Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 5178

Thẩm Kính Ngôn hạ cửa kính xe xuống, báo danh tính của mình. “Là ta, ta là Thẩm Kính Ngôn, đến tìm Diệp Lão.” Cảnh vệ nhà họ Diệp thấy không phải gương mặt quen thuộc, chẳng buồn để ý đến lời tự giới thiệu của hắn, hỏi thẳng thừng: “Các ngươi có hẹn trước không?” Thẩm Kính Ngôn vừa định lên tiếng. Ở hàng ghế sau, Vệ Linh hạ kính xe xuống, nhanh nhảu nở nụ cười hòa nhã nói: “Chúng ta chưa kịp hẹn trước, nhưng chúng ta là cậu mợ của Kiều Niệm. Lần này chúng ta đến gặp Diệp Lão là vì chuyện cháu gái chúng ta mất tích, làm phiền ngươi cho chúng ta đi qua.” Nghe thấy cái tên “Kiều Niệm”, người cảnh vệ dò xét bọn họ vài lần, vẫn thấy là người lạ, nhưng giọng điệu đã dịu đi một chút. “Không có hẹn trước thì không được vào.” “!” Vệ Linh hơi nghẹn lời, suýt nữa thì mất bình tĩnh, cũng may nàng đã nhịn được, lại nở nụ cười nói: “Vậy phiền phức ngươi giúp chúng ta thông báo một tiếng.” Người cảnh vệ còn chưa lên tiếng. Nàng rất biết ý, lại nhấn mạnh: “Chúng ta thật sự là cậu mợ của Kiều Niệm.” Người cảnh vệ hơi do dự, rồi nói với hai người: “Diệp Lão ra ngoài rồi.” Vệ Linh sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, nở nụ cười duyên dáng nói lời cảm ơn: “Cảm ơn đã cho biết.” Nàng kéo kính xe lên lần nữa, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, đôi mày nhíu chặt, mãi cho đến khi Thẩm Kính Ngôn quay đầu xe rời khỏi đại lộ Ngô Đồng. Vệ Linh mới không cam lòng nghiến răng nói: “Lão đầu tử này không ở nhà thì chạy đi đâu được chứ!” Thẩm Kính Ngôn bình tĩnh hơn nàng, liếc nhìn nàng qua kính chiếu hậu rồi nói: “Gấp cái gì, hỏi thăm một chút là biết ngay.” Vệ Linh có chút bực bội, mân mê quai túi xách: “Tìm ai mà hỏi bây giờ!” Thẩm Kính Ngôn cười nhạo: “Hiện tại lão ta đang là tâm điểm chú ý của cả Kinh Thị, chúng ta không biết lão ta ở đâu, nhưng chắc chắn có người biết.” Không đợi vợ hỏi lại, hắn nói thẳng: “Gần đây không phải ngươi rất thân thiết với Diệp San nhà họ Diệp đó sao? Ngươi tìm nàng hỏi một chút chẳng phải là biết ngay à.” “Diệp San?” Vệ Linh thoáng lộ vẻ khó chịu trong mắt: “Nàng ta đúng là đồ ngốc. Lần trước ta bảo nàng đến chỗ Diệp Lão dò la tin tức. Kết quả không những chẳng hỏi được gì, mà còn bị Diệp Lão tước hết quyền lực trong tay, đày đến nơi khỉ ho cò gáy như F Châu.” “Kiều Niệm không phải cũng từ F Châu mà ra đó sao? Ngươi đừng coi thường những nơi đó.” Thẩm Kính Ngôn nói ngay: “Hơn nữa, không phải nàng ta vẫn chưa đi sao? Ngươi hoàn toàn có thể tìm nàng ta hỏi thăm hành tung của Diệp Lão.” Vệ Linh lấy điện thoại từ trong túi xách ra, tìm số của Diệp San, nhưng lại thoáng chút do dự, ngẩng đầu lên bàn với hắn. “Ta cứ thấy tim đập nhanh thế nào ấy, cứ như sắp có chuyện không hay xảy ra vậy. Chúng ta có thật sự muốn tìm Diệp Lão không? Lỡ như Kiều Niệm và Diệp Vọng Xuyên không hề xảy ra chuyện gì......” “Hai năm nay con đường làm quan của ta không được thuận lợi lắm, ngươi rõ hơn ai hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận