Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4435

Chương 4435: Tần thiếu ngươi đi trước
"Ngươi, ngươi muốn làm gì?" Kiều Mẫu trước khi nàng dừng lại thì hùng hổ dọa người, ngang ngược càn rỡ, miệng lưỡi độc ác đến cực điểm. Lúc này Kiều Niệm như nàng mong muốn quay trở lại, nàng ta lại sợ hãi, mặt mũi tái nhợt, ánh mắt đảo tới đảo lui không yên, rõ ràng là chột dạ. "Ta cảnh cáo ngươi đừng làm loạn, đây là cửa ra vào pháp viện, ngươi đừng tưởng tìm được bạn trai lợi hại thì có thể muốn làm gì thì làm."
"Ngươi sợ ta đánh ngươi à?"
Kiều Niệm nhìn vào mắt nàng ta, 'chậc' một tiếng. Kiều Mẫu mặt lập tức đỏ bừng như gan heo, ánh mắt lóe lên, già mồm nói: "Như loại người vô tình vô nghĩa giống ngươi, ai mà biết chắc được."
"Ừ, ta vô tình vô nghĩa." Kiều Niệm nghiêng đầu nhìn nàng ta, đôi mắt đen như nhìn thấu lòng người: "Một người vô tình vô nghĩa như ta, sao ngươi còn dám gây sự ở đây?"
"Ta nói là sự thật!" Kiều Mẫu cứng cổ, nhất quyết không thừa nhận mình bịa đặt. "Ồ." Kiều Niệm cũng không lãng phí thời gian với nàng ta, nói thẳng vào vấn đề: "Sao nào, ngươi nghĩ ta sẽ không để bụng, sẽ không thật sự so đo với ngươi à?"
Ánh mắt Kiều Mẫu lại lần nữa lấp lóe không yên, há miệng định nói. Kiều Niệm nhắc lại lời nàng ta nói trước đó: "Ngươi cũng nói rồi đấy, con người ta vừa vô tình vô nghĩa, tính tình lại còn không tốt."
"Ta khuyên ngươi nên quản tốt cái miệng của mình, nếu không lỡ câu nào đắc tội ta, ta trở mặt nhờ quan hệ của 'bạn trai' trong nhà chèn ép lên đầu Kiều Dao đấy."
Kiều Mẫu mặt lập tức tái mét như màu đất: "Ngươi!"
Kiều Niệm nhìn thẳng vào mắt nàng ta, trong con ngươi đen láy không một gợn sóng, rõ ràng không giống đang nói đùa. Mặt Kiều Mẫu lúc này từ tái nhợt chuyển sang đỏ bừng, siết chặt lòng bàn tay, cắn răng nghiến lợi hận không thể xé xác người trước mặt. "Ngươi còn muốn tham gia phiên tòa thẩm vấn lát nữa, thì ta khuyên ngươi đừng có giả điên giả dại ở đây, không ai tin trò này đâu."
Sắc mặt Kiều Mẫu lại biến đổi, từ đỏ chuyển sang xanh mét: "Kiều Niệm, ngươi đừng khinh người quá đáng."
Nữ sinh trả lời một cách cà lơ phất phơ: "Dù sao thì trong mắt các ngươi, ta làm gì cũng là nợ các ngươi trả không hết, lại còn vô tình vô nghĩa, không phải người tốt. Thêm cái tội danh ỷ thế hiếp người nữa thôi, cũng chẳng sao cả."
"..." Kiều Mẫu lại lần nữa nghẹn lời. Mặc dù trong lòng nàng ta nén giận, khiến nàng ta không ưa nổi bộ dạng ngang ngược cứng đầu này của Kiều Niệm. Thế nhưng chỉ vì câu nói kia của Kiều Niệm, nàng ta cũng không dám nói năng bậy bạ thêm nữa. Kiều Niệm thấy nàng ta cuối cùng cũng yên tĩnh lại, liền không để ý đến nàng ta nữa, quay người tiếp tục đi vào bên trong pháp viện... Ở một bên khác. Cảnh vệ đã tìm tới Kiều Mẫu, hai bên đang trao đổi. Lúc này Kiều Mẫu đã sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận