Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 444

Phó Qua và Kiều Sân đồng thời ngẩn người tại chỗ.
Hạng nhất? Kiều Niệm? Tính sai rồi sao?
Đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng bọn họ.
Kiều Sân càng chắc chắn là tính sai, nàng chính tai nghe Vệ Linh nói với nàng rằng Kiều Niệm không thi đậu, muốn về Nhiêu Thành, làm sao Kiều Niệm có thể trở thành hạng nhất của Thanh Đại được?
Phản ứng đầu tiên của nàng là đứng đờ người ở đó, cắn môi, thấp thỏm lo lắng nói: “Trùng tên thôi phải không?”
Lần này học sinh đến Thanh Đại tham gia kỳ thi không có 3000 thì cũng có 2500 người, cả nước nhiều người như vậy, khó tránh khỏi gặp phải một hai người có tên giống nhau.
“Ngươi nói trùng tên à?” Ôn Tử Ngu liếc nàng một cái, rất không ưa bộ dạng không chịu thua nổi này của nàng, hai tay thong dong đút vào túi quần, cằm hơi nhếch lên, nói: “Ta đã xem qua danh sách kỳ thi lần này, bên trên chỉ có một người tên như vậy, không thể nào trùng tên được. Hơn nữa ta cũng không thể nhìn nhầm! Bởi vì thành tích của nàng chỉ cần nhìn qua là không thể quên được.”
“Bạn gái của Phó Qua thành tích cũng không tệ, ta nghe nói thi được hạng 9.” Chu Dương đứng một bên hòa giải, đấm nhẹ lên vai Ôn Tử Ngu, cười hì hì nói: “Thứ hạng càng cao, thành tích của mọi người càng sít sao. Ta nhớ Kiều Sân hình như thi được 588 điểm đúng không?”
588 điểm thật sự không thấp, đặt trong kỳ thi đại học, số điểm này cũng đủ đậu vào trường trọng điểm rồi, huống chi đây không phải thi đại học, mà là kỳ thi liên kết tự chủ tuyển sinh của Thanh Đại có độ khó cao hơn nhiều.
Trước kia Kiều Sân cũng rất hài lòng với thành tích này của mình, tự thấy xứng đáng với nỗ lực hơn một tháng qua, nhưng bây giờ lại không hài lòng như vậy nữa, trong lòng như có tảng đá lớn đè nặng, không biết rõ ràng mọi chuyện thì rất khó thả lỏng.
“Ừm.”
Chu Dương thấy nàng gật đầu, lại nghiêng đầu sang nói với Ôn Tử Ngu: “Thấy chưa, Kiều Sân thi được 588 điểm. Người hạng nhất mà ngươi nói, ta đoán nhiều nhất cũng chỉ hơn 600 điểm thôi, 605 hay là 610?”
Sắc mặt Kiều Sân vẫn không dễ nhìn lắm, hai tay buông xuôi bên người nắm chặt lại, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay mà nàng cũng không để ý, chỉ cảm thấy trong lòng như có trăm con kiến đang gặm nhấm, cực kỳ khó chịu.
Kiều Niệm thi được 600 điểm?
Sắc mặt Kiều Sân trắng bệch.
Ai ngờ, Ôn Tử Ngu đẩy tay Chu Dương ra, cười nhạo một tiếng, thật sự không nể mặt nàng và Phó Qua chút nào, thản nhiên nói: “Ngươi nói sàn sàn nhau đó là khóa trước. Năm nay khác rồi, năm nay Thanh Đại xuất hiện thiên tài, giáo sư các khoa đều tranh giành đến điên rồi. Nghe nói lúc có điểm, Lão Trình liền tuyên bố, khoa Tài chính bất kể đưa ra điều kiện gì cũng phải giữ người lại. Ta thấy ý của ông ấy là muốn tự mình hướng dẫn học sinh này.”
Ôn Tử Ngu nheo mắt lại, vẻ mặt đầy ẩn ý nhìn Phó Qua, chậm rãi nói: “Năm ngoái ông ấy một học sinh cũng không chọn trúng, đã hơn một năm không hướng dẫn học sinh nào rồi. Xem ra lần này chúng ta sắp có thêm một tiểu học muội thật sự rồi!”
Nếu như tiểu học muội khoa Tài chính là Kiều Niệm, tâm trạng của Ôn Tử Ngu cũng không tệ lắm, quả thực là nắng vàng rực rỡ, tốt cực kỳ.
“” Phó Qua nhận ra hắn đang nói với mình, khuôn mặt tuấn tú tái xanh, cố nén không dám xung đột trực diện với hắn.
Gia tộc họ Ôn không phải là gia tộc hắn có thể chọc vào, cùng lý đó, Ôn Tử Ngu cũng là người mà hắn cần phải cẩn thận dè dặt đối đãi.
Chỉ có dựa vào Ôn Tử Ngu, hắn mới có thể thuận lợi bước chân vào giới thượng lưu ở Kinh Thị.
Nếu không, Phó gia dù có lợi hại đến đâu, cũng chỉ là người đến từ nơi nhỏ bé như Nhiêu Thành mà thôi.
Chu Dương không hiểu chuyện trong giới này, bị vài ba câu của hắn khơi gợi lòng hiếu kỳ, dù sao mọi người cũng đều là thanh niên khoảng hai mươi tuổi, không quá để ý tiểu tiết như vậy.
Hắn vừa mới nói đỡ cho Kiều Sân một câu, lần này liền không quá để tâm đến cảm nhận của Kiều Sân nữa.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận