Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4598

Chương 4598: Ngươi xác định người ở trên chiếc xe kia? "Ngươi từ khi nào lại thích hóng chuyện như vậy?"
Trong doanh trướng, Diệp Vọng Xuyên cầm nước nóng trong tay, đang chuẩn bị pha trà. Theo dòng nước suối nóng chảy nhỏ giọt rót vào ấm trà tử sa, lá trà trong suốt bị nước nóng xông vào, cuồn cuộn chìm nổi trong ấm, lúc thì nổi lên, lúc lại chìm xuống. Mạc Đông vừa mới đi tới, theo bản năng bị động tác pha trà ưu nhã của hắn hấp dẫn ánh mắt, đứng ở đó nhìn 2 giây, xem không hiểu kỹ xảo pha trà phức tạp. Hắn liền lấy lại tinh thần, tiến lên nói: "Thuộc hạ chỉ đang nghĩ lần này Kiều tiểu thư đến là thật hay là giả."
"Cái gì là thật, cái gì lại tính là giả?" Tay thon dài của Diệp Vọng Xuyên nắm lấy viền chén trà, xoay thân chén để nước trà đầu tiên thấm đều bốn phía chén trà, sau đó không chút do dự đổ nước trà đầu tiên vào khay trà bên cạnh. Mạc Đông lại không tự chủ được di chuyển ánh mắt theo động tác trên tay hắn: "Chính là... Kiều tiểu thư thật sự định dạy dỗ người nào đó một bài học, hay chỉ là hù dọa nàng một chút thôi."
Diệp Vọng Xuyên rửa sạch chén trà, lại rót cho mình một chén. Lần này, sau khi hít hà hương vị trà, hắn mới nhàn nhạt uống một ngụm. "Hay chỉ có trà Long Tỉnh mới ra mới có thể phẩm ra được cảm giác đẫy đà của nước mưa."
"?"
Mạc Đông đưa tay sờ lên mũi, rất muốn nói thứ này bỏ vào miệng hắn thì cũng giống như nước súc miệng thôi, làm sao phân biệt được lá trà mùa nào. Mạc Đông vẫn muốn tiếp tục chủ đề trước đó: "Vọng gia, ngài nói lần này Kiều tiểu thư đến thật sao?"
Diệp Vọng Xuyên không thèm nhìn hắn, đặt chén trà lên bàn, hỏi một câu không đầu không đuôi: "Chuyện ta bảo ngươi làm xong chưa?"
Mạc Đông vô thức gật đầu: "Đã sắp xếp người xong xuôi."
Diệp Vọng Xuyên đứng dậy thu dọn bộ đồ trà, nói với hắn: "Lát nữa ngươi lái xe đưa ta ra ngoài, đừng để ai phát hiện."
"???" Mạc Đông mặt đầy dấu chấm hỏi, há to miệng: "Nhưng mà......"
Nhưng mà Kiều tiểu thư không cho phép Vọng gia chạy lung tung. Hơn nữa, từ hôm qua hắn đã ngửi thấy mùi thuốc trên người Vọng gia, không biết bị thương ở đâu, nhưng xem thái độ của Kiều tiểu thư thì Vọng gia chắc chắn từng bị thương và còn chưa khỏi hẳn. Lúc này mà hắn lén đưa người ra ngoài... Lông tơ sau gáy Mạc Đông dựng đứng, có chút do dự: "Vọng gia, hay là ngài thương lượng với Kiều tiểu thư một chút?" Diệp Vọng Xuyên chỉ nhẹ nhàng liếc hắn một cái. Mạc Đông nuốt hết những lời định nói vào bụng. "Vâng, Vọng gia."
**
Một bên khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận