Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1440

Chương 1440: Loại thuốc này, Niệm tỷ muốn bao nhiêu có bấy nhiêu
Quả nhiên.
Giang lão gia tử tràn đầy phấn khởi nhắc đến: “Đây là đường tỷ của ngươi cho ta, nàng nói thuốc này là một loại dược vật phi thường trân quý do dược tề hiệp hội nghiên cứu ra, trên thị trường đều không có bán, rất khó kiếm được, nàng cũng là thông qua quan hệ của dược tề hiệp hội mới lấy được một viên thuốc này.”
“Niệm Niệm, ngươi xem thử cái tiểu dược hoàn này có giống thuốc ngươi cho ta không?”
Giang lão gia tử cũng không thật sự xem viên thuốc Giang Tiêm Nhu cho hắn là “vật phẩm chăm sóc sức khỏe” Kiều Niệm đưa cho hắn, hắn đơn thuần chỉ cảm thấy rất trùng hợp.
Cười nói: “Lần đầu tiên ta nhìn thấy viên thuốc này, ta liền có cảm giác này, nhìn thế nào cũng thấy giống như là viên thuốc kia ngươi cho ta.”
Kiều Niệm mở hộp ra, đã thấy tiểu dược hoàn đang lẳng lặng nằm trong hộp, vô cùng quen thuộc.
Chính là đồ của nàng.
“Nghe nói thuốc này trên chợ đen bán tới giá bảy chữ số.”
Giang lão gia tử không nhịn được cười lắc đầu, không tin tưởng lắm.
“Thuốc gì mà bán đắt như vậy, nàng chắc là bị người ta lừa rồi.”
“...” Về lý thuyết mà nói, trên thị trường đúng là bán giá bảy chữ số một viên.
Bởi vì gần đây nàng nhiều việc, trên chợ đen đã hết hàng từ lâu, nàng không ngờ Giang Tiêm Nhu còn có thể lấy được một viên thuốc.
Giang Tiêm Nhu nói thuốc này trị giá bảy chữ số cũng không sai.
“Chắc vậy.” Kiều Niệm thờ ơ lên tiếng.
Nàng tiện tay đậy nắp hộp lại, trả lại hộp chứa tiểu dược hoàn cho hắn, rồi quay người lấy ra một cái bình thuỷ tinh từ trong ba lô đeo chéo của mình đưa cho lão nhân.
Vẻ mặt rất thu liễm, nhẹ giọng nói: “Gia gia, ta lại mang cho ngài một bình vật phẩm chăm sóc sức khỏe mới, ngài nhận lấy trước đi.”
“Sao ngươi lại mua cho ta nữa vậy?”
Giang lão gia tử nhìn thấy cái bình thuỷ tinh quen thuộc, quen thuộc đến mức không có cả nhãn hiệu, có chút kinh ngạc tại sao Kiều Niệm lại đưa cho mình một bình nữa.
“Bình trước kia ngươi mua cho ta, ta vẫn chưa ăn xong, còn lại một nửa đó, với lại gần đây xương cốt ta so với trước kia đã cứng rắn hơn nhiều rồi, ngươi đừng vì ta mà tiêu tiền lung tung...”
Kiều Niệm không giải thích nhiều như vậy, nói ngắn gọn: “Đây là loại mới, ngài cứ ăn hết bình trước kia rồi hãy ăn cái này.”
Một thời gian trước nàng đã tra không ít tài liệu, cải tiến một chút phương thuốc. Đây là tiểu dược hoàn nàng làm lại lần nữa.
Tiểu dược hoàn mới so với loại trước kia, xem như là phiên bản tăng cường đi!
Viên tiểu dược hoàn mà Giang Tiêm Nhu đưa cho Giang lão gia tử là bán thành phẩm trước khi nàng thay đổi phương thuốc, hiệu quả cũng có, nhưng không thể so sánh được với loại mới.
Sau khi nàng cải tiến phương thuốc lần này.
Chỉ làm được khoảng 20 viên thuốc.
Nàng chia vào ba bình thuỷ tinh, một bình cho Giang lão gia tử, một bình cho Diệp Lão, bình còn lại cho cha nàng.
Cuối cùng chỉ còn lại một viên.
Vệ Lâu đã nói với nàng rất nhiều lần, tiểu dược hoàn trên chợ đen đã hết hàng từ lâu, viên còn lại kia khả năng cao sẽ chảy vào giao dịch trên thị trường.
Tiền thì nàng không thiếu.
Cho nên những thứ này nàng cũng không nghĩ tới việc bán lấy tiền.
Giống như tiểu dược hoàn, những thứ cần tốn nhiều tâm sức để chế tạo thế này, nếu nàng có thể cho người nhà dùng, chắc chắn sẽ ưu tiên cho người nhà dùng trước.
Còn lại thì tính sau.
Giang lão gia tử nhìn vẻ mặt rất chăm chú của cô gái.
Hắn nhận lấy thuốc, cũng trịnh trọng cất đi.
Hắn còn đặc biệt cất “vật phẩm chăm sóc sức khỏe” Kiều Niệm đưa cho mình vào ngăn kéo nhỏ riêng, mức độ coi trọng đó còn hơn cả viên thuốc rất trân quý trong hộp mà Giang Tiêm Nhu đã nhấn mạnh giá trị với hắn bảy tám lần.
Sau khi Giang lão gia tử cất kỹ “vật phẩm chăm sóc sức khỏe” mới, lại quay lại, vẻ mặt từ ái và ôn hòa, nhìn cô gái nói: “Đúng rồi, tuần sau đường tỷ của ngươi muốn tổ chức một tiệc nhận thân, ngươi có đi không?”
Kiều Niệm mi cốt sắc bén, tỏ ra không mấy hứng thú, tay đút vào túi áo, hờ hững kéo khóa ba lô: “Không đi.”
“Không có thời gian.”
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận