Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 899: Gặp gỡ tình cờ

Chương 899: Gặp gỡ tình cờChương 899: Gặp gỡ tình cờ
Chương 899: Gặp gỡ tình
cờ
Trong phòng, Phương Trình Bạch thấy Lưu Tiểu Viễn đi xa, liền nhìn chị họ mình nói: "Chị họ, anh rễ có phải ở bên ngoài có người phụ nữ khác không, tối qua đã xảy ra chuyện, vừa mới về, lại đi ra ngoài, không bình thường chút nào.”
Mộ Dung Vũ Yến trừng mắt nhìn Phương Trình Bạch, mắng: "Cái miệng của em đúng là đáng ăn đòn, em có biết không? Còn nói linh tinh nữa, chị đá em bây giờ!"
Mộ Dung Vũ Yến không tin Lưu Tiểu Viễn ở bên ngoài có phụ nữ, cho dù có thì tên này cũng sẽ quang minh chính đại, sẽ không lén lút, vì Mộ Dung Vũ Yến đã từng tháy, Lưu Tiểu Viễn dẫn bạn gái mình đến tham dự buổi hòa nhạc của cô.
Sau khi Lưu Tiểu Viễn đi ra khỏi khu nhà, anh lập tức thấy khó khăn, không biết đi đâu để tìm tên mập Giả Hữu Đạo này.
Võ vào đầu mình một cái, đúng là, lúc đầu khi rời khỏi mộ phải nắm lấy tay Giả Hữu Đạo hỏi rõ anh ta về chuyện cỏ thuần dương, chỉ là lúc đó Lưu Tiểu Viễn đã quên mát chuyện này.
Đi lang thang trên phó, nhìn khắp nơi xem có bóng dáng Giả Hữu Đạo không nhưng nhìn mãi mà vẫn không thấy bóng dáng của Giả Hữu Đạo.
Ngay khi Lưu Tiểu Viễn nản lòng, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Lưu Tiểu Viễn, nghe thấy giọng nói này, Lưu Tiểu Viễn vô cùng vui mừng, vì chủ nhân của giọng nói này chính là Giả Hữu Đạo.
"Thầy Giả!" Lưu Tiểu Viễn phán khích quay đầu nhìn Giả Hữu Đạo.
Giả Hữu Đạo nở nụ cười vô hại, hỏi: "Anh bạn, đang tìm người à? Có cần tôi giúp không?"
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Thầy Giả, tôi đang tìm anh đó, anh để tôi tìm khổ quá, không ngờ lại gặp được anh ở đây, thật là may quá."
Giả Hữu Đạo hỏi: "Anh bạn, cậu tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Lưu Tiểu Viễn nói: "Thầy Giả, tối qua tôi thấy anh hiểu biết về chuyện cỏ thuần dương nên muốn hỏi anh một chút, anh có biết cỏ thuần dương ở đâu không?"
Giả Hữu Đạo nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Anh bạn, cậu tìm cỏ thuần dương để làm gì, cỏ thuần dương không phải thứ bình thường."
Lưu Tiểu Viễn cũng không giấu giếm, nói: "Tôi tìm cỏ thuần dương là để cứu người, nếu thầy Giả biết manh mối về cỏ thuần dương, xin hãy cho tôi biết, tôi vô cùng biết ơn."
Giả Hữu Đạo nói: "Không giấu gì anh bạn, tôi thực sự biết cỏ thuần dương ở đâu, bảy ngày nữa, ở Thủ Đô sẽ có một cuộc đấu giá của các tu sĩ, lúc đó sẽ có một cây cỏ thuần dương được đấu giá, anh bạn, nếu cậu muốn có được cây cỏ thuần dương này, chỉ cần chuẩn bị linh thạch là được."
Linh thạch? Lưu Tiểu Viễn bây giờ thực sự thiếu thứ này, bây giờ toàn bộ số tiền của anh cộng lại cũng chỉ có hơn trăm viên linh thạch cấp thấp.
Lưu Tiểu Viễn vội hỏi: "Thầy Giả, anh biết cây cỏ thuần dương này đại khái cần bao nhiêu linh thạch không?”
Giả Hữu Đạo lắc đầu nói: "Cái này thì tôi không biết nhưng tôi ước tính một dược liệu như cỏ thuần dương, giá khởi điểm ít nhát cũng phải là vài trăm viên linh thạch cấp tháp."
Giá khởi điểm đã là vài trăm, vậy sau một hồi trả giá, chẳng phải sẽ tăng lên hàng nghìn, thậm chí hàng chục nghìn sao.
Chết tiệt, Lưu Tiểu Viễn buồn bã, đi đâu tìm linh thạch bây giờ, mà còn nhiều như vậy, có phải đi săn những tu sĩ ở giai đoạn Luyện Khí không nhưng chỉ dựa vào gia sản của những tu sĩ ở giai đoạn Luyện Khí mà muốn tích đủ vài nghìn linh thạch thì không biết phải giết bao nhiêu người.
E là lúc đó chưa tích đủ linh thạch thì đã bị người khác hợp sức tiêu diệt rồi.
Lưu Tiểu Viễn rất buồn bã, vất vả lắm mới tìm được manh mối về cỏ thuần dương, kết quả là bản thân lại không có linh thạch.
Cảm giác này giống như khi biết được rằng nữ thần mà mình thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay vẫn chưa kết hôn và chưa có bạn trai, anh ta liền ăn mặc chỉnh tề, chuẩn bị theo đuổi điên cuồng nữ thần trong mộng của mình thì đột nhiên phát hiện ra rằng nữ thần đó lại là một cô gái đang làm việc tại Quán Thành!
Giả Hữu Đạo thấy vẻ mặt của Lưu Tiểu Viễn, cười hỏi: "Anh bạn, sao vậy?” Lưu Tiểu Viễn lắc đầu nói: "Không có gì, không có gì, cảm ơn thầy Giả đã cho biết. Đúng rồi, thầy Giả, anh cũng sẽ tham gia buổi đấu giá lần này sao?”
Giả Hữu Đạo gật đầu nói: "Đúng vậy, tôi cũng muốn đến xem, mặc dù buổi đấu giá lần này không có thứ gì tôi thích nhưng tôi cũng muốn đến để mở mang tằm mắt."
"Anh bạn, gặp nhau là có duyên, hay là chúng ta vào quán uống hai ly đi?" Giả Hữu Đạo mời Lưu Tiểu Viễn, một tay đã đáp lên vai Lưu Tiểu Viễn, cười híp mắt nói.
Lưu Tiểu Viễn vốn định đi tìm linh thạch nhưng nghĩ lại, anh ta vẫn đi theo Giả Hữu Đạo vào trong quán ăn.
Lưu Tiểu Viễn rất tò mò về Giả Hữu Đạo, tò mò không biết Giả Hữu Đạo biết được chuyện về Âm linh kinh như thế nào, tò mò không biết Giả Hữu Đạo biết được điểm yếu của Tà tu như thế nào, tò mò không biết tối qua Giả Hữu Đạo có đến đối phó với Tà tu không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận