuyện gì, nhưng với tâm lý thích thú, anh ta thả thần thức vào trong tủ quần áo nhìn một chút, khi nhìn thấy Trương Thiền trong tủ quân áo, cả người Lưu Tiểu Viễn đều ngây người, ngay cả động tác tấn công cũng dừng lại.
"Đây... sao Trương Thiến lại ở đây?" Lưu Tiểu Viễn kinh ngạc nghĩ.
Vương Tình thấy Lưu Tiểu Viễn không động đậy, không nhịn được hỏi: "Tiểu Viễn, sao vậy?"
Lưu Tiểu Viễn nhìn Vương Tình hỏi: "Trong tủ quần áo có người không?”
Vương Tình thấy Lưu Tiểu Viễn đã phát hiện ra sự tồn tại của Trương Thiến, cũng không giấu giếm nữa, cười hỏi: "Thế nào? Thích không?"
Trương Thiến trốn trong tủ quần áo thấy Lưu Tiểu Viễn đã phát hiện ra sự tồn tại của mình, lập tức ngượng ngùng, trái tim đập thình thịch.
"Là do em sắp xếp sao?" Lưu Tiểu Viễn nghe Vương Tình nói, không nhịn được hỏi.
Vương Tình nói: "Đây là do em đề nghị, chị Thiến cũng đồng ý."
Nói xong, Vương Tình liền hét về phía tủ quần áo: "Chị Thiến, đừng trốn nữa, Tiểu Viễn đã phát hiện ra chị rồi."
Trương Thiến trốn trong tủ quần áo nghe Vương Tình nói, biết mình không thể trốn tiếp được nữa, đành phải lấy hết can đảm, mặt đỏ bừng, đây cánh tủ ra.
Lưu Tiểu Viễn hoàn toàn không ngờ Trương Thiến và Vương Tình lại chơi một chiêu như vậy, chét tiệt, thật là sướng quá đi mắt.
Lưu Tiểu Viễn lập tức ôm Trương Thiến đặt lên giường, sau đó lập tức cởi trói cho Trương Thiến, rồi bắt đầu tấn công.
Làm gì cũng phải công bằng, đối xử bình đẳng, đây là tôn chỉ của Lưu Tiểu Viễn. Vì vậy, đối với Vương Tình và Trương Thiến cũng vậy, Lưu Tiểu Viễn trước tiên là vận động trên người Trương Thiến một hồi, sau đó lại đến lượt Vương Tình.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Đối với chuyện kích thích như vậy, sức chiến đấu của Lưu Tiểu Viễn tăng vọt, mãi đến khi Trương Thiến và Vương Tình phải đi đón con tan học mới thôi.
Nếu không phải vì chuyện này, Lưu Tiểu Viễn ước tính sẽ chiến đấu với hai người họ đến tối.
"Hai bà vợ, lần sau khi nào thì tiếp tục chơi như thế này?" Lưu Tiểu Viễn cười hì hì nhìn Vương Tình và Trương Thiền hỏi.
Nói thật, Trương Thiến và Vương Tình đều đã là mẹ của những đứa trẻ, vì vậy, trong chuyện này họ khá táo bạo, mặc dù lúc đầu, cả hai đều tỏ ra ngại ngùng nhưng khi cuộc chiến tiếp diễn, họ càng trở nên táo bạo hơn.
Đối với tình hình cuộc chiến lần này, Lưu Tiểu Viễn chỉ có thể dùng một từ sướng để mô tả, thật là quá sướng, vô cùng tận hưởng.
Hai người đều đi đón con, Lưu Tiểu Viễn đương nhiên về nhà rồi, vì sau khi đón con, hai người đều phải về nhà nấu cơm.
Trên đường về, Lưu Tiểu Viễn đi ngang qua đồn cảnh sát, đến gặp Lục Tư Dao một lần, nhưng Lục Tư Dao đi giải quyết vụ án rồi, Lưu Tiểu Viễn đành về nhà.
Về đến nhà, Tô Tuyết nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Tên xấu xa, lại đi đâu vậy?"
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Đi làm việc tốt, đi tưới hai bông hoa xinh đẹp."
"“Tưới hai bông hoa xinh đẹp?" Tô Tuyết vẫn chưa hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói của Lưu Tiểu Viễn, nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Người khác trồng hoa mà không chăm bẫm sao? Sao anh lại phải đi tưới?"
Lưu Tiểu Viễn nói: "Chính vì hai bông hoa này không được nuôi dưỡng nên anh mới phải đi tưới đấy. Tuyết Nhi, em nói xem anh có phải là Lôi Phong không?”
Tô Tuyết vẫn không hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói của Lưu Tiểu Viễn, liếc nhìn Lưu Tiểu Viễn một cái, nói: "Anh đúng là ăn no rửng mỡ, rảnh rỗi đi tưới hoa, không bằng quét sạch sàn nhà đi."
Lưu Tiểu Viễn lập tức cầm lấy chồi nói: "Được, Tuyết Nhi, em nghỉ ngơi, để anh quét nhà." Trước đây khi còn đi học ở nhà, Lưu Tiểu Viễn vẫn thường quét nhà, vì vậy, đối với Lưu Tiểu Viễn mà nói, quét nhà là một việc đơn giản nhát.
Quét xong nhà, Lưu Tiểu Viễn bắt đầu chuẩn bị bữa tối, tay nghề nấu nướng của Tô Tuyết hiện tại dưới sự chỉ bảo của mẹ chồng đã khá hơn nhiều rồi.
Tô Tuyết như một đầu bếp chỉ huy Lưu Tiểu Viễn, bảo Lưu Tiểu Viễn bóc tỏi, bảo Lưu Tiểu Viễn rửa sạch gừng.
Lưu Tiểu Viễn rửa sạch tất cả các nguyên liệu, sau đó đưa cho Tô Tuyết, Tô Tuyết bắt đầu cắt.
Đứng bên cạnh, Lưu Tiểu Viễn phát hiện tay nghề dao của Tô Tuyết hiện tại càng ngày càng lợi hại, có bài bản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận