Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4695

Chương 4695: Có thể là di truyền từ cha mẹ
Dung mạo hắn tuấn mỹ, ánh đèn hành lang bệnh viện phủ lên người hắn, cũng khiến hắn thêm một tầng màu sắc nổi bật. Kiều Niệm vốn là nhà thiết kế, có độ nhạy cảm với cái Đẹp cao hơn người bình thường, khoảnh khắc ấy không nhịn được ngứa nghề, khàn giọng nói với hắn: “Ngươi đứng yên đừng nhúc nhích.” Ngay sau đó, nàng lấy điện thoại di động ra, tìm một góc độ rồi “tách tách” chụp hai tấm hình. Trong điện thoại của nàng chưa từng lưu ảnh của ai, đây là lần đầu tiên chụp ảnh người khác. Ban đêm không có ánh sáng tự nhiên, chỉ dựa vào ánh đèn hành lang để bổ sung ánh sáng thì cũng không tốt lắm. Nhưng có một số người, điều kiện bản thân lại quá vượt trội. Dung mạo Diệp Vọng Xuyên bị màn hình làm nhòe đi, chỉ có thể thấy được đôi mắt hắn nhìn từ xa, dáng người cao ráo chân dài, tùy ý đứng ở đó, liền toát ra một loại khí chất kiêu hãnh như muốn xuyên thấu màn hình. Kiều Niệm lưu tấm hình lại, cất điện thoại đi, ngước mắt đột nhiên nói với hắn: “Hôm nào ta tặng ngươi sợi dây chuyền.” “Ừm?” Diệp Vọng Xuyên phối hợp với nàng chụp xong ảnh mới đi đến bên cạnh nàng, nghe được lời của Kiều Niệm, lộ rõ vẻ ngẩn người, hơi nhíu mày, tướng mạo càng thêm phần xuất sắc. Kiều Niệm sờ cằm thưởng thức 2 giây, mới thong thả nói: “Loại đeo trên cổ ấy, có thể để lộ ra ngoài, mặc trang phục chính thức hay đồ thường ngày đều có thể đeo.” Trong đầu nàng đã phác thảo sơ bộ, có thể tưởng tượng ra hiệu quả sẽ tốt thế nào khi hắn đeo sợi dây chuyền kia. Là một nhà thiết kế, Kiều Niệm ngứa nghề, chỉ hận không thể lập tức quay về cầm bút phác họa ra hình mẫu sơ khởi trong đầu mình. Nhưng so với việc thiết kế dây chuyền, bây giờ nàng còn có chuyện quan trọng hơn, chính là dẫn hắn đi lấy thuốc. Xem từ kết quả CT, tình hình khá tốt. Nhưng vết thương ở eo của Diệp Vọng Xuyên rất nghiêm trọng cũng là sự thật, chỉ có thể nói rằng kết quả CT cho thấy không bị tổn thương đến gân cốt bên trong. “Ta đi lấy thuốc.” Kiều Niệm đưa tay kéo lại mũ lưỡi trai: “Ngươi cứ ở đây chờ ta, đừng chạy lung tung.” Diệp Vọng Xuyên tay còn cầm túi da bò, nhìn bộ dạng nàng không yên tâm dặn dò mình như dặn dò một đứa trẻ, khoé miệng hắn bất giác cong lên một nụ cười dở khóc dở cười. “Ừm.” “......” Kiều Niệm lúc này mới yên tâm quay người rời đi....... Một bên khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận