Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 655: Dương Tĩnh bận rộn

Chương 655: Dương Tĩnh bận rộnChương 655: Dương Tĩnh bận rộn
Chương 655: Dương Tĩnh
bận rộn
Thấy Lưu Tiểu Viễn nổi giận, Mạnh Đình sợ hãi lập tức ngậm miệng không dám nói gì nữa, còn Dương Tĩnh thì cười ha hả: "Lưu tiên sinh, đừng hung dữ với con gái như vậy chứ, phải lịch sự một chút."
Lịch sự cái đầu ông ấy! Lưu Tiểu Viễn tức giận đấm thẳng một phát vào mặt tên này.
Dương Tĩnh bị Lưu Tiểu Viễn đám máy phát, nụ cười trên mặt cuối cùng cũng biến mát, trừng mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, đe dọa: "Lưu tiên sinh, nếu anh còn ra tay đánh tôi nữa thì có tin tôi sẽ khiến bố anh mất mạng ngay bây giờ không."
"Đe dọa tôi à?" Lưu Tiểu Viễn tức giận bóp cổ Dương Tĩnh. "Bây giờ tôi sẽ giết ông, còn về chất độc trên người bó tôi, tôi sẽ từ từ nghĩ cách." Lưu Tiểu Viễn nói,
Thấy vẻ mặt của Lưu Tiểu Viễn, Dương Tĩnh thực sự sợ hãi, vội vàng nói: "Lưu tiên sinh. Có gì từ từ nói, bây giờ chúng ta là quan hệ hợp tác, mong Lưu tiên sinh đừng hành động theo cảm tính."
Lưu Tiểu Viễn cũng không muốn đem mạng sống của bố mình ra đùa, cuối cùng vẫn buông tay, Dương Tĩnh lập tức ho dữ dội.
Ho một lúc lâu, Dương Tĩnh mới nói: "Lưu tiên sinh, bây giờ chúng ta là quan hệ hợp tác, hay là có chuyện gì thì ngồi xuống nói, anh thấy thế nào?"
Dương Tĩnh cũng sợ Lưu Tiểu Viễn lỡ ra tay giết chết mình thì thật oan uỗng. "Nói đi, cuối cùng là chuyện gì." Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Dương Tĩnh cười nói: "Đây không phải là nơi nói chuyện, chúng ta ra chỗ khác nói."
Hai người đi đến sân thượng bệnh viện, nơi này không có một bóng người, có thể thoải mái nói chuyện.
"Lưu tiên sinh, là thế này, chủ nhân nhà tôi có một quyền bí tịch rơi vào một hang động, mà muốn vào hang động này thì phải đi qua một vùng đất có khí độc, mặc dù tôi là cao thủ về dùng độc nhưng hiện tại vẫn không có nắm chắc có thể đi qua vùng đất có khí độc." Dương Tĩnh cười nói.
Lưu Tiểu Viễn nhìn đối phương nói: "Ông không có nắm chắc đi qua thì chẳng lẽ tôi có sao?" Dương Tĩnh nói: "Lưu tiên sinh, anh chắc chắn có thể đi qua vùng đất có khí độc này, bởi vì Tam bộ đảo đối với anh không có tác dụng gì, cho nên khí độc này cũng không ảnh hưởng lớn đến anh."
Nghe vậy, Lưu Tiểu Viễn không hiểu, đây là có ý gì, chẳng lẽ độc tính của khí độc và độc tính của Tam bộ đảo giống nhau sao?
"Ông đã có thuốc bột Tam bộ đảo thì chắc chắn có thuốc giải, đã như vậy, ông cầm thuốc giải Tam bộ đảo là có thể đi qua vùng đất có khí độc rồi, cần gì đến tôi?" Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Dương Tĩnh giải thích: "Tôi nói cho anh biết nhé, độc tính của khí độc này mặc dù gần giống với độc tính của thuốc bột Tam bộ đảo nhưng sự khác biệt giữa hai loại này lại cách nhau mười vạn tám nghìn dặm, trúng Tam bộ đảo, nhiều nhất là hai tiếng là có thể khôi phục, còn nếu trúng độc khí độc thì lập tức sẽ mắt mạng."
Nghe lời Dương Tĩnh nói, Lưu Tiểu Viễn nghĩ thầm, ông không phải là bảo tôi đi chịu chết sao?
"Ông là muốn tôi liều mạng lấy bí tịch về cho ông, đúng không?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Dương Tĩnh hỏi.
Dương Tĩnh vội vàng lắc đầu nói: "Đương nhiên không phải, đương nhiên không phải, mong Lưu tiên sinh đừng hiểu lầm."
"Tôi muốn không hiểu làm cũng khó, khí độc độc như vậy, ông lại bảo tôi đi qua vùng đất có khí độc đó lấy bí tịch về cho ông, không phải là bảo tôi đi chịu chết thì là bảo tôi làm gì?" Lưu Tiểu Viễn hỏi. Dương Tĩnh nói: “Tôi nghe người ta nói, thiếu chủ nhà họ Lưu cũng giống như Lưu tiên sinh, cơ thể có khả năng miễn dịch với loại thuốc độc Tam bộ đảo này, hơn nữa, quyền bí tịch này chính là do thiếu chủ nhà họ Lưu đi qua vùng đất có khí độc giấu vào trong hang động."
Lưu Tiểu Viễn nhìn Dương Tĩnh, không nhịn được hỏi: "Chẳng lẽ ông không phải là người nhà họ Lưu?"
Dương Tĩnh cười ha hả nói: "Đã đến nước này rồi, tôi cũng không giấu nữa, tôi quả thực không phải là người nhà họ Lưu.”
Chết tiệt! Tên này cũng đủ gian xảo, nếu mình thực sự là thiếu chủ nhà họ Lưu thì trước đó thật sự bị ông ta lừa rồi.
"Cuối cùng là quyền bí tịch gì mà nhà họ Lưu giấu trong hang động?" Lưu Tiểu Viễn hứng thú hỏi.
Dương Tĩnh nói: "Nghe nói là một quyên Bách độc kinh, trên đó ghi chép các loại thuốc độc và thuốc giải, là quyễển bí tịch mà mỗi người trong độc môn chúng tôi đều mơ ước Có được."
"Độc môn?" Lưu Tiểu Viễn có chút kinh ngạc nhìn đối phương, cái độc môn này là cái quái gì vậy?
Dương Tĩnh giải thích: "Độc môn là một cách gọi chung, những người dùng độc đều thuộc về độc môn, giống như Cái bang vậy, chỉ cần là ăn mày thì đều có thể gọi là người Cái bang."
Thì ra là vậy, Lưu Tiểu Viễn gật đầu.
Nếu như lời Dương Tĩnh nói là thật, trong hang động này thực sự giấu Bách độc kinh thì đúng là một thứ tốt, ngay cả Lưu Tiểu Viễn cũng muốn có, bởi vì trên đó ghi chép các loại thuốc độc và thuốc giải.
"Lưu tiên sinh, anh cứ yên tâm, thiếu chủ nhà họ Lưu đi qua vùng đất có khí độc này không sao, tôi tin là Lưu tiên sinh anh cũng không sao." Dương Tĩnh nói.
Lưu Tiểu Viễn đương nhiên sẽ không sao, bởi vì đến lúc đó chỉ cần triệu hồi một nhân vật trong hệ thống vô địch thần cấp ra là được.
Còn Dương Tĩnh đã biết mình đi qua vùng đất có khí độc không sao mà vẫn dám để mình đi lấy Bách độc kinh này, một là Dương Tĩnh thực sự không còn cách nào khác, chỉ có thể làm vậy, hai là Dương Tĩnh chắc chắn còn có hậu chiêu.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn nhắc nhở bản thân, đến lúc đó chắc chắn không được lơ là.
Bạn cần đăng nhập để bình luận