Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4122

Chương 4122: Nam Lăng muốn dọn ra ngoài ở
Nam Mẫu oán trách trừng mắt nhìn hắn: “Con không nhớ Lê Mạt muội muội à? Chính là con gái của anh cả nhà cha tiểu di con đó, nhớ ra chưa?” Nam Lăng không nhớ ra đó là ai, nhưng nghe mẫu thân mình nhắc đến tiểu di, lại còn không phải tiểu biểu muội nhà tiểu di, mà là người trong nhà thân thích của cha tiểu di, không khỏi lộ vẻ nghiêm túc, nghiêm mặt nói: “Mẹ, nếu nàng không phải thân thích, thì đừng dẫn người về nhà.” “Sao lại không phải thân thích?” Nam Mẫu không vui bĩu môi: “Con còn phải gọi người ta là biểu muội đấy.” Nàng kém Nam Phụ hơn mười tuổi, luôn được Nam Phụ cưng chiều như nửa đứa con gái, Nam Lăng từ nhỏ đã ‘mưa dầm thấm đất’, cũng đối xử với mẫu thân vô cùng tốt. Cho nên mới hình thành tính cách của Nam Mẫu, dù đã hơn bốn mươi tuổi nhưng vẫn như tiểu nữ hài, hấp tấp, lại thích nũng nịu và tùy hứng. Nam Lăng không muốn tranh cãi với nàng: “Mẹ muốn gọi nàng vào nhà ở thì con ra ngoài ở vài ngày, đợi nàng đi rồi con về.” “Con có ý gì vậy hả, mẹ còn định bảo con dẫn Lê Mạt đi chơi cho vui, thế mà con lại không thèm về nhà!” Nam Mẫu thật sự có chút không vui. Vẫn là Nam Phụ kịp thời ngăn lại: “Được rồi.” Nam Mẫu dù quen chỉ huy trong nhà, nhưng trong lòng vẫn quen nghe theo ý kiến của trượng phu, theo bản năng im miệng nhìn sang. Nam Phụ ôn hòa nói với nàng: “Nam Lăng nói cũng có lý. Nó đã thành niên, hơn hai mươi tuổi rồi, Lê Mạt tuổi cũng xấp xỉ, lại là nữ hài tử. Hai đứa nếu có quan hệ máu mủ thì còn dễ nói, đằng này lại không có. Ở chung một nhà đúng là dễ bị người ta đàm tiếu.” “Đều là thân thích mà...” Nam Mẫu còn muốn nói gì đó. Nam Phụ đưa tay ngắt lời nàng: “Đến lúc Lê Mạt tới, bà dẫn nó đi chơi là được rồi, đừng gọi Nam Lăng.” Nam Mẫu thấy thái độ trượng phu kiên quyết, biết ông sẽ không đổi ý, liền tức giận đùng đùng đi lên lầu tiếp tục giám sát người hầu sửa sang lại phòng khách. Nam Phụ cũng mặc kệ nàng, quay đầu lại nói qua với Nam Lăng: “Ta nghe nói nhà họ Lê gần đây gặp chút phiền phức, hiện vẫn chưa thoát ra được. Lần này Lê Mạt và tiểu di con tới chơi, vốn không có gì, chỉ coi như thăm người thân. Nhưng con là nam nhân đã trưởng thành, ở trong nhà quả thực không tiện. Lát nữa ta sẽ nói chuyện lại với mẹ con, con cố gắng tránh mặt đi, nếu thật sự không tránh được thì cứ cư xử bình thường, coi nàng cũng là biểu muội của con.” Nam Lăng nghe ra thâm ý trong lời hắn, nghiêm túc gật đầu: “Con hiểu rồi.” Nhà họ Lê xảy ra chuyện, Lê Mạt không ở nhà mình mà lại chạy đến nhà bọn họ. Ngoại trừ Nam Mẫu, e rằng người nào có đầu óc đều có thể nhận ra điều gì đó, Nam Phụ muốn giữ thể diện cho vợ mình nên không nói thẳng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận