Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 88

Chương 88: Ở trường có ai khi dễ ngươi không
Kiều Niệm trả lời xong tin nhắn của Hồng Minh, thấy khát nước nên cầm cốc xuống lầu lấy nước.
Vừa hay nhìn thấy Diệp Vọng Xuyên đang gọi điện thoại ở dưới lầu, hình như đang nói chuyện với ai đó, giọng rất trầm thấp: “Lại tăng thêm gấp đôi à? Cũng có tiền đấy chứ. Tạm thời không cần trả lời chắc chắn cho bọn hắn, cứ mặc kệ bọn hắn đi... Chờ bọn hắn thêm nữa...” “Ai nói với ngươi ta muốn cho? Cứ mặc kệ như thế đã, xem tâm trạng của ta thế nào.” Ánh mắt hắn liếc thấy nữ sinh từ trên lầu đi xuống, liền nói với người ở đầu dây bên kia: “Cứ vậy đi, còn lại ngươi xem mà xử lý.” Kiều Niệm xuống đến nơi thì hắn vừa cúp điện thoại, ngước mắt thấy chiếc cốc trong tay Kiều Niệm, hắn đặt điện thoại di động sang một bên nói: “Trong tủ lạnh có sữa bò, ta hâm nóng cho ngươi một ly.” Kiều Niệm vốn định nói mình không muốn uống sữa bò, nhưng hắn đã vào bếp lấy rồi, nên nàng đành đợi hắn mang tới.
Nàng vừa đợi vừa suy nghĩ xem hắn mới gọi điện thoại cho ai.
Đang lúc thất thần, nam nhân đã bưng ly sữa bò còn nóng hổi tới, bóng dáng cao lớn quay lại bao trùm lấy nàng, Kiều Niệm mới phát hiện vóc dáng hắn cao hơn mình tưởng tượng, đỉnh đầu nàng chỉ vừa chạm tới lồng ngực hắn, khoảng cách gần như vậy, Kiều Niệm còn có thể nghe thấy tiếng tim hắn đập.
Thình thịch, thình thịch, đập mạnh mẽ đầy nội lực!
Vành tai Kiều Niệm bỗng nhiên nóng bừng, lồng ngực có chút khô nóng, nàng kín đáo lùi về sau nửa bước, nhưng người còn chưa kịp động, eo nhỏ đã bị bàn tay to lớn giữ lại.
“Đừng lộn xộn, phía sau có ghế.” Giọng nói nam tính đầy từ tính vang lên trên đỉnh đầu, lại như thể kề sát bên tai, khàn khàn trêu người.
Cảm giác khô nóng trong người Kiều Niệm dường như bị khơi dậy mạnh hơn, cơ thể nàng cứng đờ không dám cử động, hơi thở của hắn phả hết lên cổ nàng, vừa tê vừa ngứa, như có luồng điện chạy qua.
May mà Diệp Vọng Xuyên giữ nàng đứng vững rồi liền lịch thiệp rút tay về, đưa ly sữa bò ấm nóng trong tay cho nàng.
“Cẩn thận nóng.” Kiều Niệm “Ừm” một tiếng đáp bừa, nhận lấy cốc rồi cúi đầu uống từng ngụm từng ngụm.
Không hiểu vì sao, nàng luôn cảm thấy bầu không khí lúc này có gì đó là lạ, nàng không nói rõ được là lạ ở đâu, chỉ là tình huống này nàng chưa từng gặp phải bao giờ, không khí xung quanh giống như kẹo bông gòn quấn lấy người, vừa mềm mại vừa dính chặt khiến người ta không thể nào thoát ra được.
Diệp Vọng Xuyên nhìn chăm chú nữ sinh đang cúi đầu trước mặt, nàng nhấp từng ngụm sữa nhỏ, tay bưng cốc, hàng mi dài rũ xuống che đi ánh mắt, cũng không nói lời nào, chỉ nhìn khuôn mặt trái xoan tĩnh lặng kia, luôn mang đến cho người ta cảm giác ngoan ngoãn.
Nhưng mấy ngày trước hắn mới được chứng kiến bộ mặt không hề che giấu của nàng ở bệnh viện thành phố, rõ ràng Kiều Niệm không phải kiểu người có tính cách ngoan ngoãn như vẻ bề ngoài.
Có điều, khi thấy chiếc cổ trắng ngần cúi thấp của nàng, tâm trạng Diệp Vọng Xuyên lại thoải mái hơn, hắn nhếch miệng, tự mình tìm đề tài: “Mấy ngày nay ở trường thế nào rồi?” Kiều Niệm nghe hắn hỏi, thoáng bớt căng thẳng hơn, ngước mắt lên, ánh mắt có chút lơ đãng: “Tàm tạm.” Trừ việc ngày nào cũng phải ngồi yên một chỗ nghe lão sư giảng bài không ngừng trên bục giảng ra thì những thứ khác cũng ổn.
Chỉ là không được tự do cho lắm.
Ánh mắt sâu thẳm của Diệp Vọng Xuyên dừng trên gò má trắng nõn của nàng, đột nhiên hỏi: “Ở trường có ai khi dễ ngươi không?” “Thế nào thì tính là khi dễ?” Kiều Niệm không hiểu lắm.
Đánh nàng một trận có tính là khi dễ không?
Vậy thì không có.
Nhiều nhất là có kẻ nào đó nhắn tin làm nàng thấy buồn nôn một chút, nhưng đã bị nàng cho vào danh sách đen rồi.
Diệp Vọng Xuyên nhớ tới tình hình mình vừa tìm hiểu được qua điện thoại lúc nãy ở trường Nhất Trung, lại nhìn đôi mắt đen láy ngang ngược kia của nàng là biết nàng chẳng hề để bụng mấy người đó, hắn nhếch mép, chuyển chủ đề: “Không có gì.” Hắn lại trò chuyện thêm vài câu với Kiều Niệm, thấy sắc mặt nàng có vẻ mệt mỏi, liền bảo nàng lên lầu đi ngủ.
Đợi Kiều Niệm vừa đi khỏi, hắn liền quay người gọi điện thoại.
“Giang Cách...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận